Bất Diệt Long Đế

Chương 296: Nhiều nhất là nửa năm

Hiện tại, những linh tài quý hiếm này đối với hắn mà nói thì không có ý nghĩa đặc biệt gì, nhưng đối với mấy người Dạ Tra lại có ý nghĩa cực trọng đại.
Đám người Dạ Tra đã phụng hắn làm Thánh Chủ, thủ hạ cường đại cũng chính là hắn cường đại, Lục Ly tự nhiên muốn toàn lực trợ giúp bọn hắn.
Lại nói, chỉ cần trở lại Lục gia, Lục Ly muốn Thăng Long Thảo còn khó?
Gia tộc huyết mạch mạnh nhất Trung Châu, phụ thân hắn còn là Nhân Hoàng Cảnh, Lục gia có được để uẫn cỡ nào? Dự tính tuỳ tiện đều có thể cầm ra được linh tài như Thăng Long Thảo.
Dạ Tra nghĩ nghĩ liền thành thật nói:
- Chúng ta còn thiếu hai loại linh tài là Băng Phượng Diệp và Hải Ngân Đảm.
- Ồ?
Trên mặt Lục Ly lộ ra ý cười tươi rói, nói:
- Vận khí tốt thật đấy, hai thứ đó ta cũng có, chẳng qua số lượng không nhiều, Băng Phượng Diệp chỉ có hai mảnh, Hải Ngân Đảm có ba cái, cho hết các ngươi.
Giới chỉ Lục Ly lóe lên quang mang, hai phiến lá màu lam và ba viên hải đảm màu bạc tựa như trứng gà xuất hiện trong tay, hắn đưa cho Dạ Tra nói:
- Đồ vật đều đã đưa, có thể đột phá Quân Hầu Cảnh hay không còn phải xem chính các ngươi.
- Cảm ơn Thánh Chủ, cảm ơn!
Cả người Dạ Tra lần nữa run lên, mới đầu có được Thăng Long Thảo bọn hắn liền có sáu thành cơ hội, giờ Lục Ly lại đưa thêm hai loại linh tài còn lại, bản thân Dạ Tra đã hoàn toàn nắm chắc đột phá.
Lục Ly cười nhạt nói:
- Không có gì, các ngươi trở nên cường đại, sau này liền không có ai ở Thiên Đảo Hồ dám bắt nạt ta, đúng không nào?
- Đúng rồi!
Lục Ly đột nhiên có chút hiếu kỳ hỏi:
- Có những vật này, mấy người các ngươi có nắm chắc đột phá Quân Hầu Cảnh không?
Dạ Tra và bốn tên trưởng lão liếc nhau, nói:
- Ba người, ít nhất sẽ có ba người đột phá! Vận khí tốt thì toàn bộ năm người chúng ta đều có thể đột phá.
- Được!
Lục Ly hưng phấn gật đầu, nếu năm người đều có thể đột phá, như vậy cỗ lực lượng này hoàn toàn đủ cho hắn tự vệ ở Thiên Đảo Hồ, trừ phi Thiên Ngục lão nhân đích thân ra tay, bằng không hắn không sợ bất kỳ thế lực nào.
Thậm chí...
Toàn bộ cường giả Vũ gia đều xuất động hắn cũng không sợ, nghe nói Vũ gia chỉ có tộc trưởng là Quân Hầu Cảnh, dù có là Quân Hầu Cảnh trung kỳ hậu kỳ, bằng vào đám người Dạ Tra cũng hoàn toàn đủ sức chống lại.
- Vậy các ngươi đột phá phải mất bao lâu?
Cuối cùng Lục Ly hỏi ra vấn đề then chốt nhất, hắn đã bách không kịp đợi muốn đi Trung Châu tìm kiếm Lục gia.
Dạ Tra nghĩ nghĩ rồi đáp rất chắn chắn:
- Nửa năm, nhiều nhất là nửa năm!
- Được!
Trên mặt Lục Ly hiện lên ý cười xán lạn, thời gian nửa năm không lâu, hắn hoàn toàn có thể câu giờ được với phía Bạch gia.
Lục Ly gắt gao siết chặt nắm tay, hưng phấn nhủ thầm trong lòng:
- Phụ thân mẫu thân tỷ tỷ, đợi ta thêm nửa năm, nửa năm sau ta liền có thể rời khỏi Thiên Đảo Hồ, đi đến Trung Châu, rất nhanh ta sẽ gặp được các ngươi.
- Ở Thiên Đảo Hồ có người bắt nạt ngươi?
Dạ Tra nhớ tới lời Lục Ly vừa nói lúc nãy, thế là bèn hỏi dò:
- Thiếu chủ, ngươi có cừu gia ở Thiên Đảo Hồ? Nếu thực sự nguy hiểm, không bằng trước tránh ở trong này nửa năm, nửa năm sau chúng ta liền có thể đi ra, sau đó giết sạch toàn bộ cừu gia của ngươi.
- Không sao…
Lục Ly khoát tay nói:
- Cừu gia của ta không dám quang minh chính đại tiến vào Thiên Đảo Hồ, người trong Thiên Đảo Hồ lại tạm thời không dám đụng ta. Hiện tại ta đang ở trong đảo nhỏ nơi có cấm chế truyền tống, vừa có bất trắc ta liền có thể đi vào tiểu thế giới bất cứ lúc nào.
- Vậy thì được!
Dạ Tra gật đầu nói:
- Thánh Chủ chú ý cẩn thận, chờ nửa năm sau chúng ta sẽ phái người đi theo, bảo hộ an toàn cho ngươi.
- Cái đó chỉ là thứ yếu.
Ánh mắt Lục Ly khẽ sáng rực lên, nói:
- Ta cần mau chóng đi Trung Châu, sau khi các ngươi đột phá thì lập tức mang ta đi Trung Châu một chuyến. Nếu có thể thì lại mang ta đi Thanh Châu một chuyến nữa.
- Trung Châu?
Dạ Tra cùng bốn vị trưởng lão biến sắc, Tứ trưởng lão lắc đầu nói:
- Trung Châu? Không thể đi, không thể đi.
- Vì cái gì?
Lục Ly kinh ngạc hỏi lại, hắn cầm ra linh tài trị giá vài chục ức Huyền Tinh, mục đích chính là vì để mấy người bọn họ mang đi Trung Châu. Nếu không thể đi, vì sao hắn phải đưa Thăng Long Thảo cho bọn họ?
- Thánh Chủ, trước kia ta đã từng nói với ngươi.
Dạ Tra thở dài nói:
- Tổ địa chúng ta vốn ở Trung Châu, năm ngàn năm trước hai tộc chúng ta bị sáu đại gia tộc liên thủ hủy diệt. Sáu gia tộc đó là đại gia tộc mạnh nhất Trung Châu, ngươi cứ nghĩ mà xem, một khi chúng ta đi Trung Châu, nếu bị người sáu đại gia tộc thăm dò ra được, chúng ta còn có thể sống ư? Khi ấy dù là người trong tiểu thế giới này cũng sẽ bị sáu đại gia tộc chém giết sạch sẽ.
- Thế nên...
Dạ Tra trịnh trọng nói:
- Ngươi để chúng ta đi ra Bắc Mạc thì không vấn đề, bởi vì Bắc Mạc nằm ở mặt bắc, trong mắt các đại gia tộc Trung Châu, nơi này chỉ là vùng ngoài vòng giáo hoá, những đại gia tộc kia căn bản không để vào trong mắt, đệ tử và thám báo đại gia tộc cũng sẽ không tới đây. Chúng ta chỉ cần cẩn thận che giấu tung tích liền sẽ không xảy ra chuyện gì. Nhưng một khi chúng ta ra khỏi Bắc Mạc, tỷ lệ bị phát hiện sẽ tăng mạnh, phải biết Trung Châu chính là thiên hạ của bọn hắn.
Một tên trưởng lão khác bổ sung:
- Thánh Chủ, trước đây ở thời kỳ đỉnh thịnh, hai tộc chúng ta có tổng cộng năm Nhân Hoàng đỉnh phong, mười sáu Nhân Hoàng Cảnh, cường giả nhiều vô số kể. Nhưng dưới sự liên thủ của sáu đại gia tộc, hai tộc chúng ta vẫn bị trấn áp nhẹ nhàng, chỉ trong một đêm, gần như toàn bộ cường giả và võ giả đều bị chém giết. Ngươi cảm thấy với chút người này của chúng ta bây giờ, một khi bị sáu đại gia tộc biết được, kết cục sẽ thế nào?
- Năm Nhân Hoàng đỉnh phong, mười sáu Nhân Hoàng Cảnh?
Lục Ly sửng sốt, trong đầu như đang có một vạn con thảo nê mã chạy chồm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận