Bất Diệt Long Đế

Chương 3149: Bẫy giết

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly thu hồi Hư Không Trùng Phong Ma Thú U Linh Vương, nhảy vào bên trong đại quân, ngụy trang thành một tên tiểu binh. Võ giả ở xung quanh hắn lập tức cảm thấy áp lực thật lớn, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Lục Ly một cái, thấy ánh mắt hắn giống như ma quỷ.
- Đừng nhìn ta, cứ coi ta như một quân sĩ bình thường, nếu còn nhìn ta sẽ móc tròng mắt các ngươi.
Sắc mặt Lục Ly trầm xuống, thỉnh thoảng đám người lại nhìn hắn, nói không chừng đến lúc đó cường giả bên phía địch nhân sẽ lập tức khoá chặt hắn.
Đám người xung quanh không dám nhìn nhiều, mấy ngàn người cuồn cuộn bay đi, rất nhanh liền biến mất ở trong bóng đêm.
Mấy ngàn người bay tới, thanh thế quá to lớn, căn bản không có khả năng giấu diếm, mấy tiểu quân đoàn ở gần đó lập tức sợ tới mức run bần bật, cho rằng Kình Thiên Quân Đoàn muốn tiêu diệt bọn họ. Sau khi phát hiện Kình Thiên Quân Đoàn bay về phía Thái Thiên Quân Đoàn, tất cả mọi người đều rất yên tâm và cũng rất tò mò.
Kình Thiên Quân Đoàn muốn đánh nhau với Thái Thiên Quân Đoàn sao?
Đánh nhau thì đánh nhau, vì sao chỉ có võ giả Tam Kiếp xuất động, không thấy một vị thống lĩnh Tứ Kiếp nào? Đám người Kình Thiên không động, mấy ngàn người này đi qua để chịu chết sao?
Thám báo của các tiểu thế lực gần đó xuất động, âm thầm đi theo sau, muốn nhìn xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Dù sao hai đại thế lực này đều là thế lực lớn, bọn họ đánh nhau, rất dễ ảnh hưởng tới thế cục toàn bộ Phong Vân Sơn Mạch.
Dần dần tin tức nhanh chóng truyền ra, mười mấy thế lực ở gần đó đều bị kinh động, tất cả đều phái thám báo bay về phía Thái Thiên Quân Đoàn.
Lục Ly có thể cảm ứng được sự tồn tại của những thám báo đó, hắn không động thủ tiêu diệt, hắn biết đây là sự tình không có biện pháp, nhiều người hành động như vậy, không có khả năng che giấu hành tung. Trừ phi hắn động thủ quét sạch các tiểu thế lực ở xung quanh, nhưng làm như thế sẽ hao phí rất nhiều thời gian, đến lúc đó thế cục sẽ không thể khống chế được.
Phi hành hơn hai canh giờ, rốt cuộc đại quân cũng đến gần Thái Thiên Quân Đoàn, Thái Thiên Quân Đoàn đã sớm thu được tin tức, toàn bộ đều âm thầm đề phòng.
Lão đại Thái Thiên Quân Đoàn Lý Hỉ có chút không thể hiểu được, bọn họ không có ân oán với Kình Thiên. Hai bên vẫn luôn nước giếng không phạm nước sông, vì sao tối nay toàn bộ Kình Thiên Quân Đoàn lại xuất động, bọn họ nổi điên sao?
Còn có một chuyện làm Lý Hỉ rất nghi hoặc, đó là căn cứ theo tin tức mà thám báo của bọn họ điều tra được, thì đám người Kình Thiên cũng không theo tới, không có lấy một tên võ giả Tứ Kiếp, cường giả không tới, mấy ngàn người này lại đây là để đưa đồ ăn sao?
- Tiến công!
Lục Ly đến gần quan sát một lát, hạ lệnh tổng tiến công. Loại chiến đấu này chính là phải nhanh, khiến đối phương không hiểu được đầu đuôi, đục nước béo cò, như vậy mới có thể tốc chiến tốc thắng, nếu không rất dễ dàng sinh biến.
- Trận hình mũi tên, đột phá khu vực trung tâm!
Lục Ly phân biệt truyền âm cho các tiểu thống lĩnh bên trong đại quân, những tiểu thống lĩnh đó khống chế thủ hạ của chính mình, chia thành các tiểu đội, phóng về phía núi non như những mũi tên nhọn.
Những tiểu thống lĩnh đó rất rõ ràng, Lục Ly muốn bọn họ đánh tới trung tâm, tới gần cường giả Tứ Kiếp của kẻ địch, cho hắn có cơ hội đánh lén. Bọn họ cũng hiểu, chỉ có như vậy thì bọn họ mới càng an toàn hơn, tử thương càng ít hơn.
- Công kích!
Một võ giả toàn thân bao phủ trong chiến giáp màu đen, mang mặt nạ tu la đứng trên núi cao trầm giọng hạ lệnh. Kẻ địch đã đánh tới cửa, sao bọn họ có thể sợ chiến? Tuy võ giả Tứ Kiếp của Kình Thiên Quân Đoàn chưa xuất hiện, hắn cũng không sợ hãi, nếu vẫn không ra, hắn liền trước đem này mấy ngàn người diệt lại nói.
- Hưu!
Từng đội quân trên các ngọn núi ở bốn phía phóng lên cao, giống một cái túi vây quanh mà đến, quân số bên bọn họ cũng là mấy ngàn người, nhưng không phân thành các cánh quân, mà tản ra vây công.
- Ầm ầm ầm!
- Phanh phanh phanh phanh!
- Xuy Xuy xuy!
Bầu trời toàn là lưu quang, vô số pháp bảo bay múa, hư không bốn phía vỡ vụn, vô số tiểu sơn bị san bằng, một tòa kiến trúc bị phá hủy, từng khối thi thể rơi loạn mà xuống, rất nhiều không gian giới chiến giáp thần binh tự động thoát ly, bay múa ở trong không trung.
Không ai để ý đến kiến trúc bị phá hủy, không ai đi nhặt không gian giới, chiến giáp thần binh bảo vật vân vân. Người hai bên đều giết đến đỏ cả mắt rồi, oan gia ngõ hẹp dũng giả thắng, Kình Thiên Quân Đoàn không có đường lui, Thái Thiên Quân Đoàn muốn thủ vệ gia viên, hai bên đều không thể lui, chỉ có tử chiến.
Lục Ly vẫn chưa vận dụng sát chiêu, chỉ dựa vào nắm tay đi chiến đấu, công kích của hắn cũng không phải quá sắc bén, sợ bị người theo dõi. Mỗi lần hắn đều tiêu phí rất nhiều sức lực mới có thể đánh chết một tên võ giả, như vậy mới phù hợp thực lực Nhị Kiếp Chi Cảnh của hắn.
Kình Thiên Quân Đoàn rất dũng mãnh, trận hình mũi tên mang đến rất nhiều lợi thế cho bọn hắn tiến công. Bọn họ một đường đột tiến, khônng dây dưa với địch nhân, tuy rằng tốc độ đột tiến không quá nhanh, nhưng lúc nào cũng đang đột tiến.
- Tình huống xung quanh như thế nào?
Lý Hỉ không quá để ý chiến cuộc nơi này, hắn liếc mắt nhìn một tên võ giả Tứ Kiếp một cái, người này phụ trách tình báo, trong khoảng thời gian này đã phái ra hơn thám báo trăm đỉnh cấp điều tra tình huống bốn phía.
Lý Hỉ tin tưởng đám người Kình Thiên ở gần đây chuẩn bị đánh lén bọn họ, cho nên hắn phái người đi điều tra bốn phía, còn mình thì tọa trấn ở đây. Nếu chỉ là những người này mà nói, một mình hắn có thể lưu lại toàn bộ.
- Không có bất cứ tình huống gì, rất quỷ dị!
Một lão giả Tứ Kiếp sờ sờ cằm, ánh mắt như là lão thử liếc nhìn bốn phía một cái, hắn lẩm bẩm nói:
- Chẳng lẽ đám người Kình Thiên ẩn nấp trong không gian Thần Khí của người nào đó?
- Có khả năng này!
Kình Thiên gật đầu, bọn họ tuyệt không tin đám người Kình Thiên không tới, chỉ không biết là dùng phương thức gì xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận