Bất Diệt Long Đế

Chương 1929: Cung chủ Nguyệt Luân Cung

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ách!
Nội tâm Lục Ly khẽ run lên, thuận theo ánh mắt Trì Hi Nhi nhìn lại, quả nhiên thấy được trên mặt đất bên kia có một cỗ thi thể, mi tâm bị đâm một lỗ, sớm đã chết đi từ lâu, chính là Trì Tuấn Phong.
- Chuyện gì xảy ra?
Lục Ly tức thì cảm thấy không ổn, rất không ổn. Chiến lực Trì Tuấn Phong hẳn cũng không sai, còn khoác chiến giáp Thần khí siêu phẩm, lại là Đại Năng Thần Giới, làm sao có thể dễ dàng bị đánh chết vậy được.
- Cha, cha...
Tiếng khóc xé gan nứt phổi của Trì Hi Nhi tiếp tục truyền đến, Lục Ly không kịp nghĩ nhiều, bởi vì lúc này một đám người chính đang vây quanh Hỉ Bá, nếu hắn còn không cứu viện, Hỉ Bá nhất định sẽ bị giết, Trì Hi Nhi cũng nguy hiểm.
Tình hình bên phía Đồ Thần Điện đang rất không ổn, tuy rất nhiều người đang điên cuồng tấn công, tròng mắt ai nấy lại đỏ ngầu như máu. Đại đa số đều sĩ khí đê mê, Trì Tuấn Phong chết mang đến cho bọn hắn ảnh hưởng cực lớn. Tình cảnh hệt như trước đây thủ lĩnh Tử Nhật Phủ bị Lục Ly đánh giết vậy, chủ tâm cốt không còn, sĩ khí tự nhiên giảm mạnh.
- Tiểu Hi, đừng sợ, Lục ca ca đến rồi!
Lục Ly nhìn gương mặt nhỏ nhắn nhòa lệ kia của Trì Hi Nhi, trong lòng không khỏi đau nhói, phẫn nộ gầm lên một tiếng, thả ra Thần Thi và Chiến Thần Khô Lâu, chính hắn cũng như nộ long vút thẳng tới.
- Lục ca ca!
Trì Hi Nhi nhìn thấy Lục Ly, cảm giác như tìm được thân nhân duy nhất, nàng khóc càng thêm lớn tiếng, gào thét nói:
- Lục ca ca, cha chết rồi, ngươi phải báo thù giúp hắn.
- Lục Lẫm đại nhân!
Hỉ Bá, mấy tên trưởng lão và võ giả Đồ Thần Điện thấy Lục Ly xuất hiện, sĩ khí lần nữa đại chấn, rất nhiều người vốn sinh tâm thoái ý, lúc này cũng đều hồi thần lại.
Lục Ly vươn ngón tay chỉ vào hư không liền phá tan pháp trận của Nguyệt Luân Cung, dưới tay còn có hai bộ khôi lỗi đặc biệt lợi hại, chuyện này sớm đã truyền khắp. Ở trong mắt võ giả Đồ Thần Điện, Lục Ly tuy không mấy thân cận, lại là một võ giả thần bí cường đại, điểm này không cần hoài nghi.
Sau khi Chiến Thần Khô Lâu xuất hiện, Lục Ly một hơi ném đi mười lăm viên Huyết Viêm Tinh, hạ lệnh cho Chiến Thần Khô Lâu chuyên đánh giết võ giả khoác chiến giáp màu đen của Nguyệt Luân Cung.
Bên phía Nguyệt Luân Cung, chiến giáp võ giả đều thống nhất, thuần một màu đen. Trưởng lão thống lĩnh bọn hắn lại khoác chiến giáp màu xám đen, điểm này rất dễ phân biệt. Chiến Thần Khô Lâu không có linh trí, chỉ biết hoàn toàn làm theo chỉ thị từ Lục Ly.
Võ giả phía Đồ Thần Điện đều khoác chiến giáp màu trắng bạc, chỉ có duy nhất Trì Hi Nhi là mặc nhuyễn giáp màu hồng phấn.
Thần Thi lại không cần Lục Ly hạ lệnh, bởi vì linh trí Huyết Linh Nhi rất cao, không đợi Lục Ly hạ lệnh đã phóng tới chỗ Trì Hi Nhi.
Lục Ly cũng hét lớn một tiếng, thân thể chợt lóe, tan biến khỏi chỗ cũ, chờ khi hắn xuất hiện lần nữa thì đã ở ngay sát bên Trì Hi Nhi.
Đồ Ma chiến đao trong tay sáng lên, một đạo đao mang màu đỏ máu gào thét bay ra, nương theo đao mang đỏ máu còn có hàn khí màu trắng. Đao mang chưa tới, hàn khí đã trước đông kết mấy tên võ giả Nguyệt Luân Cung.
Oanh!
Ba tên võ giả bị chém ngang lưng, Lục Ly không ngừng lấy một giây, trở tay vung đao sang hướng khác, lại một đạo đao mang màu đỏ máu sáng lên, ba tên võ giả nữa bị chém ngang lưng.
Ầm!
Thần Thi vung quyền đánh bay một tên Thần Linh, thân thể văng lên giữa không trung, nổ tung thành mưa máu. Đầu bên kia, Chiến Thần Khô Lâu càng thêm cường hoành, gần như một chiêu một mạng. Hơn nữa nó còn chuyên giết cường giả Nguyệt Luân Cung, tính đến lúc này đã nhẹ nhàng diệt sát một tên trưởng lão, hai tên thống lĩnh...
Đương nhiên!
Lục Ly và Thần Thi Chiến Thần Khô Lâu cũng phải gánh chịu đủ loại công kích, Lục Ly thì bị bảy tám tên võ giả vây đánh. Lực phòng ngự của Thần Thi và Chiến Thần Khô Lâu thế nào chắc không cần phải nói nhiều, Lục Ly cũng khoác chiến giáp Thần khí siêu phẩm, Thần Linh Thượng Bảng bình thường căn bản không đánh chết hắn được.
Oanh!
Lục Ly bị đánh bay, chẳng qua thân thể hắn lóe lên một cái rồi tan biến, khắc sau lại đã xuất hiện cách đó mấy dặm, vung lên Đồ Ma chiến đao tiếp tục quét ngang, ba người bị đánh chết, bốn năm người bị tạc bay, thế không thể ngăn.
Bên phía Nguyệt Luân vốn đang chiếm giữ thế thượng phong tuyệt đối, nhưng sau khi Lục Ly xuất hiện, tình thế bỗng chốc nghịch chuyển. Đoàn chiến quy mô lớn thế này, sĩ khí là yếu tố then chốt nhất. Sĩ khí tăng vọt có thể phát huy chiến lực vượt quá trình độ vốn có, sĩ khí đê mê thì phát huy ra được ba thành chiến lực đã là không tệ lắm rồi.
Binh hùng hùng một tên, tướng hùng hùng một tổ, tướng chính là hồn của binh, Trì Tuấn Phong chính là hồn của Đồ Thần Điện. Trì Tuấn Phong chết đi, Đồ Thần Điện mất đi linh hồn, nếu không phải Lục Ly xuất hiện kịp thời, e rằng lúc này võ giả Đồ Thần Điện đã bắt đầu chạy tán loạn.
- Tiểu Hi, ta thu ngươi vào bên trong không gian giới chỉ, đừng sợ!
Lục Ly vọt tới bên người Hỉ Bá dặn dò nói, Hỉ Bá thoáng ngập ngừng, song vẫn ném Trì Hi Nhi cho Lục Ly.
Lục Ly lấy ra Thiên Tà Châu, thu Trì Hi Nhi vào bên trong, giờ không phải là lúc để trấn an nàng, trường diện hỗn loạn thế này, Trì Hi Nhi rất dễ bị ngộ sát. Vừa rồi nếu không nhờ Hỉ Bá, cộng thêm Nguyệt Luân Cung muốn bắt sống, sợ là Trì Hi Nhi sớm đã bị giết.
Thu Trì Hi Nhi vào trong Thiên Tà Châu, trong lòng Lục Ly yên tâm hơn phân nửa, công kích cũng không còn nửa điểm ngập ngừng băn khoăn. Hắn không có cảm tình nào với Đồ Thần Điện, những người còn lại chết sống ra sao hắn không quan tâm, chỉ cần Trì Hi Nhi không sao là được.
Phanh phanh phanh!
Bên kia Chiến Thần Khô Lâu và Thần Thi vẫn đang tiếp tục đồ sát, Chiến Thần Khô Lâu đã đánh chết tám tên cường giả phía Nguyệt Luân Cung, tất cả đều là thống lĩnh trở lên, khiến sĩ khí võ giả Nguyệt Luân Cung không ngừng trượt xuống.
- Hả?
Lục Ly vừa mới tru diệt mấy tên Thần Linh bình thường, đột nhiên cảm giác được đằng sau có một đạo khí tức nguy hiểm đang cấp tốc áp sát lại gần. Hắn đang định tránh né, chợt một đạo cự lực từ sau lưng truyền đến, Lục Ly cảm thấy như bị một ngọn núi lớn đè xuống, cả người ngã lăn xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận