Bất Diệt Long Đế

Chương 1531: Chủ nhân nhà ta cho mời

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lần này hắn không có đích đến, đi đến đâu thì hay tới đó, chơi mệt thì tìm một chỗ ở tạm một khoảng thời gian, vừa lúc nghĩ biện pháp dung hợp mười hai bức Chân Ý Đồ.
Bốn người một đường du sơn ngoạn thủy, dù sao Hòa Nguyệt để lại Tử Thể trong Thiên Tà Châu, có tình huống gì Hòa Nguyệt sẽ lập tức liên hệ hắn.
Lúc đi lúc ngừng, nhóm Lục Ly còn thay đổi cách ăn mặc, miễn cho bị người nhận ra. Dù sao thân phận của Lục Ly vượt hơn bình thường, bị nhận ra khó tránh khỏi sẽ có người tiến đến bái kiến.
Mỗi đến một chỗ, Lục Ly sẽ một mình đi trong thành, tìm thương hội hỏi thăm quanh khu vực này có thắng cảnh nào đặc biệt đẹp, chơi vui không.
Sau khi hỏi rõ ràng rồi Lục Ly lặng lẽ rời đi, hắn trước kia học một loại thuật dịch dung, với cảnh giới hiện tại của hắn, chỉ cần không gặp phải Địa Tiên thì bình thường sẽ không bị người nhìn thấu. Trong mỗi đại vực trên cơ bản đều sẽ có cảnh đẹp, bởi vì phong tục thói quen khác nhau, cũng sẽ có nét phong tình độc đáo.
Lúc đi lúc ngừng, tâm trạng của bốn người cực tốt. Chơi hai, ba tháng sau, Lục Ly tìm được một hồ nhỏ phong cảnh đặc biệt tốt lại hẻo lánh, quyết định ở đây định cư nửa tháng, hắn sắp bắt đầu dung hợp Chân Ý Đồ.
Lục Ly tự mình ra tay xây dựng một căn nhà gỗ, bốn người ở trong này. Mỗi ngày Bạch Hạ Sương ra ngoài săn thú, Bạch Thu Tuyết ra tay nướng thịt, Khương Khởi Linh thì phụ trách dọn dẹp, Lục Ly phụ trách ăn. Ăn xong, hắn cùng ba người tán gẫu mấy câu, sau đó một mình ngồi xếp bằng trên tảng đá lớn ven hồ, tham ngộ.
Đến buổi tối, Lục Ly ngừng tu luyện, cùng ba người tản bộ ven hồ, hóng gió đêm, ngắm bóng đêm và ánh trăng, chờ đêm khuya thì bốn người ôm nhau ngủ, mỗi ngày hạnh phúc mà đầy đủ.
Mặc dù Đấu Thiên Đại Đế đã nhắc nhở Lục Ly, tham ngộ mười hai bức Chân Ý Đồ thì đơn giản, dung hợp mới là vấn đề lớn, Lục Ly tham ngộ bảy, tám ngày sau vẫn thấy nhức đầu.
Bởi vì Lục Ly tham ngộ lâu như vậy, căn bản không biết làm sao dung hợp. Cảm giác không biết bắt đầu từ phương hướng nào, giống như một con ruồi không đầu, căn bản không biết đường ra.
Muốn dung hợp hai áo nghĩa lại thì cần tìm được điểm phù hợp, từ từ từng chút một dung hợp. Mà hiện tại, muốn dung hợp mười hai áo nghĩa thì phải tìm được điểm phù hợp, Lục Ly cũng không biết làm sao dung hợp.
Cái này giống như hai sợi dây thừng mà biến thành một sợi, rất đơn giản, chỉ cần biết cách là có thể bện hai sợi dây thừng vào nhau, tuy hai mà một.
Hiện tại Lục Ly có mười hai sợi dây thừng thô mảnh dài ngắn khác nhau, lộn xộn, không có các manh mối, Lục Ly muốn tìm cách bện chúng nó thành một sợi, có thể tưởng tượng khó khăn lớn cỡ nào.
- Căn nguyên chân ý, vạn vật có duyên, chân không hư vọng, trọng điểm ở nguyên và chân, chỉ cần cảm ngộ hai chữ này thì ngươi sẽ ngộ.
Lục Ly nhớ lại câu Đấu Thiên Đại Đế đã nói, nhưng cảm giác như lúc đọc quyển kinh thư của Đấu Thiên Đại Đế, hoàn toàn không hiểu nổi. Câu nói này quá huyền diệu, hơn nữa cảm giác chẳng liên quan gì đến Chân Ý Đồ.
Vèo!
Ở bên hồ nhỏ đến ngày thứ mười một, phương xa bay tới một người phá vỡ sinh hoạt yên lặng của Lục Ly. Người đến là một nữ nhân, còn là nữ nhân bình thường mà hoàn toàn lạ mặt, cảnh giới chỉ có Bất Diệt cảnh.
- Đại nhân!
Nữ nhân bay đến cách Lục Ly nghìn trượng thì khom người vái chào, cung kính nói:
- Chủ nhân nhà ta cho mời ngươi đi U Lương Sơn gặp mặt.
Lục Ly biết U Lương Sơn, cách gần đây nghìn dặm, trước đó hắn có đi vào đó chơi.
Trong mắt Lục Ly lộ ra một chút tò mò, chủ nhân của người này chắc chắn biết thân phận của chính mình, trong Đấu Thiên Giới, ai mà lên mặt quá vậy, khiến hắn hạ thấp mình đi bái kiến?
Ba người Khương Khởi Linh bị người này kinh động, trong mắt đồng dạng có chút tò mò, Lục Ly trầm tư giây lát phất tay nói:
- Ngươi lui xuống trước đi.
Lục Ly không nói sẽ đi, cũng không từ chối, chờ người này lui xuống hắn mới nói:
- Khởi Linh, các nàng ở đây chơi một lúc hay muốn vào trong Thiên Tà Châu? Ta đi gặp người này một chút.
Khương Khởi Linh cùng Bạch Thu Tuyết nhìn nhau một cái, hai người nhếch môi cười.
Khương Khởi Linh nói:
- Phu quân hãy đi đi, dù sao nghìn dặm khá gần, không cần lo lắng an toàn của chúng ta, nói sao thì ta cũng là Hóa Thần.
- Tốt!
Lục Ly nhảy người lên rời đi, Bạch Hạ Sương mấy lần muốn nói chuyện, lại bị Bạch Thu Tuyết ngăn lại.
Chờ Lục Ly bay đi rồi nàng mới bĩu môi nói:
- Tỷ tỷ, cản ta làm gì? Ta cũng muốn đi nhìn xem!
- Ha ha!
Bạch Thu Tuyết cười khẽ nói:
- Phu quân nhất định là đi gặp một nữ nhân, hắn không kêu khiến chúng ta đi, chúng ta tự nhiên phải hiểu chuyện một ít.
- Nữ nhân?
Bạch Hạ Sương càng thêm tò mò, chớp chớp mắt to hỏi:
- Chẳng phải phu quân không nạp thiếp sao? Chẳng lẽ lén nuôi hồ ly tinh ở bên ngoài?
- Ha ha!
Khương Khởi Linh cười to, trước ngực phập phồng con sóng, nàng không nói gì thêm, nàng cực kỳ tin tưởng Lục Ly. Khoảng thời gian trước nếu Lục Ly đồng ý thì bọn họ chắc chắn sẽ thêm rất nhiều tỷ muội, Lục Ly muốn nạp thiếp, ai cũng không ngăn được, hắn cần gì lén lút đi gặp tình nhân.
Khương Khởi Linh cùng Bạch Thu Tuyết đều đoán được người đến nhất định là nữ nhân, nhưng không biết là ai, nếu như là nam nhân thì ai dám khiến Lục Ly hạ mình đi gặp?
Vèo!
Lục Ly ung dung bay trên trời, trong lòng hắn cũng đoán được là nữ nhân, nhưng không xác định là ai, nếu cự ly không xa thì hắn không ngại đi một chuyến.
Rất nhanh, U Lương Sơn xuất hiện trong tầm mắt phía trước. Núi này rất là kỳ lạ, mặc kệ trời nắng gắt cỡ nào, nhiệt độ cao tới đâu thì trong núi cực kỳ mát mẻ. Hơn nữa trong núi cây cối xanh um, hoa nhỏ màu tím mọc khắp nơi, là điểm du lịch rất nổi tiếng.
Lúc bình thường nơi này thường có người đến chơi, hôm nay lại yên lặng vô cùng, xem ra có người dọn bốn phía rồi. Lục Ly phát hiện một ít hộ vệ ở gần đó bao vây U Lương Sơn kín kẽ.
Lục Ly phớt lờ những hộ vệ ẩn nấp này, các hộ vệ hiển nhiên đều biết thân phận của hắn, càng không dám ngăn trở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận