Bất Diệt Long Đế

Chương 1640: Chết cũng phải kéo đệm lưng

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhan Hử không đối kháng chính diện với ba người, trực tiếp dịch chuyển tức thời rời đi, truy sát Hóa Thần khác trước.
- Hay!
Nhìn thấy một đám Hóa Thần bị đánh chết, Lung đạo nhân, Hỏa lão quái Lục Nhân Hoàng lại bất lực, võ giả bên Nhan gia mừng như điên. Thành Thần Hoàng đã đóng kín, toàn bộ Hóa Thần đều là cá trong chậu, ai cũng trốn không được, Nhan Hử tiếp tục đồ sát thì toàn bộ đều phải chết tại đây.
- Mọi người, liều mạng!
Mấy Hóa Thần nhìn thấy Nhan Hử thế không thể đỡ, hơn nữa dịch chuyển tức thời im hơi lặng tiếng, ai cũng không biết giây tiếp theo Nhan Hử sẽ xuất hiện bên cạnh ai. Mấy người lộ ánh mắt điên cuồng, đều bất chấp.
Dù sao phải chết, chẳng bằng chết cho oanh liệt, dù chết cũng phải kéo đám con chúa Nhan gia làm đệm lưng. Phía phía bắc thành còn có mấy trăm vạn con dân thành Thần Hoàng, trong đó hơn một nửa đều là con cháu Nhan gia.
Vèo!
Năm Hóa Thần như năm thanh kiếm bén lao hướng phương bắc, năm người rất thận trọng, bay sát tường thành, thần niệm luôn luôn khóa chặt Nhan Thiên Cương, tùy thời chuẩn bị phòng ngừa Nhan Thiên Cương ra tay.
- Giết!
Năm Hóa Thần hành động nhắc nhở các Hóa Thần khác, có bảy, tám Hóa Thần bay hướng bên kia, định giết hết con cháu Nhan gia, dù họ chết cũng chết có ý nghĩa.
- Ha ha!
Hư ảnh Nhan Thiên Cương cao cao đứng thẳng đứng ở giữa không trung, thế cục toàn thành bị hắn nắm rõ, động tác của những người này sao có thể giấu giếm pháp nhãn của hắn?
- Chết đi!
Chờ năm người phía bên trái sắp vượt qua một nửa khoảng cách thì Nhan Thiên Cương ra tay, một tay vỗ không gian bên này, nhưng không có vỗ ra đại thủ ấn, chỉ có sóng không gian yếu ớt khuếch tán.
- A?
Năm Hóa Thần ở bên kia thấy dao động không gian nhẹ như vậy, mắt lộ tia mờ mịt. Nhan Thiên Cương tính làm gì? Thổi một luồng gió nhẹ lại đây cho bọn họ mát mẻ?
- Không tốt!
Rất nhanh bọn họ phát hiện vấn đề, dao động không gian nhẹ nhàng lan tới đây, chạm vào thân thể của họ thì không gian bốn phía dao động mạnh. Vừa rồi còn là gió thổi hiu hiu, giờ phút này đột nhiên trở nên sóng to gió lớn. Mọi người đang ở giữa không trung, mất kiểm soát đung đưa theo không gian chấn động mạnh, tựa như chiếc thuyền con trong biển động.
Vù vù vù!
Trong tay Nhan Thiên Cương bắn ra năm luồng sáng trắng, giống như năm cây ám khí trí mạng phá không mà đi, tốc độ nhanh như tia chớp đỏ khiến năm người căn bản phản ứng không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn năm luồng sáng nhanh chóng biến lớn trong con ngươi.
- Chết rồi, chết rồi!
- Cho dù ta chết cũng không cho Nhan gia các ngươi sống yên!
- Ha ha ha, cùng nhau chết đi!
Có ba Hóa Thần biết rõ phải chết, không phản kháng, không muốn chạy trốn. Một người đánh ra con rắn đen, một người thả ra muôn vàn kiếm vàng, còn có một người đánh ra vô số lôi đình, ném về phía đoàn người đông đúc ở phía bắc thành.
- Thật can đảm!
Nhan Thiên Cương vốn cho rằng năm người chắc chắn sẽ tìm cách chạy trốn, nào ngờ ba người liều mạng đánh ra công kích. Trong phút gấp gáp, Nhan Thiên Cương đánh vỗ ra bàn tay khổng lồ, muốn chặn lại tất cả công kích.
Công kích của ba người, con rắn đen bị chặn lại, nhưng hai người khác, một người đánh ra muôn vàn trường kiếm, một người thả ra vô số lôi điện, Nhan Thiên Cương làm sao chặn lại hết?
Rất nhiều công kích gào thét mà đi, phía bắc thành tụ tập quá đông người, thoáng chốc rất nhiều người trúng chiêu. Rất nhiều người kinh khủng lui về phía sau, người chen người, đạp lên nhau, dẫn tới rất lớn khủng hoảng, rối một nùi.
Bùm bùm bùm!
Ầm ầm ầm!
Mấy nghìn kiếm vàng bay đi, xuyên thủng nhiều người, trên trời cao rất nhiều lôi đình ầm ầm đánh xuống, nhiều người thành cục than, có nhiều chỗ biến thành địa ngục xác chết khắp nơi.
- Công kích từ xa!
Tám người từ bên kia lao tới nhìn thấy tình huống như vậy, bọn họ biết Nhan Thiên Cương sẽ không cho bọn họ cơ hội xông hướng phía bắc thành. Thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng của ngươi, tám người lập tức thả ra công kích từ xa, còn là loại công kích quần thể.
Công kích đầy trời đổ ập đến, che lấp nửa bầu trời, dù là Nhan Thiên Cương cũng thấy nhức đầu. Nếu là bổn tọa, dù cho mấy vạn Hóa Thần công kích thì hắn đều có thể ngăn lại, nhưng hiện tại chỉ là một phân thần, hắn có thể vận dụng lực lượng cùng thủ đoạn có giới hạn.
Hắn chỉ có thể vội vàng đánh ra mấy bàn tay siêu lớn chặn lại, nhưng công kích của tám Hóa Thần có cái kỳ dị, có cái dán sát mặt đất tiến lên, khiến hắn khó lòng phòng bị, con dân mạn bắc thành Thần Hoàng thoáng chốc chết rất nhiều.
- A!
Năm Hóa Thần ở bên kia đều bị chùm sáng của Nhan Thiên Cương đánh chết. Tám Hóa Thần ở bên này không trốn không xông lên, chỉ liều mạng trút xuống công kích của họ đến mạn bắc, có thể giết bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Trên mặt bọn họ tràn ngập nụ cười dữ tợn, trong mắt đều là điên cuồng, bọn họ ôm quyết tâm phải chết, nếu có thể chém tận giết tuyệt tất cả con cháu Nhan gia, cho dù bị Nhan Thiên Cương giết, bọn họ cũng thấy đáng.
- Tìm cái chết!
Nhìn thấy con dân mạn bắc bị đánh chết từng đám, ước tính bảo thủ ít nhất đã chết một trăm năm mươi vạn trở lên, Nhan Thiên Cương bừng bừng lửa giận.
Hắn là lão tổ Nhan gia, là đại năng của Thần Giới, là Trấn Phủ Trưởng Lão của Hắc Long Phủ, là cường giả tiếng tăm lừng lẫy trên bảng Thần. Ở mạn bắc có nhiều người là hậu đại của Nhan Thiên Cương, lại bị giết ngay trước mặt hắn, hỏi sao hắn không giận dữ?
- Chết, chết, chết!
Nhan Thiên Cương cầm loan đao liên tục chém hơn mười nhát, bao phủ tám Hóa Thần. Sức chiến đấu của tám người này không quá cao, tuyệt đối trốn không thoát sát chiêu của Nhan Thiên Cương.
- Ha ha ha, các huynh đệ, công kích đợt cuối, kéo con cháu Nhan gia làm đệm lưng!
Một lão quái cất tiếng cười to, toàn thân trào máu, những giọt máu tỏa ánh sáng màu xanh sậm, rõ ràng có kịch độc. Hắn rống to một tiếng, người chảy máu hóa thành nghìn vạn ám khí xé gió bắn về phía mạn bắc, hắn có tuyệt đối tự tin, dưới Hóa Thần dính máu của hắn thì chết chắc.
- Giết giết giết!
Hóa Thần khác lần lượt hưởng ứng, đều thả ra đợt công kích cuối cùng, theo sau ngạo nhiên không sợ đối diện loan đao bay tới, cười lớn chờ cái chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận