Bất Diệt Long Đế

Chương 2989: Mạnh Li

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Công tử ca đỉnh cấp Địa Ngục Phủ chạy đến nơi này làm gì?
Cảnh giới của Mạnh Li là Tam Kiếp đỉnh phong, đến nơi này lịch luyện không có ý nghĩa quá lớn. Mặt hạt thân thú, U Linh Trùng không có trợ giúp tăng cường chiến đấu gì cho hắn. Hắn khẳng định có yêu hồn bảo hộ linh hồn, U Hồn Quái không có ý nghĩa gì, chẳng lẽ hắn đi khiêu chiến U Linh Vương?
Vừa không thể lấy tiếng, lại không có gì chơi vui, còn không thể lịch luyện.
Công tử này này trừ phi đầu óc có bệnh mới chạy đến nơi này. Giờ đây khi hắn vừa lên tiếng, mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ. Mạnh Li đến vì Lục Ly, muốn gây sự với Lục Ly.
Vấn đề là...
Với thân phận của Mạnh Li, hắn chỉ cần âm thầm truyền lời, để một trưởng lão động tay động chân, giết chết Lục Ly cũng không phải quá khó. Vì sao hắn phải tự mình chạy tới làm Nhị thống lĩnh?
Không nghĩ ra thì không nghĩ nữa, dù sao qua một thời gian nữa sẽ biết ngay. Dương trưởng lão cười chắp tay nói:
- Mạnh công tử, một thời gian trước, linh hồn Lục thống lĩnh bị thương, giờ có lẽ đang bế quan dưỡng thương. Cho nên sẽ không đến đón tiếp công tử, hy vọng ngươi không phiền lòng.
- À à!
Mạnh Li cười nhạt, phất tay nói:
- Một khi đã như vậy, vậy chờ hắn xuất quan rồi gặp mặt đi. Mặt khác, Dương trưởng lão, ta đến là để làm việc, không phải đến chơi, chư vị cứ xem ta là thủ hạ, tùy tiện chỉ huy, tùy tiện sử dụng.
- Ha hả!
Một đám trưởng lão nở nụ cười, vị thiếu gia này bọn họ sao dám dùng? Không chỉ không dám dùng, thậm chí còn phải cẩn thận bảo hộ hắn, không thể để hắn xảy ra chuyện gì. Nếu không Thái thượng trưởng lão tức giận, bọn họ đều chịu không nổi.
- Mạnh công tử, chúng ta có chuẩn bị rượu nhạt, tiếp đón ngươi!
Dương trưởng lão vui vẻ đứng dậy, một đám người vây quanh Mạnh công tử, đi đến thiên điện bên cạnh. Rất nhiều trưởng lão đều muốn tạo quan hệ tốt với Mạnh công tử, về sau có thể rời khỏi nơi này.
Sau ba lượt tiệc rượu, Dương công tử đi tòa thành của hắn, tòa thành này Dương trưởng lão đã sớm tìm ngươi bố trí, không chỉ phi thường xa hoa, còn an bài mấy thị nữ hầu hạ hắn.
- Công tử!
Trong một thiên điện, Tào thống lĩnh quỳ một gối, thần tình cung kính hành lễ. Mạnh Li ngồi, không nhìn hắn, lạnh lùng uống trà, nói:
- Ngươi chính là Tào Vân? Ta nhớ rõ gia gia ngươi từng đi theo thái gia gia ta. Vì sao đến thế hệ ngươi lại trở nên thê thảm như vậy?
Trên mặt Tào thống lĩnh lộ ra vẻ xấu hổ, hắn cúi đầu thật thấp, dừng một lát mới nói:
- Là chúng ta vô dụng, Tào Vân thật hổ thẹn.
- Chuyện năm đó ta cũng biết một chút.
Mạnh Li ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tào thống lĩnh, nói:
- Ngươi cũng đừng nghĩ nhiều như vậy, đợi một thời gian nữa, ta sẽ điều ngươi ra ngoài. Nếu ngươi có thể đột phá Tứ Kiếp, ta giúp ngươi một vị trí trưởng lão.
- Đa tạ công tử!
Tào thống lĩnh mừng rỡ, dập đầu thật mạnh. Mạnh Li phất tay áo, nói:
- Đứng lên đi, nói tình huống của Lục Tứ kia xem!
- Được!
Tào thống lĩnh đứng dậy, trên mặt lộ vẻ âm lãnh. Trên thực tế, Mạnh Li có thể làm được Nhị thống lĩnh là do hắn.
Tào thống lĩnh phái người tìm hiểu rõ ràng tình huống của Lục Ly, gia gia hắn từng đi theo Thái thượng trưởng lão một thời gian. Ở Địa Ngục Phủ xem như có chút nhân mạch, tìm hiểu tình báo thật đơn giản.
Sau khi tìm hiểu rõ ràng, Tào thống lĩnh lập tức truyền lại tình huống này cho Mạnh Li. Sở dĩ truyền cho hắn là bởi vì Tào thống lĩnh rõ ràng một chuyện, Mạnh Li đã theo đuổi Tô Nguyệt Cầm nhiều năm.
Tô Nguyệt Cầm là thần nữ, bình thường là không thể gả ra ngoài, khả năng lớn nhất là gả cho một công tử trog Địa Ngục Phủ, Mạnh Li cũng cơ hội rất lớn.
Đương nhiên, cạnh tranh của Mạnh Li rất lớn, còn có ba công tử khác đều phi thường vĩ đại, Tô Nguyệt Cầm đối với bốn người bọn họ đều là lúc gần lúc xa, không có quyết tâm gả cho ai.
Trong mắt Tào thống lĩnh, Lục Ly là cơ hội tốt lắm. Nếu Mạnh Li có thể khiến Lục Ly nếm đau khổ, thậm chí lặng lẽ tiêu diệt, có lẽ Tô Nguyệt Cầm sẽ thật vui vẻ...
Mạnh Li cũng cho rằng như vậy, cho nên hắn đến đây.
Mạnh Li cho rằng Tô Nguyệt Cầm không thể tự mình động thủ, đưa Lục Ly đến đây là muốn hắn chết, cơ hội tốt như thế, Mạnh Li phải nắm bắt. Về phần vì sao hắn không truyền lời Dương trưởng lão động thủ mà tự mình đến đây, đây không phải... có thành ý hơn sao?
Chờ Tào thống lĩnh nói rõ tình huống của Lục Ly, Mạnh Li đặt ly trà trong tay xuống, lạnh lùng nói:
- Qua một thời gian, ta sẽ an bài ngươi và ta cùng tiến vào U Hồn Giới. Lục Tứ cũng sẽ đi theo. Ta sáng tạo cơ hội để ngươi giết chết hắn, sau này lại theo ta trở về Địa Ngục Thành đi!
Bế quan nửa năm, Bác Long Thuật vẫn không đại thành, Lục Ly cảm thấy đã bước nửa bước vào, nhưng còn nửa bước vẫn không thể bước vào.
Cảm giác này thật buồn bực, chỉ còn một tầng sa mỏng, nhưng đâm không thủng, chỉ có thể làm việc uổng công. Sau khi hắn xác định không thể tìm hiểu nữa, hắn quyết đoán xuất quan. Bình cảnh sở dĩ là bình cảnh là vì không thể đột phá, đột phá rồi sẽ không còn là bình cảnh.
- Lão Đại, ngươi xuất quan rồi sao?
Nửa năm nay, Hầu Tam thật nhàn nhã, hắn vốn là một đội trưởng, nửa năm nay ngay cả quân đội cũng không quản, vẫn trấn thủ ở trong tòa thành. Dù sao quân đội này cũng không phục hắn, hắn cũng không tự nguyện quản bọn họ.
Lục Ly hơi gật đầu, Hầu Tam thấy trên mặt Lục Ly không có tươi cười gì, vội vàng hỏi:
- Lão Đại, tu luyện không thuận lợi sao?
- Đúng vậy!
Lục Ly chau mày, dò hỏi:
- Trong cốc gần đây có chuyện gì hiếm lạ không? Các trưởng lão có tìm ta không?
- Có tìm!
Hầu Tam gật đầu nói:
- Còn tìm hai lần, ngày hôm sau sau khi ngươi bế quan tìm một lần, một tháng trước phái người đến đây lần nữa. Nhưng ta nói ngươi chữa thương, chưa xuất quan, ngươi mở ra cấm chế, ta không thể đánh thức ngươi.
- Làm tốt lắm!
Lục Ly khen ngợi, Hầu Tam tiếp tục nói:
- Việc kỳ lạ cũng có một việc, có một Nhị thống lĩnh đến đây, còn là một công tử ca, ngày đến đây, nghe nói năm vị trưởng lão đi ra nghênh đón, phi thường thần khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận