Bất Diệt Long Đế

Chương 2991: Quân pháp xử trí

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thời gian nửa tháng này Lục Ly cũng thật quý trọng, cũng không xuất môn, cả ngày tìm hiểu Bác Long Thuật. Nếu trong nửa tháng có thể bước ra bước kia, vậy cơ hội sống sót giữa hắn và Hầu Tam mới có thể lớn hơn.
Chỉ là một bước đi, có đôi khi lại như khoảng cách cả hố trời, bước không qua là bước không qua, loại bình cảnh này thật khiến người ta đau đầu. Giống như rất nhiều võ giả cứ dậm chân ở mấy kiếp, mấy kiếp đỉnh phong, lại không thể đột phá, cả đời bị chặn lại ở bước này, khiến người ta buồn bực muốn hộc máu.
Nửa tháng trôi qua trong nháy mắt, khiến Lục Lục thật thất vọng là bước cuối cùng của Bác Long Thuật mãi không thể vượt qua. Bác Long Thuật này không tìm hiểu đại thành, sẽ không thể phóng thích. Đây là chuyện khiến Lục Ly buồn bực nhất, nếu có thể phóng ra chút lực lượng cũng tốt rồi.
Thời gian đã đến, Lục Ly xuất môn, phía trên quảng trường, quân đội đã bắt đầu tập kết, Hầu Tam ở ngay trong quân. Tào thống lĩnh và Long thống lĩnh đã ở đây từ sớm. Tuổi tác Long thống lĩnh khá lớn, sắc mặt già nua, nói năng nghiêm túc. Hắn và Tào thống lĩnh xem như khách khí, đều chắp tay hành lễ với Lục Ly.
- Tham kiến Đại thống lĩnh!
Các quân sĩ thật cuồng nhiệt, toàn bộ quỳ một gối. Vị Đại thống lĩnh này hiện tại là uy danh đang thịnh, nhưng rất nhiều quân sĩ đều chưa từng gặp hắn. Tào thống lĩnh là thủ hạ, còn từng gặp hắn, Lục Ly còn cứu mạng bọn họ, bọn họ càng thêm kính trọng Lục Ly.
- Đều đứng lên đi!
Lục Ly lạnh lùng phất tay, vẻ mặt thật bình tĩnh, trong mắt các quân sĩ càng hiển lộ uy nghi, nếu đại nhân vật tỏ ra cợt nhả với bọn họ, bọn họ ngược lại cảm thấy không quen.
- Nhị thống lĩnh đâu rồi? Phái người đi mời rồi chưa?
Ánh mắt Lục Ly nhìn sang Tào thống lĩnh, hắn đến rồi, Mạnh Li này còn chưa tới? Chẳng lẽ bọn họ lại phải đợi hai giờ nữa? Đến lúc đó uy nghi của hắn sẽ để ở đâu?
- Đã có người đi mời rồi!
Tào thống lĩnh gật đầu, thái độ thật cung kính. Nhưng sâu trong mắt, còn có thần sắc khác thường, nói không rõ.
- Vậy từ từ đợi đi!
Lục Ly phất tay áo, vừa trầm mặc đứng thẳng. Ánh mắt hắn nhắm lại, giống như đang nhắm mắt dưỡng thần. Tuy nhắm mắt lại, vẫn âm thầm thúc giục Đại Đạo Chi Ngân. Lực cảm giác của hắn lập tức nhạy cảm hơn mấy lần.
Hắn cảm nhận được rất nhiều ánh mắt, vô số quân sĩ đều trộm đánh giá hắn. Nhưng những ánh mắt này đều là sùng bái và cuồng nhiệt, cũng không hề có chút ý xấu nào.
- Hửm?
Tào thống lĩnh nhìn lướt qua, sau đó lập tức thu ánh mắt về. Tuy chỉ nhìn thoáng qua, Lục Ly cũng nắm bắt được ý tứ đặc thù trong mắt hắn.
Sát ý!
Vừa rồi Lục Ly cảm giác không thích hợp, giờ đây cũng cảm ứng thật rõ ràng. Nếu không thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, có lẽ hắn sẽ không cảm ứng rõ ràng như vậy.
Một người sẽ không vô duyên vô cớ phóng ra sát ý, càng đừng nói Lục Ly còn từng cứu hắn. Tuy lúc trước Lục Ly có chút không tôn trọng hắn, nhưng việc nhỏ như vậy cũng không đến mức động sát tâm.
Vấn đề ở chỗ nào?
Lục Ly không biết, nhưng nếu Tào thống lĩnh dám lộ ra sát ý, còn trong tình huống nhiều người có mặt như vậy, nói rõ trong lòng Tào thống lĩnh đã hạ quyết tâm phải giết mình.
Liên hệ với tình huống quỷ dị lần này, nội tâm Lục Ly càng ngày càng cảm thấy không tốt. Vì sao Tào thống lĩnh phải giết hắn? Một Tam Kiếp đỉnh phong, hắn cũng không sợ, nhưng không biết nguyên nhân mọi việc, điều này khiến nội tâm hắn bất an khó hiểu.
Thời gian từ từ trôi qua, nội tâm Lục Ly càng buồn bực, bởi vì đợi nửa canh giờ, Mạnh Li vẫn chưa đến, điều này khiến hắn nổi giận không thôi. Ở Trưởng Lão Phủ thì thôi đi, nơi này nhiều quân đội như vậy đang chờ, Mạnh Li là cố ý làm hắn mất mặt.
Lại ba nén hương trôi qua, Mạnh Li rốt cục khoan thai bước đến, Lục Ly không mở to mắt, Mạnh Li nhìn hắn từ xa, hơi nheo mắt lại...
- Sát khí!
Lục Ly cảm ứng được, tuy phi thường mỏng manh nhưng vẫn tồn tại thật chân thật. Cũng che giấu rất sâu như Tào thống lĩnh, nhưng dưới Đại Đạo Chi Ngân, không thể nào chạy trốn.
- Rất tốt!
Lục Ly cười giận dữ, lần này quả nhiên là một cái bẫy, không phải nhằm vào thần dược, mà nhằm vào hắn và Hầu Tam. Mạnh Li và Tào thống lĩnh muốn giết chết hắn.
Ha ha ha!
Mạnh Li đi nhanh đến, chắp tay nói:
- Đại thống lĩnh thứ lỗi, chư vị đồng nghiệp thứ lỗi, vừa rồi bị một số việc làm lỡ, để mọi người đợi lâu rồi, chúng ta xuất phát đi?
Lục Ly mở mắt, trong mắt lạnh như băng, hắn nhìn Mạnh Li nói:
- Mạnh thống lĩnh có thể nói vì chuyện gì chậm trễ không?
Mạnh Li ngẩn ra, Lục Ly lúc trước ở Trưởng Lão Phủ đợi hơn ha giờ, rắm cũng không dám phóng. Không chỉ có Lục Ly, ngay cả Dương trưởng lão cũng không dám nói nửa câu, lần này vì sao nghiêm túc như vậy?
Có vài việc, trong lòng mọi người biết rõ là được rồi, không phải sao? Vì sao phải vạch trần? Nghiêm túc như vậy làm gì? Mạnh Li cũng không ngờ Lục Ly sẽ hỏi chuyện hắn, cho nên giờ đây, nhất thời không biết trả lời thế nào.
Trên mặt hắn lộ vẻ xấu hổ, nghĩ rồi nói:
- Đại thống lĩnh, vừa rồi Dương trưởng lão tìm ta có việc, cho nên trì hoãn, nếu không ta mời Dương trưởng lão đến đây giải thích?
Nếu Lục Ly muốn gây sự, Mạnh Li cũng không để ý làm chuyện khiến hắn khó xử trước mặt các quân sĩ. Hắn có thể thoải mái mời Dương trưởng lão đến, Lục Ly có thể cãi lại Dương trưởng lão sao?
Sắc mặt Lục Ly thay đổi, lạnh giọng hỏi:
- Vậy Mạnh thống lĩnh có thể nói xem Dương trưởng lão tìm ngươi nói chuyện gì không? Ngươi nói trước, lát nữa ta mời người đi chứng thật là được.
Ách...
Mạnh Li biến sắc, nếu như vậy, khẳng định sẽ bại lộ, đến lúc đó không thể giải thích. Ánh mắt hắn lạnh như băng, Lục Ly hôm nay ăn phải mật báo sao, cứ bám riết hắn không buông? Hắn thật cho rằng mình là một nhân vật rồi sao?
Mạnh Li hừ một tiếng, quyết định không nể mặt Lục Ly, hắn rét căm căm nói:
- Đại thống lĩnh, ngươi đây là không có việc gì muốn gây sự với Mạnh mỗ sao?
- Nực cười!
Bạn cần đăng nhập để bình luận