Bất Diệt Long Đế

Chương 2546: Kinh sợ quần hùng

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lão Triệu trở về, triệu tập hơn hai ngàn người, người còn lại, lão Triệu triệu tập không nổi. Hơn hai ngàn người này đều hận không thể chém Lục Ly thành thiên đao vạn quả.
Hơn nữa mấy trăm người kia, không sai biệt lắm hơn ba nghìn người, chia làm mấy chục đại quân, chạy khắp bốn phương tám hướng. Phụ cận trở nên náo nhiệt, vốn có rất nhiều người ẩn núp gần đó, giờ đây đều bị dọa, còn tưởng rằng người của Hắc Sơn Cung đều điên rồi.
Lục Ly quả thật không trốn về Thiên Vân Sơn, tốc độ của hắn không nhanh bằng đám người lão Cung, hắn trốn về Thiên Vân Sơn là chui đầu vào lưới. Hắn chạy về phía nam, nghĩ đi đường vòng trở về.
Trên tay hắn có một miếng ngọc phù, bóp nát ngọc phù không thể gọi về Thần Long, lại có thể gọi về một nữ nhân cường đại. Nhưng Lục Ly cũng không dễ dàng bóp nát ngọc phù, chỉ là một đám Nhị Kiếp Thiên Thần mà thôi, nếu hắn chỉ gặp chút nguy hiểm đã cầu viện, Thiên Vân Tiên Tử khẳng định sẽ xem nhẹ hắn.
Hắn là một người tự tôn cao, sẽ không dễ dàng khẩn cầu viện trợ từ người khác, đừng nói là với nữ nhân!
Thiếu nhân tình cuối cùng vẫn phải trả, tất cả sự tình đều đừng mong mỏi từ người khác. Khi có một ngày quen dựa dẫm người khác, chính mình sớm hay muộn sẽ biến thành phế vật.
Lục Ly chạy vội đi, tốc độ cũng không quá nhanh, hắn vẫn chú ý ẩn tàng thân hình, phòng ngừa bị người khác phát hiện hành tung. Trong đầu hắn chuyển động rất nhanh, nghĩ làm sao phá giải cục diện trước mắt.
Trốn?
Cho dù có thể trốn về Thiên Vân Sơn thì sao? Chẳng lẽ hắn trở về khẩn cầu Thiên Vân Tiên Tử phái Trần trưởng lão tiếp tục bảo hộ hắn vài năm? Không nói hắn không thể mở miệng, nếu mở miệng được, Thiên Vân Tiên Tử liệu có thể đáp ứng hay không cũng khó nói.
Chiến!
Vậy chỉ còn lại một đường, hắn phát hiện, trong tám võ giả kia, mạnh nhất cũng chỉ là Nhị Kiếp Thiên Thần đỉnh phong. Theo suy đoán của hắn, Nhị Kiếp Thiên Thần hẳn không dễ dàng giết chết hắn, vậy hắn cũng không phải không có cơ hội.
Thân phận nhóm người này, Lục Ly đại khái đã xác định được. Hẳn là mấy ngàn người bị Thiên Vân Sơn đuổi đi. Trong mấy ngàn người này, mạnh nhất cũng chỉ có Nhị Kiếp Thiên Thần đỉnh phong, hắn không phải không có lực chiến một trận.
- Lê thúc!
Lục Ly vừa chạy, vừa trao đuổi tình huống với Lê thúc, dặn dò truyền âm, nói:
- Ta chuẩn bị nghĩ biện pháp đuổi giết hai bộ phận người đuổi giết ta, kinh sợ quần hùng, khiến bọn họ về sau không dám tìm chúng ta gây phiền toái nữa, ta cần trợ giúp của ngươi!
- Chủ nhân, ngươi xác định phải như vậy?
Lê thúc cười khổ, nếu chỉ là võ giả bình thường, hai người hợp lại không sao, nhưng nếu có võ giả Nhị Kiếp Thiên Thần đỉnh phong, hắn rất có thể sẽ bị đánh chết.
- Hợp lại liều mạng đi, ngươi yên tâm, ta sẽ bảo toàn cho ngươi!
Lục Ly hạ quyết tâm, hắn mang theo Lê thúc, phóng ra khỏi Thần Sơn, sau đó chính mình tiến vào trong Thần Sơn, đuổi Lê thúc mang theo hắn bỏ chạy. Hắn ẩn núp trong Thần Sơn, là một thanh đao sắc bén, tùy thời có thể ra ngoài giết người.
Cường giả Nhị Kiếp đỉnh phong rất mạnh, nhưng trong cơ thể một khi đi vào mấy trăm vạn Hư Không Trùng, phỏng chừng cũng chịu không nổi. Đến lúc đó, Lục Ly có thể mài mòn hắn từ từ.
Lục Ly hạ lệnh, Lê thúc cũng không có biện pháp, chỉ có thể mang theo Thần Sơn đi trước. Tốc độ của hắn không dám quá nhanh, cho nên, sau nửa canh giờ, phía sau đã đuổi tới mấy chục người.
Mấy chục người tỏa ra thần niệm, xem xét xung quanh, thoải mái tập trung lên người Lê thúc. Bởi vì đều là người đi ra từ Thiên Vân Sơn, vẫn có người quen biết Lê thúc, một người quát to một tiếng, mấy chục người lập tức chen chúc đến.
- Chủ nhân, đuổi đến mấy chục người, thực lực lại bình thường, chỉ là người hơi nhiều!
Thần niệm Lê thúc đảo qua, tra xét rõ ràng, rồi truyền âm nói. Thần niệm Lục Ly lặng lẽ đảo qua, truyền âm nói:
- Ngươi phối hợp tốt với ta đi, sau khi xử lý mấy chục người này, lập tức bỏ chạy!
- Được!
Lê thúc giả vờ bị phát hiện mà kinh hoảng bỏ chạy, tốc độ lại cố ý áp chế, khiến mấy chục người thoải mái đuổi theo, vây quanh hắn lại.
- Giết!
Hơn bốn mươi người rống giận, điên cuồng vọt đến chỗ Lê thúc. Mười mấy người phóng ra công kích viễn trình từ xa. Lúc này, hào quang Thần Sơn trong tay Lê thúc chợt lóe sáng, thân thể Lê thúc biến mất trong Thần Sơn, Lục Ly thoáng hiện lên.
Rầm rầm rầm!
Hơn mười công kích viễn trình công kích lên người Lục Ly. Núi nhỏ bên người Lục Ly bị bao trùm lên, trong nháy mắt, đất rung núi chuyển, tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, bụi đất cuồn cuộn, đất đá bay đầy trời, từng tòa núi nhỏ bị nổ thành hố sâu thật lớn.
Vù!
Một người bay vụt lên từ trong hố sâu, xiêm y của hắn bị nổ rách tung tóe, tóc cũng hơi lộn xộn, nhưng trên da không chút vết máu nào.
Trên cơ thể lõa lồ của hắn ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ đến cực điểm, hắn đứng đơn độc trên mặt đất, thân mình rít gào như cự thú, nhảy vào trong đám người.
Bang bang bang!
Một đám người bổ binh khí lên người Lục Ly, truyền đến tiếng nổ vang nặng nề, một vài binh khí nổ bay đi. Lục Ly vung nắm đấm lên đầu một người, người nọ bị đập bay trong nháy mắt, trên mặt đều là máu!
Keng keng!
Lại thêm mấy người công kích lên người Lục Ly, nhưng cảm giác như nện lên thần binh, căn bản không tạo thành tương tổn gì cho Lục Ly. Một đám người trợn tròn mắt, ánh mắt nhìn Lục Ly không giống như nhìn thấy một con người, mà giống như nhìn thấy một con cự thú viễn cỗ tu luyện thành người.
- Chết đi!
Lục Ly trầm rống một tiếng, trong Thần Sơn lóng lánh hào quang, một đám Hư Không Trùng hoàng kim chen chúc ra, nháy mắt bành trướng, bao phủ toàn bộ mười mấy người phụ cận.
Mười mấy người này đều là Nhị Kiếp Thiên Thần bình thường, thậm chí còn có mấy võ giả Nhất Kiếp Thiên Thần đỉnh phong. Võ giả cấp bậc này, một khi bị Hư Không Trùng hoàng kim bao phủ, kết cục đã định.
Sau khi Hư Không Trùng bao phủ những người này, Lục Ly liền không nhìn bọn họ, thân mình bay đi như bạo long, phóng đến một đám người khác. Sau khi thân thể hắn mạnh lên, tốc độ rõ ràng tăng lên không ít, phỏng chừng còn nhanh hơn Lê thúc vài phần. Mọi người ở bên kia không kịp phản ứng, vọt nhanh qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận