Bất Diệt Long Đế

Chương 4911: Tôn giá có phải họ Lục

Lục Ly quyết định, lần này tộc nhân Cương tộc và Đồng tộc đã bị đánh chết không ít, giờ chỉ sót lại không đến mấy chục vạn tộc nhân và mấy trăm vạn quân đội, lực lượng trung hạ tầng tổn thất nghiêm trọng. Chỉ cần hắn tận lực đánh giết thêm càng nhiều cường giả tiệm cận đại viên mãn, vậy thì Cương tộc và Đồng tộc dù muốn khôi phục nguyên khí cũng sẽ rất khó, chí ít cần mất đến mấy vạn năm. Cường giả tiệm cận đại viên mãn không phải cứ dựa vào tài nguyên là có thể tích tụ ra được, cảnh giới này cần thời gian rất dài mới có thể đản sinh.
- Làm thôi!
Lục Ly quyết định động thủ ngay trong giới diện này, nghĩ cách giết chết một nhóm chí cường giả Cương tộc và Đồng tộc.

Giới diện này tên là Tử Hỏa Giới, ở đây có rất nhiều núi lửa, tài nguyên hệ Hỏa tương đối nhiều, chất lượng cũng không sai. Chủng tộc trong giới diện tương đối phức tạp, có một bộ phận lớn Nhân tộc, các tộc quần lớn lớn nhỏ nhỏ cộng lại đoán chừng phải lên tới hơn một vạn.
Lục Ly không mạo muội tấn công mà trước đi tử tế thăm dò khắp giới diện, giới diện này có mấy trăm đại thành, hơn ngàn nơi tài nguyên bảo địa. Đại tộc bị diệt đi kia là chủ tể Tử Hỏa Giới, khống chế tất cả tài nguyên bảo địa trong giới diện, các tộc quần còn lại đều chỉ là phụ dung của bọn hắn mà thôi.
Đại tộc này tên là Phệ tộc, có rất nhiều tộc nhân đã kịp trốn đi, tiềm phục ở khắp các nơi, nhưng cường giả tiệm cận đại viên mãn thì đều bị giết sạch, chỉ còn lại một ít Thánh Hoàng, không lật ra được hoa sóng gì.
Phệ tộc trước kia phụ dung Mông tộc, Mông tộc bị diệt, bọn hắn biến thành trẻ mồ côi không cha không mẹ. Giờ bị người bắt nạt cũng không có nơi để tố khổ. Chẳng qua dù Mông tộc vẫn còn, đoán chừng đến cả rắm đều không dám đánh.
Đại quân và cường giả Cương tộc không phân tán rải rác, gần như tất cả cường giả đều ở trong Tử Hỏa Thành, gia quyến tộc nhân cũng ở trong thành. Chỉ phân ra hai trăm vạn đại quân và một ít Thánh Hoàng đi khống chế những nơi tài nguyên bảo địa, còn về số thành trì còn lại thì bỏ mặc không đi quản.
Bọn hắn không định cư trú lâu ở chỗ này, cần gì phải đi chiếm cứ thành trì khác? Tài nguyên nơi này không sai, thu gom lại có thể bán được một ít thiên thạch. Nếu là trước kia, có lẽ hai tộc đã chẳng thèm để ý, nhưng giờ gặp chuyện, lại sắp đi Tiên Vực, tự nhiên cần càng nhiều tài nguyên càng tốt.
- Ừm...
Sau nửa tháng quan sát, Lục Ly dần có kế hoạch cụ thể, đi tấn công Tử Hỏa Thành hiển nhiên không quá thực tế, chỉ có thể dẫn ra từng nhóm cường giả để giết. Hắn tiềm ẩn tiến vào giới diện, sau đó trực tiếp đến thẳng một nơi sơn cốc, sơn cốc này thoạt nhìn không có gì đặc biệt, từ bên ngoài không dò xét ra được bên trong có gì.
Lục Ly hiển lộ thân hình bên ngoài sơn cốc, phụ cận sơn cốc lập tức tạc nồi, mấy chục tên võ giả dồn dập lao ra, đoàn đoàn vây quanh Lục Ly. Những võ giả này đều là một ít Lục Kiếp, cấp Đế, tất cả đều là người Phệ tộc. Mấy chục võ giả vây quanh Lục Ly, lại đều không dám làm loạn, bởi vì Lục Ly là Thánh Hoàng, hơn nữa khí tức trên thân còn rất nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm ..
- Tôn giá là ai?
Một tên cấp Đế tráng gan hỏi.
Lục Ly cười cười nói:
- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là Phệ tộc các ngươi có muốn báo thù hay không?
Ánh mắt mấy chục võ giả kia chợt lóe sáng, tên cấp Đế kia hỏi tiếp:
- Tôn giá đến cùng là ai? Sao biết được trọng địa tộc ta, tôn giá là địch hay bạn?
- Địch?
Lục Ly giễu cợt nói:
- Phệ tộc các ngươi chắc chỉ còn lại không đến năm mươi tên Thánh Hoàng? Các ngươi cũng xứng làm địch nhân của ta. Năm đó Mông tộc muốn chơi đùa với bản tọa, bản tọa đều có thể chơi tàn bọn hắn, há gì là các ngươi?
Ngữ khí Lục Ly rất ngông cuồng, đám võ giả này đều bị kinh hãi, ngay khi tên cấp Đế kia không biết nên đáp lời như thế nào, trong sơn cốc chợt khẽ ba động, năm tên Thánh Hoàng bay vút ra. Sơn cốc này rõ ràng có huyễn trận, năm tên Thánh Hoàng đều là Thánh Hoàng hậu kỳ, uy áp rất mạnh.
Năm người liếc nhìn Lục Ly, trong mắt hiện đầy giới bị, một tên Thánh Hoàng hậu kỳ nói:
- Tại hạ là Tam trưởng lão Phệ tộc Phệ Ngọc Thanh, tôn giá là ai? Muốn làm gì?
Lục Ly nhàn nhạt nói:
- Dẫn ta đi gặp tộc trưởng các ngươi, ta tới là để giúp các ngươi đoạt lại Tử Hỏa Giới.
- Đoạt lại Tử Hỏa Giới?
Phệ Ngọc Thanh và mấy tên Thánh Hoàng ngơ ngác nhìn nhau, sắc mặt ai nấy đều trầm xuống, một tên Thánh Hoàng sơ kỳ như Lục Ly lại dám nói khoác không ngượng, muốn giúp bọn hắn đoạt lại Tử Hỏa Giới? Đây không phải đang đùa bọn hắn thì là gì? Phệ Ngọc Thanh lạnh giọng nói:
- Ý tốt của tôn giá chúng ta tâm lĩnh, mời tôn giá về cho, chúng ta không cần.
Lục Ly biết Phệ tộc khinh thường cảnh giới mình, hắn quát khẽ một tiếng, trong tay hiện ra Vô Ngân Đao, trực tiếp bổ thẳng tới Phệ Ngọc Thanh. Chiến đao lóe lên, khắc sau liền đã xuất hiện trước mặt Phệ Ngọc Thanh, nguy cơ trí mạng thoáng hiện, trong lòng Phệ Ngọc Thanh kinh hãi vạn phần, thầm hô mạng ta xong rồi.
Ầm!
Chiến đao chếch đi một phân, không bổ trúng đầu Phệ Ngọc Thanh mà bổ trúng cánh tay Phệ Ngọc Thanh, một tay hắn bị chém rụng, máu tươi túa ra.
- Hả?
Lục Ly đột nhiên động thủ, đồng thời một chiêu liền chặt đứt cánh tay Phệ Ngọc Thanh, cảnh này khiến toàn trường kinh hãi, hai tên Thánh Hoàng còn lại đang định ra tay, đám cấp Đế bên cạnh cũng định phóng thích công kích.
Lục Ly cười lạnh không phản ứng, đúng lúc này Phệ Ngọc Thanh lại quát to:
- Tất cả đừng động!
Hưu hưu hưu
Trong sơn cốc nổi lên ba động, lần nữa bay vụt ra mấy trăm võ giả, mười mấy Thánh Hoàng, trên trăm cấp Đế bay ra, đoàn đoàn vây quanh Lục Ly. Lục Ly vẫn đứng im không nhúc nhích, thu lại chiến đao trong tay. Phệ Ngọc Thanh nuốt vào một viên đan dược, điểm huyệt cầm máu trên cánh tay, mắt nhìn chằm chằm Lục Ly, sau đó đột ngột truyền âm nói:
- Tôn giá có phải họ Lục?
Bạn cần đăng nhập để bình luận