Bất Diệt Long Đế

Chương 586: Nhất tiễn song điêu

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Yên phu nhân quá thông minh, từ vài câu đôi lời của Bạch Thu Tuyết liền nghe ra được rất nhiều thông tin quan trọng. Chẳng qua nàng biết Lục Ly phong tỏa tin tức, khẳng định là có dụng ý của hắn, dù còn rất nhiều chỗ chưa nghĩ thông, nhưng lúc này Bạch gia và Lục Ly đã cột chung trên một chiến xa, nàng tự nhiên phải lấy chỉ thị của Lục Ly làm đầu.
Ở lại Linh Đế Thành bảy tám ngày, Bạch Thu Tuyết chịu hết nổi, nói muốn về lại Thiên Ngục Thành tu luyện. Bạch Hạ Sương càng là loại không ngồi yên một chỗ, nơi này có Yên phu nhân giám sát, trở lại Thiên Ngục Thành mới thực sự tự do.
Yên phu nhân như có thâm ý nhìn Bạch Thu Tuyết một cái, lại không nói gì để mặc cho hai người đi về, đối với Bạch Thu Tuyết nàng vẫn rất yên tâm.
Không ngoài dự liệu của Yên phu nhân, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương vừa về lại Thiên Ngục Thành chưa được mấy ngày, liền đã dẫn người đi hồ vực ma quỷ tìm kiếm Lục Ly.
Nhận được tin báo, Yên phu nhân không chỉ không có nửa điểm trách cứ, ngược lại còn mừng thầm.
Bắc Mạc có Đại Đế, nhưng chưa có Đế hậu. Sự tình sau đó Yên phu nhân không đi quản, chỉ phái người tới phụ cận hải vực, bảo đảm chúng nhân an toàn.
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương ngồi phi thuyền thiết giáp đi tới hồ vực ma quỷ, lúc này nơi đây vẫn sấm chớp đầy trời, mưa to như trút nước, trong hồ một đạo vòi rồng chính đang tứ ngược, cuộn lên sóng biển rợp trời.
- Ồ?
Hai người nhìn thấy trên boong tàu phi thuyền thiết giáp cạnh vòi rồng không có ai, ngược lại phụ cận vòi rồng nơi xa lại có một bóng người như ẩn như hiện
- Là Lục Ly!
Tới gần thêm một chút, hai người thấy được rõ ràng, Bạch Hạ Sương há hốc mồm đến độ có thể nuốt vào nguyên một viên trứng gà.
Trong vòi rồng khổng lồ nơi xa, Lục Ly ngồi trên Mệnh Luân màu bạc, đang bị vòi rồng cuốn theo xoay tròn, thân thể hắn tựa hồ đã mất đi khống chế, không ngừng cuốn vào trong trung tâm vòi rồng.
Xùy
Đúng lúc này, trên cao một đạo Lôi Xà vạch phá hư không, trực tiếp đánh xuống ngay cạnh vòi rồng, lướt qua bên người Lục Ly, cuối cùng rót vào trong hồ, dọa cho sắc mặt Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đều trắng bệch.
- Cứu người!
Bạch Hạ Sương tưởng là Lục Ly sa vào hiểm địa, lập tức cuống lên, điều khiển phi thuyền thiết giáp cấp tốc bay tới. Đột nhiên một đạo bóng người lóe lên trước mặt phi thuyền thiết giáp, bay tới chỗ hai chị em Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết, chắp tay nói:
- Hai vị tiểu thư không cần kinh hoảng, đây là công tử đang tu luyện, hắn đã tu luyện thế này mấy ngày rồi!
Mây đen áp đỉnh, sóng biển cuộn trào, cuồng phong tứ ngược, lôi xà phá không.
Trường cảnh tại hồ vực ma quỷ vào lúc này hệt như tận thế, khiến người kinh hồn bạt vía, nếu là người bình thường thấy được cảnh này, sợ rằng sớm đã bị dọa cho hồn phi phách tán.
Khăng khăng trong vòi rồng khổng lồ kia lại đang có một người không ngừng đảo tới đảo lui. Thỉnh thoảng hắn còn định điều khiển Mệnh Luân bay ra ngoài, nhưng mỗi lần đều bị cuồng phong cường đại thổi cho xoay tròn lăn lộn. Chờ lúc hắn thật vất vả mới ổn định lại được thân hình, tiếp tục định bay ra, sức gió bên ngoài vòi rồng đã tăng lên gấp bội, cả người lại bị cuốn vào.
Cảnh này không khác gì người rơi vào vòng nước xoáy trong hồ, liều mạng nghĩ cách bơi ra vòng xoáy, lại một mực không thể thoát khỏi hấp lực. Hoặc như một con cá vùng vẫy giãy chết trên bờ cát, lại thủy chung không cách nào về lại trong biển.
Lục Ly đã phấn chiến nguyên suốt ba ngày ba đêm trong vòi rồng, đây không phải hắn không cẩn thận rơi vào, mà là chính hắn chủ động bay vào.
Gửi mình vào tử địa sau đó đi tìm đường sống!
Lục Ly tham ngộ mấy ngày, trong lòng có một loại xung động cường liệt. Muốn cảm ngộ được áo nghĩa ẩn chứa trong vòi rồng, vậy thì hắn tất phải tiến vào trong vòi rồng, không vào hang cọp, sao bắt được cọp con?
Mới đầu Dạ Tra rất lo lắng, thời thời khắc ở ngoài canh chừng, chuẩn bị sẵn sàng cứu ra Lục Ly, nhưng sau khi quan sát suốt một ngày, hắn mới dần yên tâm.
Vòi rồng nơi này không khủng bố như ở đại dương, nhục thân Lục Ly lại cường đại, lực kéo xé trong vòi rồng chưa đủ sức để xé sống Lục Ly, vạn nhất chịu không được Lục Ly cũng sẽ bóp nát ngọc phù cảnh báo.
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương nhìn ra ngoài một lát, xác định Lục Ly tạm thời không có nguy hiểm mới thở phào một hơi. Hai người thu hồi phi thuyền thiết giáp, mang theo một đám hạ nhân và hộ vệ đi lên phi thuyền thiết giáp của Lục Ly.
Sau đó hai người mặc kệ bão tố, cứ thế đứng trên boong tàu quan sát Lục Ly đảo tới đảo lui trong vòi rồng nơi xa, thỉnh thoảng lại bị vòi rồng hút ngược vào.
Điên cuồng!
Bạch Hạ Sương tưởng rằng Bạch Thu Tuyết một thân một mình đi vào tiểu thế giới Lục Ải Nhân rèn luyện đã tính là rất điên cuồng, không ngờ Lục Ly tu luyện lại càng thêm điên cuồng. Bị lực lượng cường đại như vậy kéo xé, thân thể Lục Ly hẳn là đang phải tiếp nhận thống khổ bất tận, vậy nhưng hắn đã kiên trì trong đó suốt ba ngày ba đêm
Trong mắt Bạch Thu Tuyết hiện lên một tia đau lòng, Bạch Hạ Sương tính cách tùy tiện, không hiểu vì sao Lục Ly điên cuồng tu luyện như vậy, riêng nàng lại ẩn ẩn hiểu được phần nào.
Dù Lục Ly là con em Lục gia, nhưng trước nay toàn là từng bước từng bước bò lên từ tầng chót đáy, người như Lục Ly càng để tâm tới thực lực hơn bất kỳ công tử hào môn nào, bởi vì hắn không có chỗ dựa, chỉ có thể dựa chính mình.
Bạch Thu Tuyết không biết vì sao Lục Ly đã đi Trung Châu lại còn trở về nhất thống Bắc Mạc, làm thổ hoàng đế ở chỗ này. Nàng cũng rất rõ ràng Lục Ly không phải người quyến luyến quyền thế địa vị, bằng không năm đó hắn sớm đã nhất thống Bắc Mạc.
Sau khi nhất thống Bắc Mạc, Lục Ly lại chẳng làm gì hết, thậm chí vẫn thích đám người Bạch Hạ Sương gọi hắn bằng tên họ trước đây, mà không phải Đại Đế. Từ điểm này có thể nhìn ra được, Lục Ly trở về Bắc Mạc là vì tài nguyên, vì tu luyện, vì thực lực, chứ không phải vì tham muốn quyền thế hay hưởng thụ.
Lúc Bạch Thu Tuyết đi Linh Đế Thành, từng hỏi dò một ít tin tức về Lục Linh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận