Bất Diệt Long Đế

Chương 523: Tin tức Lục Linh

Mệnh Luân Cảnh!
Hắn rốt cục đã nghịch thiên cải mệnh, thành công đi lên con đường trở thành cường giả, mở ra cánh cửa lớn hướng đến thế giới bao la bên ngoài. Đây chính là cảnh giới mà các đời tộc trưởng Liễu gia đều nghĩ bước vào, lại không cách nào bước thực hiện được.
- Ra ngoài thử xem!
Lục Ly hưng phấn đứng lên, không gian nơi này quá nhỏ, không cách nào phóng thích Mệnh Luân.
Hắn sải bước đi ra, tới bên ngoài lại không nhìn thấy Lục Phi Tuyết, hắn cũng mặc kệ, trực tiếp đi đến trong sân.
Trong sân có mấy tên thị nữ và hạ nhân, nhìn thấy một người áo bào nhàu nát, toàn thân đen thui hôi thối đi tới, ai nấy đều không khỏi cả kinh.
Lục Ly mặc kệ bọn hắn, quát khẽ nói:
- Mệnh Luân, ra!
Ông
Quang mang sáng lên nơi bụng dưới Lục Ly, tiếp đó một chiếc Mệnh Luân nho nhỏ ngưng hiện, cấp tốc biến lớn, cuối cùng biến thành Mệnh Luân cực đại đường kính hơn ba thước.
Mệnh Luân bình thường đường kính chỉ có hơn hai thước, Mệnh Luân này của Lục Ly rõ ràng lớn hơn người khác nhiều. Chẳng qua bí pháp Lục gia khác với bên ngoài, Lục Ly cũng không lấy làm lạ.
- Hả?
Lớn nhỏ khác biệt Lục Ly không lạ, chẳng qua lúc này hai hàng lông mày hắn lại nhíu chặt, trên mặt chất đầy vẻ kinh ngạc. Bởi vì Mệnh Luân của người khác đều tỏa ra ánh sáng bảy màu, sao Mệnh Luân của hắn lại chỉ có mỗi màu bạc?
- Không đúng!
Lục Ly liếc nhìn vài lần, quát khẽ nói:
- Vũ Hóa Thần, Minh Vũ ra đây xem!
Từ trong gian phòng gần đó hai thân ảnh bắn ra, hai người nhìn thấy Mệnh Luân lơ lửng trên sân, ánh mắt đều sáng lên, đồng loạt quát khẽ nói:
- Chúc mừng thiếu chủ!
Trên mặt Lục Ly lại không có quá nhiều ý mừng, chỉ vào Mệnh Luân nói:
- Các ngươi nhìn xem Mệnh Luân này của ta.
Nếu Mệnh Luân có vấn đề, như vậy sẽ phải hủy đi lần nữa ngưng tạo lại. Mặc dù Lục gia tài đại khí thô, nhưng nếu chính bản thân Lục Ly đại thương nguyên khí, khả năng sẽ ảnh hưởng tới tu luyện sau này, tự nhiên phải rất thận trọng.
- Hả?
Minh Vũ Vũ Hóa Thần nhìn một lúc, rất nhanh liền phát ra tiếng kinh ngạc khó hiểu. Sau đó hai người tràn ra thần niệm quan sát một lượt, trên mặt Vũ Hóa Thần lộ vẻ chấn kinh, lại không nói gì, chỉ chớp chớp mắt ra hiệu với Lục Ly.
Lục Ly vẫy lui thị nữ và hạ nhân, lúc này Vũ Hóa Thần lúc mới tiến lại, thấp giọng nói:
- Thiếu chủ, trên Mệnh Luân của ngươi có ấn ký con Ngân Long kia!
- Cái gì?
Đứng dưới này Lục Ly không thấy được mặt trên Minh Luân, nghe vậy lập tức tung người bay vụt lên, đứng trên Mệnh Luân, hai mắt mở to nhìn mấy lần, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ cổ quái.
Với người bình thường, trên Mệnh Luân chẳng có gì, chỉ là một vòng tròn bảy màu sáng lấp lánh. Thế mà trên Mệnh Luân của hắn lại rõ ràng có ấn ký một con Ngân Long sống động như thật, giống hệt ấn ký Ngân Long trên lưng và trong Hồn Đàm.
- Khó trách lại phát ra ngân quang...
Lúc này Lục Ly rốt cục đã hiểu, trong Mệnh Luân có Ngân Long, bởi thế mới không phát ra ánh sáng bảy màu, mà là ánh sáng bạc.
- Đây là phúc hay họa?
Lục Ly nhíu mày, cảm thấy có chút đau đầu, trên lưng hắn có Ngân Long, trong Hồn Đàm có Ngân Long, giờ trong Mệnh Luân cũng có...
Lục Ly cảm ứng một phen, xác định Mệnh Luân không có vấn đề gì, còn khống chế Mệnh Luân chậm rãi đi trong sân một vòng, Mệnh Luân này trừ mặt trên nhiều thêm một con Ngân Long ra thì không còn chỗ thần kỳ nào khác.
Thần Khải Sơn không thể phi hành, lần trước đã xúc phạm tộc quy một lần, lần này Lục Ly không dám làm bừa, nếu bị Lục Chính Đàn bắt được đằng chuôi, đến lúc đó khẳng định sẽ tìm cớ sinh sự, chính hắn ngược lại không sao, chỉ sợ liên lụy đến Lục Phi Tuyết.
- Quay đầu lại nhìn, trước đi tắm rửa cái đã.
Ngửi được mùi hôi thối trên người, Lục Ly lắc đầu, khống chế Mệnh Luân bay xuống, thu lại vào trong Thần Hải.
Mệnh Luân là thứ vô cùng thần kỳ, trong đó có một loại linh tài ẩn chứa năng lực thần kỳ, có thể khiến cho Mệnh Luân biến lớn biến nhỏ, thu phóng tự nhiên. Đương nhiên điều này phải cần phối hợp với một loại bí kỹ, tất cả đều có trong bí pháp mà Lục gia cho hắn.
- Ta đi tắm trước, để sau lại nói.
Lục Ly khoát tay với Vũ Hóa Thần Minh Vũ, tiến vào trong nội điện, nơi đó đã có một tên thị nữ chờ sẵn, Lục Ly thuận miệng hỏi:
- Cô cô ta đâu?
- Sáng sớm phu nhân đã đi ra ngoài, nói là chút nữa sẽ về.
Thị nữ cung kính trả lời, Lục Ly khẽ gật đầu, tiến vào phòng tắm tẩy rửa một phen, lại lấy ra một thân quần áo sạch, đang chuẩn bị thay đổi.
- A!
Hắn liếc mắt qua gương đồng trên vách tường, đột nhiên phát hiện một tia không đúng. Lập tức lui ra sau quan sát, tròng mắt bất chợt co rụt lại, bởi vì hắn hiện ấn ký Ngân Long sau lưng mình đã biến mất.
- Cái gì thế này?
Lục Ly rất là hoảng sợ, ấn ký Ngân Long chính là huyết mạch ấn ký của hắn, giờ lại đột nhiên biến mất? Vậy hắn còn có thể sử dụng ba loại huyết mạch thần kỹ kia nữa không? Huyết trảo chính là chiến kỹ mạnh nhất của hắn, giờ không dùng được thì sao?
- Huyết trảo!
Hắn chợt quát một tiếng, sau lưng lại không thấy có bất kỳ phản ứng nào, chẳng qua trên tay phải hắn vẫn hiện ra từng mảnh từng mảnh lân phiến, mười ngón vươn dài, móng tay sắc nhọn như móc câu, thú trảo cũng theo đó hiển hiện.
- Còn may, còn may!
Lục Ly thở dài một hơi, huyết mạch thần kỹ vẫn còn đó. Hắn suy nghĩ một lát, trong lòng khẽ động, vội vàng ngồi xếp bằng nội thị Mệnh Luân.
Không ngoài dự liệu của hắn, Ngân Long lấp lánh quang mang đang cấp tốc du tẩu trên Mệnh Luân.
- Cái này!
Lục Ly triệt để nhìn không hiểu, ấn ký Ngân Long trên lưng sao lại đi vào Mệnh Luân? Không ngờ huyết mạch ấn ký còn có thể chuyển dời? Hoặc là.... Đây căn bản không phải huyết mạch ấn ký
Rất rất nhiều nghi hoặc, rất rất nhiều quỷ dị, đầu Lục Ly bất giác to như cái đấu. Khăng khăng việc này hắn không thể hỏi bất cứ kẻ nào, chính bản thân lại không làm sao hiểu nổi.
Hắn thu lại huyết trảo, lại đi nội thị Mệnh Luân, kết quả phát hiện ấn ký Ngân Long trên Mệnh Luân bất động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận