Bất Diệt Long Đế

Chương 3422: Đào Hoa Cung

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau lưng Lục Ly không có đại thế lực, giờ miễn cưỡng có thể tính Hoắc gia là chỗ dựa cho hắn, nhưng Thiên Gia Tử cũng không định toàn lực hỗ trợ Lục Ly đi con đường Vô Thượng Thần Thể, bằng không đã sai gia tộc điều động lượng lớn thần dược tăng cường nhục thân cho hắn.
Bởi thế ba người đều rất mơ hồ, không biết Thiên Gia Tử nói lời này căn cứ ở đâu? Chẳng lẽ chỉ bằng trực giác? Thế có phải hơi nói nhảm rồi không?
- Được rồi, các ngươi đừng nghĩ nhiều!
Thiên Gia Tử lắc lắc đầu quay người đi ra phía ngoài, lúc đến cửa ra mới nói:
- Chuyện Tiểu Lục tử nhất định phải giữ bí mật, nếu ai truyền nửa điểm tin tức đi ra, hừ hừ!
Nói đến sau cùng, ngữ khí Thiên Gia Tử rất lạnh, ba tên trưởng lão đều có chút không rét mà run. Mặc dù bọn hắn có rất nhiều nghi hoặc, nhưng đối với mệnh lệnh của vị Nhai tổ tính tình cổ quái này, ai cũng không dám ngỗ nghịch.
Trong hư không, Lục Ly không biết mình lao đi bao lâu, cũng may hiện tại linh hồn hắn đủ cường đại, có thể trụ vững được. Hắn cảm thấy chí ít phải qua nửa tháng, trước mắt mới xuất hiện ánh sáng, hắn theo ánh sáng vọt ra, xuất hiện ở giữa trời.
Trên mặt hắn đeo Thiên Biến mặt nạ, bộ dáng biến thành một vị lão đầu, cộng thêm đầu tóc trắng xóa, chỉ cần khom lưng còng xuống, thoáng nhìn không khác gì lão đầu cả.
- Ách?
Thần niệm đảo quanh, ánh mắt chớp qua một tia cổ quái. Bởi vì hắn xuất hiện trên một phiến hồ bạc, lúc này giữa trời đang có một đám nữ tử vây quanh, ai nấy đều cầm theo binh khí, sát khí đằng đằng khóa chặt hắn.
Chiến lực đám nữ tử này không tính quá mạnh, phổ biến đều là Tứ Kiếp, về cơ bản đều còn rất trẻ, chỉ có một nữ tử tuổi hơi lớn chút ở chính giữa là Ngũ Kiếp.
- Ngươi là người phương nào? Sao lại dám lén xông vào cấm địa Đào Hoa Cung chúng ta!
Nữ tử trung niên kia lạnh giọng mở miệng quát, cảnh giới Lục Ly chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ, nàng rõ ràng không để vào trong mắt. Nếu Lục Ly là một công tử tuổi trẻ, có lẽ nàng sẽ còn khách khí chút, nhưng bộ dạng hắn lúc này lại là một tiểu lão đầu, còn chỉ có cảnh giới Tứ Kiếp sơ kỳ, nàng tự nhiên không khỏi có chút khinh miệt.
- Ha ha ha!
Lục Ly bật cười ha hả, hắn thấy được đa phần nữ tử ở đây đều tóc tai ướt sũng, áo bào không quá chỉnh tề, đoán rằng bọn họ hẳn đang tắm trong hồ thì bị Vực môn do mình mở ra kinh động, trong lòng khó chịu cũng là điều dễ hiểu.
Hắn cười cười chắp tay nói:
- Tại hạ Thần Long đạo nhân, không cẩn thận xâm nhập quý địa, hết sức xin lỗi, ta rời đi ngay.
- Ha ha!
Nữ tử trung niên cười lạnh nói:
- Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi? Ngươi coi Đào Hoa Cung chúng ta là nơi nào? Lưu lại năm ngàn ức Thần Thạch hoặc hai cánh tay, bằng không ngươi đừng hòng rời đi.
Lục Ly nghẹn lời, vị trí Vực môn mở ra vốn chỉ nằm trong phạm vi đại khái, hắn chỉ là không cẩn thận xâm nhập thôi, lại không mang đến cho các nàng thương tổn thực chất nào, người Đào Hoa Cung này thật tưởng bọn họ cao quý lắm chắc?
Hai mươi bảy đại thế lực trên Phi Hỏa đại lục không có tên Đào Hoa Cung, điều này chứng tỏ đây chỉ là một thế lực trung đẳng, không ngờ lại dám ngông cuồng như thế, rõ ràng là muốn bắt nạt một tên võ giả chỉ có cảnh giới Tứ Kiếp sơ kỳ như mình.
Hắn cũng lười nói nhảm với đám người này, trong tay hiện lên một thanh nhuyễn kiếm màu bạc, gằn giọng nói:
- Thần Thạch không có, muốn tay của ta thì tự tới mà lấy. Chẳng qua một khi khai chiến, ta sẽ không thu tay đâu, các ngươi tự gánh lấy hậu quả!
Đào Hoa Cung đích thực chỉ là một thế lực trung đẳng, chẳng qua các nàng lại tựa lưng vào một đại thế lực, hơn nữa đa phần tiểu thư Đào Hoa Cung đều kết thông gia với đại thế lực gần đây, bởi thế các đệ tử Đào Hoa Cung trước nay vẫn luôn rất xương cuồng.
Nếu Lục Ly là cường giả Ngũ Kiếp, hoặc là một công tử trẻ tuổi nào đấy, thái độ các nàng hẳn đã khác. Đáng tiếc lúc này Lục Ly lại là một tiểu lão đầu, còn chỉ có cảnh giới Tứ Kiếp sơ kỳ, các nàng há sẽ để ý?
Lục Ly chọc giận bọn họ, cả đám lập tức giận dữ mắng mỏ, trên cánh tay nữ tử trung niên Ngũ Kiếp xuất hiện mấy chiếc thủ hoàn (vòng tay), trên chân cũng xuất hiện cước hoàn. Cả người nàng xoay vòng quay Lục Ly, tay chân rung động, thủ hoàn và cước hoàn vang lên từng hồi tiếng kêu dễ nghe.
- Ha ha ha!
Đám tiểu thư còn lại tản ra, đứng thành một loại trận hình kỳ dị, sau đó đồng loạt lấy ra Linh Đang và Hồng Lăng, tùy thời chuẩn bị phối hợp tấn công. Chẳng qua bọn họ có vẻ rất tự tin về nữ tử trung niên kia, cho rằng chỉ cần nàng ra tay, Lục Ly nhất định không chống được.
Keng keng... keng... keng keng!
Giữa trời, nữ tử trung niên mỹ lệ không ngừng bay múa quanh Lục Ly, ngân hoàn trên tay chân run run, phát ra tiếng vang êm tai, thanh âm hóa thành từng đạo sóng âm, như từng dải lụa vươn dài về phía Lục Ly.
Lục Ly đứng tại im không nhúc nhích, nếu một Ngũ Kiếp sơ kỳ đều có thể nhẹ nhàng bắt được, vậy hắn cũng chẳng cần lăn lộn, chết quách ở đây cho xong. Hắn có thể cảm nhận được từng đạo năng lượng tràn vào trong thân thể, tiến vào trong linh hồn.
Long hồn sáng lên, bắt đầu thôn phệ năng lượng tiến vào linh hồn, Lục Ly thoáng cảm ứng qua một lượt, trong lòng càng thêm nắm chắc. Năng lượng này tính là không sai, nhưng Long hồn vẫn có thể nhẹ nhàng chống được. Cộng thêm hiện tại hồn lực hắn đều đã hóa thành hồn châm, khả năng phòng ngự tăng nhiều.
Keng keng keng!
Thủ hoàn cước hoàn vang lên không ngừng, Lục Ly lại điềm nhiên đứng giữa trời như không việc gì, nhìn nữ tử kia vờn quanh, phảng phất đang thưởng thức nhảy múa miễn phí.
- Hả?
Đám nữ tử không khỏi trợn tròn mắt, múa lâu vậy rồi, Lục Ly lại vẫn chẳng có bất kỳ phản ứng nào? Là linh hồn người này cường đại, hay là có Yêu Hồn siêu cường thủ hộ?
- Hoa Đào Trận!
Nữ tử trung niên thấy không ổn, vội khẽ kêu một tiếng, tất cả nữ tử lập tức xuất động, có người cầm tì bà, có người cầm Linh Đang, có người cầm cây sáo, có người cầm bồ phiến, có người cầm Hồng Lăng, bắt đầu bay múa diễn tấu quanh Lục Ly.
Bạn cần đăng nhập để bình luận