Bất Diệt Long Đế

Chương 2740: Động Sát Tâm

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tuy rằng như vậy linh khí Thần Tuỷ sẽ tiêu tán, nhưng hiệu suất cao hơn rất nhiều, sau khi rời khỏi đây lại để vào trong Thần Sơn, Thần Sơn có thần văn nên có thể giữ cho linh khí không tiết ra ngoài.
Cho dù dùng toàn bộ bình lớn thu lại, đoán chừng cũng tốn nửa canh giờ.
Thời điểm Lục Ly lấy Thần Tuỷ, bên ngoài lại sinh ra dị biến.
Đột nhiên Huyền Võ Thụ vặn vẹo lên, giống như muốn thoát khỏi long giác sơn phi thiên mà đi. Huyền Võ Thụ là thiên địa thần dược, những thần dược này đều có linh tính. Lục Ly thu Thần Tuỷ, rễ Huyền Võ Thụ đều ở bên trong, tự nhiên có thể cảm giác được.
Thần Tủy là chất dinh dưỡng của Huyền Võ Thụ, không có Thần Tuỷ Huyền Võ Thụ sẽ chết héo, cho nên Huyền Võ Thụ mới rung động lên. Mười người bên ngoài lại không biết đã xảy ra chuyện gì, cho rằng mọi người tới gần làm Huyền Võ Thụ cảm giác được nguy cơ, muốn phá không bay đi.
- Uống!
Mười người càng thêm liều mạng, thúc giục bí bảo và thần thông liều mạng phá giải thần văn, theo bọn họ phá giải, khoảng cách từ bọn họ đến Huyền Võ Thụ càng ngày càng gần, đã có thể ngửi được mùi hương trên Huyền Võ Quả.
- Ừng ực ừng ực!
Nhìn năm trái cây lấp lánh kim quang, có người nuốt xuống mấy ngụm nước miếng, còn có người xúc động muốn trực tiếp xông lên, bắt lấy Huyền Võ Quả.
Một trăm trượng!
Năm mươi trượng!
Mười trượng!
Mọi người chỉ còn cách Huyền Võ Thụ mười trượng, lúc nào cũng có thể vận dụng thần thông cướp đoạt Huyền Võ Quả, Huyền Võ Thụ rung động càng ngày càng lợi hại.
Đúng vào giờ phút này, dị biến lại sinh ra lần nữa...
Huyền Võ Thụ dao động kịch liệt, muốn phi không mà đi, nhưng Huyền Võ Thụ vừa mới bay ra được hai ba thước, lại bị rút xuống dưới nền đất từng chút một.
Cái loại cảm giác này giống như dưới nền đất có người vươn một bàn tay mạnh mẽ ra, kéo tụt Huyền Võ Thụ từ đỉnh núi xuống dưới nền đất. Mọi người chớp chớp mắt, phát hiện đỉnh núi đã biến thành trụi lủi, cái gì cũng không có, đừng nói trái cây, ngay cả cây cũng đều không thấy…
- Dưới nền đất?
Cường giả Mộc gia ngẩn ra, tiếp theo không nhịn được tức giận hét:
- Tần Long! Ngươi thật quá đáng, ngươi muốn độc chiếm năm quả Huyền Võ Quả sao?
Cường giả Mộc gia cũng tức điên lên, lần trước ở Tiềm Long Cốc một mình Lục Ly đã đoạt nhiều thần dược như vậy, lần này càng muốn độc chiếm toàn bộ sao?
Cho nên hắn cất tiếng hô lớn, vang vọng cả tòa long đầu sơn, khiến sắc mặt Yêu Tộc bên kia đại biến, cũng làm đám người Phó công tử Cát công tử Bộ công tử giận dữ.
Người các gia tộc mang theo đều đã chết hơn phân nửa, liều chết chiến đấu lâu như vậy, bọn họ đều mang thương thế, lại không nghĩ rằng Huyền Võ Quả bị một mình Tần Long cướp được?
Huyền Võ Thụ thật sự bị Lục Ly kéo xuống, hắn vừa mới thu lại toàn bộ Thần Tuỷ, thì thấy rễ Huyền Võ Thụ co rút lên phía trên, nên hắn quyết định bắt lấy rễ Huyền Võ Thụ, dùng sức kéo một chút, lại không nghĩ rằng kéo cả Huyền Võ Thụ xuống dưới…
Huyền Võ Thụ bị kéo xuống dưới, vậy mà cành lá không bị hủy đi, năm trái cây màu vàng rực rỡ phía trên làm loá mắt Lục Ly. Cường giả Mộc gia ở bên ngoài hô vang, làm Lục Ly có chút câm nín.
Hắn vốn không ôm hy vọng quá lớn đối với Huyền Võ Quả, lại không nghĩ rằng mình nhẹ nhàng lấy được Huyền Võ Quả?
Nếu tới tay, hắn cũng không khách khí, lập tức ngắt năm trái cây xuống, thu vào trong không gian giới.
Hắn đang chuẩn bị vứt bỏ Huyền Võ Thụ đi, chui xuống dưới nền đất thì hắn lại nghĩ, Huyền Võ Thụ này cũng là chí bảo. Có lẽ về sau có nhiều Thần Tuỷ, có thể đào tạo lại Huyền Võ Thụ, vậy sẽ không ngừng mọc ra Huyền Võ Quả.
- Ong!
Hắn mạnh mẽ thu Huyền Võ Thụ vào trong không gian giới, không thể vận dụng không gian thần khí, nhưng không gian giới lại không ảnh hưởng. Lục Ly chui xuống phía dưới, biến mất khỏi huyệt động trong long giác sơn.
- Trở về!
Mười người bên ngoài liếc mắt nhìn nhau một cái, bọn họ còn có một ít thần văn chưa phá được, hiện tại lên núi vẫn cần thời gian.
Bọn họ nghĩ cuối cùng người Tần gia cũng phải từ trong sơn động chui ra? Ra bên ngoài chặn đường sẽ tiện hơn.
Nội tâm đám người đều rất bực tức, bọn họ sắp đi lên đến long giác sơn, vậy mà vịt nấu chín lại bay đi mất. Lục Ly còn một hơi lấy được năm quả trái cây, chuyện này thật sự quá quá đáng.
Mười người lao xuống dưới núi, phóng về phía đám người Tần công tử. Yêu Tộc bên kia cũng nổi điên lên, Huyền Võ Thụ chính là thánh thụ của bọn họ, ngắt trái cây thì cũng thôi đi, ngay cả cây cũng không buông tha…
- Lui!
Quỳnh tiểu thư vung tay lên, ánh sáng hồ lô trong tay loé lên, đánh bay một tên cường giả Yêu Tộc, đám người Tần công tử cũng toàn lực thúc giục bí bảo đánh lui Yêu Tộc, đám người chạy như điên xuống dưới núi.
Cường giả Yêu Tộc còn dư lại đuổi theo được một đoạn thì không dám đuổi tiếp nữa, không có thần văn trên long giác sơn hỗ trợ và áp chế, bọn họ không phải đối thủ của đám người Tần công tử, đuổi đi xuống toàn bộ sẽ bị giết.
- Tần Long ở đâu?
Phó công tử và võ giả nhà bọn họ hội họp cùng một chỗ, sau khi truyền âm vài câu, ánh mắt hắn nhìn về phía Tần Chiến nói:
- Tần huynh, lần này các đại gia tộc đều chết nhiều người như vậy, nhà các ngươi lại muốn độc chiếm Huyền Võ Quả, chuyện này quá không chấp nhận được?
- Hưu!
Đúng lúc này, một bóng người từ trong núi lớn bay vụt đến, chính là Lục Ly ngụy trang thành Tần Long. Hắn nghe thấy Phó công tử nói, sắc mặt khẽ biến, xem ra đám người Phó công tử muốn phân chia chiến lợi phẩm.
- Xoạt xoạt!
Đám người lập tức nhìn lại đây, khoá chặt Lục Ly, Lục Ly thấy không cách nào rút lui, chỉ có thể cắn răng vọt lại đây. Hắn đứng ở bên người Tần Chiến, chắp tay nói:
- Công tử, thuộc hạ vô năng, thần dược từ dưới nền đất chạy mất rồi, thuộc hạ không đuổi theo được…
- Hả?
Tất cả mọi người kinh ngạc, tiếp theo trên mặt bọn họ lộ ra vẻ cười nhạo, đây là Lục Ly không đánh đã khai sao? Hắn tự chứng mình hắn ở dưới nền đất, vậy nói rõ Huyền Võ Thụ và hắn có quan hệ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận