Bất Diệt Long Đế

Chương 510: Long Dương chi hảo

Càng nghĩ, Lục Ly càng cảm thấy tạm thời vẫn nên chờ theo dõi.
Một là chờ gia gia hắn đi ra, hai là chờ đón Lục Linh trở về. Lục Linh đa trí như yêu, Lục Ly cảm thấy ở trước mặt Lục Ly, mình quả thực không khác gì kẻ nhược trí.
Tứ trưởng lão đã phái Mạc Diệp và người Lam Sư Phủ đi Thanh Châu, phỏng chừng không đến mấy tháng liền có thể tiếp về Lục Linh. Dù sao đã qua đi mười mấ năm, cũng không kém mấy tháng này.
Vừa vặn huyết nguyên trong thân thể hắn còn rất nhiều, thời gian mấy tháng đủ cho hắn hoàn toàn hấp thu, đến lúc đó xem xem liệu có thể xung kích Mệnh Luân Cảnh không, đợi Lục Linh đi về cho nàng một món quà bất ngờ.
Quyết định xong xuôi, Lục Ly trầm tĩnh lại, nhìn sang Lục Phi Tuyết nói:
- Cô cô, vì sao ngươi không xung kích Quân Hầu Cảnh?
- Không có linh tài
Lục Phi Tuyết đắng chát nói:
- Sau khi đến Thiên Thần Phủ, Khâu gia chưa từng cấp ta bất cứ linh tài gì. Lục gia ta không lại ngại không dám hỏi, dù sao ta cũng đã là người Khâu gia.
- Ừm, ngươi cứ an tâm ở lại chỗ này.
Lục Ly gật đầu nói:
- Quay đầu ta sẽ hỏi gia tộc đòi lấy linh tài, giúp ngươi xung kích Quân Hầu Cảnh. Cô cô yên tâm, Thái Thượng trưởng lão nói rồi, ta thiếu linh tài gì đều có thể hỏi Tứ thúc, với tình hình bây giờ, gia tộc chắc cũng không dám quá làm khó ta.
Lục Ly vừa mới đại náo một trận, các trưởng lão hẳn đều có chút sợ hắn. Một chút việc nhỏ tự nhiên không dám đắc tội hắn, sợ hắn tiếp tục đại náo, đến lúc đó mất chính là mặt mũi Lục gia.
Nghĩ tới đây, Lục Ly đứng dậy đi ra ngoài.
Đi đến cửa lớn Nghênh Long Các, hắn nói với mấy tên binh sĩ thủ vệ ở ngoài cửa:
- Đi bẩm báo quản sự mặt trên một tiếng, bố trí cho ta và cô cô một đại viện, xa hoa chút. Đồng thời an bài một ít thị nữ và đầu bếp, các loại đồ dùng hàng ngày… tất cả đều phải là thứ tốt nhất. Nghênh Long Các này là chỗ cho khách nhân cư trú, Lục Ly ta là đệ tử trực hệ Lục gia, chẳng lẽ ở trong mắt các ngươi cũng thành là khách nhân?
Sắc mặt mấy tên binh sĩ thoáng có chút cổ quái, vị tiểu gia này có quá cuồng rồi không? An trí sinh hoạt cho con em gia tộc, mặt trên tự có định đoạt, đây là lần đầu tiên bọn hắn nghe được có người chủ động yêu cầu.
Bên kia Bát trưởng lão hỏa khí còn chưa tiêu, nếu truyền lời này lên, sợ rằng sẽ nổi trận lôi đình.
Lục Ly thấy bọn họ không nhúc nhích, lập tức trừng mắt cả giận quát:
- Làm sao? Lời ta nói đều không nghe? Hay là phải để ta tự thân đi Trưởng Lão Đường một chuyến?
- Không dám, không dám, tiểu nhân thông truyền ngay. Mấy tên binh sĩ bị dọa sợ, vừa mới náo ra đại sự, lần này mà để Lục Ly đi Trưởng Lão Đường chẳng phải sẽ lật trời?
Lục Ly Lục Phi Tuyết rất nhanh liền dọn nhà, loại chuyện này Bát trưởng lão sao dám làm khó Lục Ly? Đám binh sĩ sợ hãi Lục Ly đại náo, Bát trưởng lão chẳng lẽ không sợ? Đừng nói Lục Ly chỉ là muốn tòa nhà, dù là muốn mấy tòa nhà, Bát trưởng lão cũng sẽ nghĩ cách làm cho hắn.
Nơi ở mới nằm ngay mặt bắc Thần Khải Sơn, là nơi cư trú của đệ tử trực hệ Lục gia, cách phủ đệ Bát trưởng lão cũng không xa.
Nơi ở mới gọi là Đằng Long Các, chính là nơi ở cũ của Lục Nhân Hoàng, sân viện rất lớn, rất khí phái. Lục Nhân Hoàng rời nhà đi ra ngoài, vị trí thiếu tộc trưởng lại vẫn được bảo lưu, bởi thế tòa nhà này cũng một mực để không.
Bát trưởng lão cấp cho bốn thị nữ, bốn đầu bếp, hai hạ nhân, đủ loại đồ dùng hàng ngày, tất cả đều là những thứ tốt nhất, Lục gia tài đại khí thô, chứ đồ ấy không tính là gì.
Lục Ly tính là đã ổn định tại Lục Ly, hắn không tâm tư đi làm ầm ĩ, mà thật ra cũng không thích làm ầm ĩ. Thậm chí hắn chẳng đi bái kiến một tên trưởng bối nào, ngày ngày đều ở trong sân viện tu luyện an dưỡng.
Thương thế linh hồn hắn còn chưa triệt để khôi phục, trong thân thể có được rất nhiều huyết nguyên, cầm thêm một đoạn thời gian mới có thể triệt để hấp thu. Dù sao hiện tại hắn cũng phải chờ, chờ Lục Chính Dương tỉnh lại, chờ Lục Linh đi về.
Lục Phi Tuyết yên tâm ở lại chỗ này, hôn ước bị giải trừ, đối với tiểu thư một đại gia tộc mà nói thì thanh danh chuyện này vốn không mấy lọt tai, chẳng qua Lục Phi Tuyết lại hoàn toàn không để ý.
Bởi vì trước đó thanh danh nàng đã rất không tốt, mặc dù trước kia nàng không tính quá phóng đãng, nhưng ở trong mắt người ngoài thì là hoàn khố tiểu thư, phóng đãng bất kham, cho nên nàng cũng chẳng thèm để ý làm gì.
Nàng tựa hồ có chút tâm tro ý lạnh, tê dại với hoàn cảnh, mỗi ngày đều ở trong sân viện đọc sách, ngẩn người, thỉnh thoảng lại bồi Lục Ly tâm sự, cũng chỉ có nhìn thấy Lục Ly trên mặt nàng mới xuất hiện ý cười
Lục Ly đã nhận ra loại tình huống này, nghe cố sự của Lục Phi Tuyết hắn cũng hiểu được phần nào con người nàng. Một thiếu nữ đang trong giai đoạn phản nghịch lại không có phụ mẫu quản giáo, đại ca mà nàng kính yêu nhất lại rời nhà đi xa, tính cách tự nhiên sẽ trở nên càng thêm phản nghịch và hống hách.
Thật vất vả có nam nhân thương yêu nàng, lại bị gia tộc bức đi, gả cho một người khác mà mình không thích, mỗi ngày còn bị tra tấn ngược đãi, về nhà khóc lóc kể lể nhưng không ai để ý. Nàng từ mới đầu là phẫn nộ, oán hận, chậm rãi trở nên tê liệt, nhẫn nhục chịu đựng, biến thành một Lục Phi Tuyết hoàn toàn khác.
Lục Ly rất thương yêu tiểu cô này, Lục Phi Tuyết cũng như Khương Khinh Linh, đều bị tộc quy của đại gia tộc hãm hại, đều là người đáng thương. Nàng biến thành như thế này, phụ thân gia gia và bà bà hắn đều có trách nhiệm không thể trốn tránh.
Bởi thế mỗi lần bế quan hắn đều thực hiện trong đêm, còn ban ngày thì bồi Lục Phi Tuyết tâm sự, đánh cờ tán gẫu, nghĩ cách trợ giúp nàng đi ra khỏi ám ảnh từ cuộc sống tăm tối trước kia.
Ngày thứ năm sau khi đến Đằng Long Các!
Lục Ly đã đột phá đến Hồn Đàm Cảnh trung kỳ, huyết nguyên trợ giúp quá lớn, đối với tu luyện Hồn Đàm và Huyền lực đều có lợi ích không nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận