Bất Diệt Long Đế

Chương 2643: Không oán không thù

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thiên Ưng quân đoàn chặn giết vô số thế lực nhỏ, chém giết không biết bao nhiêu người, nếu hạ quyết tâm, Lục Ly sẽ không nhân từng nương tay, hắn định giải quyết đám người Thiên Ưng quân đoàn, không chừa tai họa ngầm.
Lục Ly lén lên đảo, đi theo tuyến đường thám báo nói, dọc đường đi dựa vào Hư Không Trùng màu vàng sậm, hắn đã xử lý mười một thám báo.
Thiên Ưng quân đoàn quả nhiên là một đội quân cực kỳ nghiêm cẩn, huấn luyện nghiêm chỉnh, thám báo mai phục rất sâu. Nếu Lục Ly không có Đại Đạo Chi Ngân, e rằng không cách nào phát hiện những thám báo kia. Không có Hư Không Trùng màu vàng sậm, cũng không thể nháy mắt miểu giết bọn họ.
Lục Ly tiến lên hơn ba mươi dặm, xem như đi vào khu vực giữa đảo, hắn càng cẩn thận, bởi vì đằng trước còn có Thần Văn Đạo Tràng.
Lại lần nữa tiến lên hơn mười dặm, Lục Ly phát hiện phía trước có một mảnh rừng rậm, hắn mẫn tuệ cảm giác được hơi thở của thần văn, khỏi phải nói, đằng trước là một Thần Văn Đạo Tràng.
“Huyết Linh Nhi!”
Lục Ly không dám tùy tiện hành động, hắn truyền âm cho Huyết Linh Nhi:
“Phía trước có một Thần Văn Đạo Tràng, ngươi lặng lẽ đi tra xét, khoan làm gì.”
Huyết Linh Nhi từ cơ thể của Lục Ly đâm vào lòng đất, lặng lẽ kéo dài đến rừng rậm phía trước.
Giây lát sau nó truyền âm nói:
“Quả thực có một Thần Văn Đạo Tràng, nhưng không phải rất mạnh, là khốn trận, chủ nhân có muốn phá vỡ?”
“Khốn trận?”
Lục Ly trầm tư giây lát, trong lòng khẽ động một cái, hỏi:
“Ngươi xác định có thể dễ dàng phá vỡ sao?”
“Xác định!”
Huyết Linh Nhi truyền âm khiến Lục Ly tinh thần nâng cao, đầu óc của hắn chuyển động, không có khiến Huyết Linh Nhi phá trận, mà là đi tới trước.
Đến bìa rừng, Lục Ly phát hiện trong rừng rậm rất nhiều đại thụ đều có thần văn, những thần văn này dựng lên một Thần Văn Đạo Tràng, diễn hóa ra sát chiêu và thần thông kỳ dị.
Lục Ly tra xét một lúc, dứt khoát đi vào, ban đầu không có phản ứng, đi vào vài trăm thước, tất cả thần văn đều sáng lên, tiếp đó một lực tràng kỳ dị khuếch tán, Lục Ly cảm giác thân thể bị trấn áp, cơ hồ không cách nào di động.
Oong!
Mặt nạ trên mặt Lục Ly thay đổi, biến thành hình dạng thanh niên bình thường, biểu cảm giả vờ kinh hoàng hốt hoảng, yên lặng chờ đợi. Đồng thời hắn bắt đầu âm thầm thả Hư Không Trùng, khiến rất nhiều Hư Không Trùng nấp vào lòng đất không nhúc nhích. Hư Không Trùng không có hơi thở quá mạnh, không tra xét rõ ràng căn bản không thể phát hiện ra chúng nó.
Vèo vèo vèo!
Bốn phía vang lên vô số tiếng xé gió, Lục Ly cảm ứng được ít nhất có hơn một trăm người lao về hướng này. Trong đó có hai hơi thở rất mạnh.
- Hừm hừm!
Vang tiếng hừ lạnh:
- Không biết sống chết, dám lẻn vào, còn là một Nhất Kiếp Thiên Thần? Thám Báo Đường đều là bất tài sao?
Một nhóm người theo bốn phương tám hướng đi đến, nhưng đều đứng ngoài bìa rừng, nhóm người này toàn mặc chiến giáp màu đen, rất nhiều người ánh mắt lộ ra ngạc nhiên nghi ngờ.
Lục Ly không có khiến mặt nạ biến thành lệ quỷ, cộng thêm giờ phút này thoạt trông kinh hoảng thất thố, cho nên rất nhiều người cho rằng hắn chỉ là một thám báo. Vòng ngoài có mấy lớp trạm gác thám báo ngầm, vậy mà người này có thể dễ dàng lẻn vào tận chỗ này? Thật khiến bọn họ bất ngờ.
“Chỉ có một số người tới? Thủ lĩnh của Thiên Ưng quân đoàn chắc vắng mặt.”
Lục Ly thầm đáng tiếc, hắn không tiếc bại lộ dẫn rắn ra khỏi hang, không ngờ rằng không dụ được thủ lĩnh của họ ra.
Hắn chờ giây lát, xác định không có người đi tới, ra lệnh cho Huyết Linh Nhi:
“Huyết Linh Nhi, phá trận!”
Oong!
Thần văn chạy dọc vô số cây cối, lực tràng bao phủ trên người Lục Ly biến mất. Lục Ly vờ lộ nét mặt vui mừng, thân thể như dã thú lao đi một phương hướng.
- Ủa?
Một nam nhân tóc đen cao lớn trên mặt lộ ra ngạc nhiên nghi ngờ, hét to:
- Bắt lấy!
Vù vù vù!
Mấy chục người lập tức ùa lên, những người này bước chân rất kỳ dị, mơ hồ khó đoán, giống như bóng ma đi trong bóng tối.
Binh khí trong tay bọn họ hoặc là đoản kiếm, hoặc là gai nhọn, hoặc là tên bắn, đều là binh khí dành cho thích khách. Một đám người tốc độ rất nhanh, thoáng chốc đuổi theo kịp Lục Ly cố ý thả chậm tốc độ. Đám người không phát ra thần thông kỳ dị, chỉ dùng các loại ánh sáng phát ra từ binh khí đâm về phía Lục Ly.
Oong!
Lòng đất bỗng rực sáng từng đợt ánh sáng màu hoàng kim, tiếp đó vô số Hư Không Trùng màu hoàng kim chen chúc mà ra, bao phủ mấy chục người.
- A?
Bản năng đối với nguy hiểm khiến rất nhiều người lập tức lùi nhanh, nhưng đã không kịp, mấy vạn con Hư Không Trùng chui vào cơ thể nhiều người.
- A a!
Mấy chục thích khách cảnh giới đều không cao, thân thể phòng ngự rất yếu, toàn bộ đều lăn lộn dưới đất, một số người nửa cơ thể bị gặm mất.
- Tình huống gì?
- Những con sâu này...
- Đám sâu khủng khiếp quá!
Võ giả ở phương xa hoàn toàn thay đổi sắc mặt, hai Nhị Kiếp đỉnh phong con ngươi lấp lóe nhìn chằm chằm Lục Ly, hai người nhìn nhau một cái, cùng nhích người, như hai tia chớp nhanh chóng tới gần.
Lục Ly không có trốn, giờ phút này tiếp tục diễn kịch đã vô nghĩa, có thể hố chết mấy chục người cũng tuyệt lắm rồi, hai cường giả ra tay, hắn nhất định phải dốc hết sức ứng phó.
Xoẹt!
Hắn lấy ra Thất Tinh chiến đao, khóa chặt một người, đột nhiên đánh xuống, ánh đao kinh thiên sáng lên, chấn vỡ một khoảnh rừng bốn phía, ánh đao khóa chặt một người, đánh bay người này.
Cùng lúc đó, Hư Không Trùng màu vàng sậm bị Lục Ly chôn trong lòng đất hành động, mấy trăm con chui vào cơ thể của người này. Một Nhị Kiếp đỉnh phong khác vốn nhanh chóng lao về phía Lục Ly, giờ phút này phản ứng lại, hắn giật mình kêu lên:
- Ngươi là... Địa Ngục Sát Thần?
- Đáp đúng rồi, có thưởng!
Trên mặt Lục Ly phát sáng, biến thành mặt nạ lệ quỷ, hắn trở tay chém một đao, khóa chặt người này chém tới. Người kia vốn muốn chạy trốn, lại bị trấn áp, bên dưới có vô số Hư Không Trùng màu vàng sậm vọt tới, đi vào trong thân thể của hắn.
Ầm!
Thân thể của hắn bị nổ bay, linh hồn đóng băng, Hư Không Trùng màu vàng sậm gặm cắn, nội tạng bị gặm sạch. Hắn đau đớn lăn lộn dưới đất, muốn trốn nhưng không trốn được, không trấn áp Hư Không Trùng, thân thể rất nhanh sẽ bị gặm sạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận