Bất Diệt Long Đế

Chương 1782: Hy vọng duy nhất

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Vâng!
Lục Ly chắp tay, xoay người rời đi, về đến phòng của mình, nhưng hắn không bế quan, mà là lặng lẽ vươn ra thần niệm cảm ứng tình huống bên ngoài.
Vèo!
Hắn đột nhiên cảm ứng được không gian dao động một cái, một bóng dáng từ hậu viện bay lên. Hắn vội vàng đứng lên đi ra, không ra ngoài dự liệu của hắn, nhìn thấy Cổ trưởng lão nhảy vọt ra, lao vào quảng trường, đi truyền tống trận rời khỏi.
- Cổ trưởng lão định làm gì? Muốn một giọt máu của ta rồi đi mất? Cổ trưởng lão định làm cái gì?
Trong mắt của Lục Ly tràn ngập nghi hoặc, hành vi của Cổ trưởng lão quá kỳ lạ, hắn hoàn toàn đoán không ra. Một giọt máu có thể làm cái gì? Chẳng lẽ có thể từ giọt máu đó tra ra thân phận của hắn? Cổ trưởng lão tra thân phận của hắn làm gì?
Đứng ở cửa nửa canh giờ, Lục Ly nghĩ mãi không ra, dứt khoát không nghĩ nữa, vào phòng, mở ra cấm chế, tiếp tục xem sách cổ về trận pháp cấm chế.
Đọc sách hoàn toàn không biết thời gian, nháy mắt qua bốn, năm ngày, Cổ trưởng lão còn chưa trở về. Lục Ly có chút buồn bực, trầm tư giây lát không hiểu ra sao, tiếp tục đọc sách, học trận pháp cấm chế.
Lại qua năm ngày, Cổ trưởng lão rốt cuộc trở về, vừa về liền truyền lời kêu Lục Ly đi qua.
- Đến rồi!
Lục Ly thầm rùng mình, trong đầu có nhiều thắc mắc, có lẽ lát nữa Cổ trưởng lão sẽ giải đáp đáp thắc mắc cho hắn, không biết là chuyện tốt hay xấu.
Là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi!
Lục Ly cắn răng đi hướng hậu viện. Cổ trưởng lão mặt không cảm xúc đứng dưới giàn nho, chờ Lục Ly đến thì Cổ trưởng lão lấy ra tòa bảo tháp, mang Lục Ly vào không gian Thần Khí.
Lần này xuất hiện ở thiên điện khác, nơi này có một chiếc ghế báu.
Cổ trưởng lão ngồi trên ghế báu, ánh mắt âm u lạnh lẽo nhìn Lục Ly, hỏi:
- Ta nên gọi ngươi là Lục Ly, Lê Lộc hay Lục Lẫm?
Xoẹt!
Sắc mặt Lục Ly thoáng chốc trắng bệch, không ngờ Cổ trưởng lão thật sự điều tra thân phận của hắn, dựa vào một giọt máu tra ra sạch sẽ.
Lục Ly bắt buộc chính mình bình tĩnh lại, nếu Cổ trưởng lão mang hắn vào không gian Thần Khí thì chứng minh Cổ trưởng lão không muốn lời nói hôm nay bị đồn ra ngoài, tức là chỉ có Cổ trưởng lão biết thân phận của Lục Ly.
Nghĩ đến đây, Lục Ly hơi tìm về tự tin, hắn khom người nói:
- Trưởng lão, đệ tử không cố ý che giấu, đệ tử bị buộc hết cách rồi, nên mới che giấu thân phận.
Tuy Thần Khí Các không yêu cầu lai lịch của mọi người phải trong sạch, không bắt buộc phải báo cáo tất cả tình huống. Nhưng Lục Ly vẫn cố gắng khiến thái độ của mình mềm mỏng, tính khí của Cổ trưởng lão kỳ lạ, hôm nay sơ sẩy một cái có lẽ sẽ bị hắn một chưởng đập chết.
Cổ trưởng lão sắc mặt không có một chút thay đổi, lạnh như băng nhìn Lục Ly, không nói tiếng nào. Lục Ly bị nhìn gai người, bây giờ hắn không có Huyết Viêm Tinh, không dùng Chiến Thần Khô Lâu được, nếu Cổ trưởng lão muốn giết hắn thì hắn chỉ có nước khoanh tay chờ chết.
Cổ trưởng lão nhìn Lục Ly cỡ nửa nén hương thời gian, mới lạnh giọng nói:
- Ngươi thật sự mới phi thăng không bao lâu? Tại sao đánh chết phủ quân?
Lục Ly gật đầu bẩm rằng:
- Đúng rồi, trước khi phi thăng ta đắc tội mấy Thần Linh, sau khi phi thăng vừa lúc bị một Thần Linh tra ra vị trí của ta. Hắn câu kết phủ quân muốn đánh chết ta, ta không có biện pháp nào khác, chỉ có thể đánh chết phủ quân rồi chạy trốn.
Cổ trưởng lão nhẹ gật đầu, lại hỏi:
- Vậy sau đó tại sao ngươi đánh chết Lăng Phi Độ?
Lục Ly lộ vẻ mặt cay đắng, không ngờ Cổ trưởng lão tra luôn việc này.
Hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo:
- Trưởng lão, thật ra việc này thì Lâu Thập Nhị, Tuyết Thánh Nữ đều biết, trong mộ Nguyệt Đế hắn đã mấy lần muốn giết ta, ta bị buộc không có biện pháp, chỉ có thể ra tay chém giết hắn. Về sau gia nhập Thần Khí Các, chắc trưởng lão cũng biết nguyên nhân, chỉ có gia nhập Thần Khí Các thì Lăng Tiêu Các mới không dám quang minh chính đại giết ta!
- Hừ, ngươi tính toán giỏi lắm.
Cổ trưởng lão hừ lạnh một tiếng, theo sau đảo tròng mắt nói:
- Việc Hạt Huyết Sơn lần này chắc là Lăng Vạn Kiếm sắp xếp đúng không? Đáng tiếc không có chứng cứ, nếu không thì cho dù là Lăng Vạn Kiếm cũng phải chết!
Lục Ly không dám tiếp lời, ngoan ngoãn đứng, làm bộ dáng chờ Cổ trưởng lão xử trí. Lục Ly biết cục diện hiện tại cực kỳ nguy hiểm, nói sai một câu rất dễ dàng bị giết hoặc là bị đuổi ra Thần Khí Các.
Cổ trưởng lão im lặng, Lục Ly trong lòng thấp thỏm bất an, qua khoảng một nén nhang thời gian, hắn mới nói:
- Sức chiến đấu hiện tại của ngươi đánh chết Thượng bảng Thần Linh có được không?
Cổ trưởng lão đột nhiên hỏi một câu thế này khiến Lục Ly không biết trả lời như thế nào, trong lòng hắn chần chừ giây lát, cắn răng đáp lại:
- Trong tình huống bình thường thì không thành vấn đề, Lăng Phi Độ bị ta giết chết, Vô Đồng Hầu Hài kia cũng bị ta phế bỏ cánh tay. Nhưng... nếu không có trưởng lão cứu viện kịp thời, ta chưa đủ sức đánh thắng được, tuyệt đối sẽ bị giết.
Cổ trưởng lão mặt không cảm xúc, nhìn không ra vui giận, Lục Ly chỉ có thể nơm nớp lo sợ đứng.
Cổ trưởng lão tạm dừng giây lát, lại lần nữa hỏi:
- Nếu cho ngươi một cơ hội làm lại, ngươi... vẫn sẽ giết Lăng Phi Độ chứ?
Khi Cổ trưởng lão nói câu này, ánh mắt lộ ra chút sát khí, hơi thở vô hình khuếch tán ra ngoài người. Cả người Lục Ly căng cứng từng thớ thịt, hắn biết giờ phút này phi thường mấu chốt, nếu trả lời sai rất có thể sẽ bị một chưởng đập chết.
Trong đầu hắn điên cuồng chuyển động, suy nghĩ ý đồ trong câu hỏi của Cổ trưởng lão, không lẽ Cổ trưởng lão có quen biết với Lăng Tiêu Các? Hoặc là muốn thử lòng Lục Ly? Xem hắn có phải là loại người bồng bột làm bậy?
Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Lục Ly cắn răng chắp tay nói:
- Tính cách của ta là như vậy, lúc bình thường không bao giờ gây sự, nhưng nếu có người khiến ta không có đường sống, ta chỉ có thể liều mình phản kích! Nếu được lặp lại lần nữa, Lăng Phi Độ vẫn muốn giết ta thì ta chỉ có thể liều mình giết chết hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận