Bất Diệt Long Đế

Chương 3384: Cảnh tượng chấn động lòng người

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Dấu chân rất nhiều, đám lão gia hỏa kia chắc không e sợ gì cả, hẳn là bay thẳng đi, những dấu chân này khả năng cao là do đám thanh niên lưu lại.
Lục Ly trầm tư hồi lâu, thần sắc càng thêm chấn phấn. Hắn bôn tẩu nửa nén hương, phát hiện không có quái vật tập kích, tốc độ tức thì đề thăng. Hắn phát hiện chúng nhân một đường tiến thẳng về hướng bắc, không biết các nàng có ở tầng này không?
Ầm!
Đột nhiên, không có bất kỳ báo hiệu nào, lúc Lục Ly nhảy lên một cồn cát, cồn cát kia bỗng bất thần nổ tung, một bàn tay to lớn màu đen thò ra nhanh như thiểm điện. Lục Ly căn bản không kịp phản ứng, bị bàn tay bắt lấy, trực tiếp kéo xuống dưới cồn cát.
- Ách!
Lục Ly không khỏi ngạc nhiên, hắn một mực thúc giục đại đạo chi ngấn, lại không cảm giác được có gì không đúng, thậm chí không cảm giác được bất cứ ba động nào, bàn tay khổng lồ kia giống như U Linh, cứ thế đột ngột lao ra.
Lực lượng cường đại lực lượng cầm cố nhục thân Lục Ly, cũng may nhục thân hắn cường đại, bàn tay kia còn chưa đủ sức bóp chết hắn. Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, nhận ra hài cốt một cự thú chính đang nắm lấy thân thể mình kéo xuống dưới cồn cát.
Cự thú kia không có bất kỳ khí tức sinh mệnh nào mà hệt như vong linh, đây là một vong linh cự thú loại Viên Hầu, bàn tay hài cốt vô cùng tráng kiện, nếu không phải nhục thân Lục Ly đủ cường đại, đoán chừng sẽ bị trực tiếp chụp chết.
Ông!
Lục Ly lấy ra Thần Thiết, trùng trùng nện tới bàn tay hài cốt kia. Bàn tay hài cốt rất cường đại, Thần Thiết nện lên, lại chỉ phát ra tiếng vang trầm muộn, nứt ra một khe nhỏ mà thôi.
Tinh thần Lục Ly đại chấn, tiếp tục giơ lên Thần Thiết không ngừng tấn công, rất nhanh bàn tay hài cốt bị nện nát, Lục Ly tung người như tên nhọn bay vút ra.
Xoẹt!
Một bàn tay hài cốt khác trùng trùng chộp tới Lục Ly, lần này Lục Ly sớm có điều chuẩn bị, nắm đấm bất ngờ vung ra, một đạo quyền ảnh gào thét ầm ầm nện lên bàn tay kia.
Rầm!
Bàn tay khẽ run lên, Lục Ly mượn nhờ lực phản chấn bay lên giữa trời. Chỉ là lúc hắn vừa đến giữa trời, lập tức cảm giác được có gì đó không bình thường, bởi vì hắn cảm ứng được Thần Văn ba động.
- Không hay!
Khắc đó, nội tâm Lục Ly run lên, hắn có một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Ánh mắt như điện đảo quanh bốn phía, rất nhanh hắn thấy được một cảnh khiến người kinh hãi.
Phanh phanh phanh phanh!
Hệt như chọc phải tổ ong vò vẽ, vô số cồn cát đồng loạt nổ tung, tiếp sau từng con hài cốt cự thú khổng lồ gầm gào lao ra, có hình gấu, hình sói, hình Phi Long, hình Viên Hầu... đủ loại hài cốt cự thú đều có.
Tất cả hài cốt đại thú đều có một đặc điểm chung, hình thể vô cùng lớn, con nào con nấy cao đến mấy trăm trượng, hoặc là dài mấy trăm trượng, tất cả hài cốt đều là màu đen, xung quanh có khí lưu màu đen vờn quanh, trong mắt lấp lánh u quang.
Bốn năm trăm con!
Trong tầm mắt có thể thấy được, Lục Ly nhẩm đếm có khoảng chừng bốn năm trăm cồn cát nổ tung, xông ra bốn năm trăm con hài cốt cự thú, chúng ngửa mặt lên trời gầm gào, phát ra từng hồi tiếng rít thê lương, hung uy tuyệt thế khiến Lục Ly kinh hồn bạt vía.
- Khó trách những người kia phải bôn tẩu sát mặt đất!
Lúc này Lục Ly mới như chợt hiểu ra, không phải đám người kia cẩn thận, mà đoán chừng trong bọn họ có cao nhân, nhìn ra được điều gì, bởi thế mới đê điệu chọn cách đi bộ.
- Trốn!
Chỉ sát na, Lục Ly tức tốc làm ra quyết định, hắn như thiểm điện lấy ra Thần Hành Chu, sau đó tung mình vọt vào, điều khiển Thần Hành Chu bay lên cao không.
Hắn biết cao không có Thần Văn, càng phi hành lên cao, tất sẽ dẫn động càng lúc càng nhiều hài cốt cự thú, nhưng hắn đã không còn lựa chọn nào khác. Tuy hài cốt cự thú ở đây chưa hẳn có thể giết chết hắn, nhưng hắn không nắm chắc nhẹ nhàng thoát thân. Số lần dùng tới Thần Thiết có hạn, vạn nhất bị vây lại, hắn sẽ bị hài cốt cự thú mài chết tươi.
Thiên Gia Tử đã trả lại Thần Hành Chu cho hắn, tốc độ Thần Hành Chu rất nhanh, hắn tự tin hài cốt cự thú không đuổi kịp. Chỉ cần cắt đuôi được, vậy dù có dẫn động càng nhiều hài cốt cự thú cũng đâu có gì phải sợ?
Hưu!
Rất nhanh, Thần Hành Chu phá không bay đi, lần này triệt để đâm xuyên tổ ong vò vẽ, mặt dưới hiện ra một cảnh khiến người sởn cả da gà.
Thần Hành Chu hóa thành lưu quang bay qua, vô số cồn cát phía dưới theo đó nổ tung, từng con hài cốt cự thú bay vọt ra, sau đó lao nhanh về hướng Thần Hành Chu.
Vốn chỉ có mấy trăm cự thú, nhưng sau khi Thần Hành Chu khẽ động, rất nhanh liền thành mấy ngàn hài cốt cự thú. Đoán chừng tùy theo Thần Hành Chu phi hành qua, số lượng hài cốt cự thú còn có thể lên đến mấy vạn con, thậm chí mấy chục vạn con.
Cứ tưởng tượng mà xem, giữa sa mạc mênh mông vô bờ, một chiếc thuyền nhỏ phi hành tới trước, theo ở đằng sau là mấy ngàn hài cốt cự thú, chỉ nghĩ đến đó thôi cũng đủ lạnh cả tóc gáy.
Trong hoang mạc mênh mông vô bờ, một đám người chính đang khoái tốc đi tới, đám người này chia làm bốn nhóm không đi sát vào nhau, song cũng không tách ra khoảng cách quá xa.
Mỗi nhóm có khoảng ba mươi người, đều là tinh anh, thấp nhất cũng là Tứ Kiếp đỉnh phong. Trên thân đại đa số đều có chiến giáp cao cấp, tay nắm Thần Binh và đủ loại dị bảo khác nhau.
Nhóm người này dù đặt ở bất kỳ đại lục nào trong Tam trọng thiên đều là tinh anh đỉnh cấp, đây là đám thanh niên bốn đại thế lực tiến vào, bọn họ ở chỗ này lâu vậy rồi song vẫn chưa chết một ai, đủ thấy thực lực cường đại.
Giữa người bốn đại thế lực với nhau vốn có thù hận rất sâu, mỗi tầng lại chỉ có một lối ra vào, bởi thế người bốn đại thế lực tuy cách nhau tương đối gần, lại không dám dựa sát vào nhau.
Phanh phanh!
Gò núi bên trái nổ tung, một hài cốt cự thú khổng lồ xuất hiện, nhóm phía bên trái là đội ngũ của một thế gia viễn cổ, Lâm gia. Nhóm này không hề bối rối, hai tên võ giả xông ra, hai người kia còn chỉ là Ngũ Kiếp hậu kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận