Bất Diệt Long Đế

Chương 4567: Nguy trong sớm tối

Lục Ly ngược lại không lo lắng không tìm được Lục Tiểu Bạch, trong thành có nhiều tửu lâu, thanh lâu, sòng bạc, bên trong có hơn mười vạn quân sĩ, tìm hiểu hành tung của Lục Tiểu Bạch dễ như chơi.
Tìm hiểu tin tức quả nhiên rất dễ dàng, Lục Ly chỉ ngồi trong tửu lâu nửa ngày đã biết tăm tích của Lục Tiểu Bạch.
Lục Tiểu Bạch không ở trong thành, cũng không ở trong quân doanh, mà là đi một ngọn núi lớn ở gần đó. Trong ngọn núi lớn kia có một tòa cổ mộ, cổ mộ bị phát hiện vì gần đây khai chiến.
Không phải Lục Tiểu Bạch muốn tìm bảo bối, thân là nhi tử của Đông Cảnh Chi Vương, hắn thiếu gì báu vật? Nguyên nhân Lục Tiểu Bạch đi vào tòa cổ mộ là vì hắn đánh với nhi tử của Bắc Cảnh Chi Vương thật lâu, thuộc hạ của hai bên thương vong rất nghiêm trọng. Sau khi cổ mộ xuất hiện, nhi tử của Bắc Cảnh Chi Vương đưa ra ván cược, hai bên tự mang mười cường giả đi vào, xem ai lấy được thần binh của chủ nhân cổ mộ trước.
Nếu ai lấy được thần binh của chủ nhân cổ mộ thì xem như người đó thắng, người thua nhất định phải tuyên bố thông cáo thừa nhận thất bại, hơn nữa về sau gặp phải đối phương thì nhường bước.
Thế hệ trẻ, tranh vương giả!
Thế hệ trước sớm phân ra thắng thua, thực lực của Cửu Cảnh Chi Vương đã xếp hạng, hiện tại đến lượt trẻ tuổi tranh phong.
Lục Tiểu Bạch khoảng thời gian trước mới đấu với nhi tử của Nhất Cảnh Chi Vương, bây giờ lại đánh với nhi tử của Bắc Cảnh Chi Vương, đây là muốn tranh đoạt vị trí đệ nhất thế hệ trẻ.
Võ đấu biến thành văn đấu?
Võ đấu vẫn luôn không có kết quả, hai bên đều không cách nào làm gì được đối phương, cho nên chuyển sang văn đấu? Xem ai đoạt được thần binh của chủ nhân mộ địa này, bên thua phải thừa nhận thất bại, còn phải tuyên bố thiên hạ?
Một khi tuyên bố thiên hạ chắc chắn ảnh hưởng thanh danh của đối phương, chứng minh nhi tử của một vương áp chế người khác, cũng ảnh hưởng tâm cảnh của kẻ thất bại, làm chậm tiến độ tu luyện của người đó. Bù qua sớt lại, có lẽ cả đời đều sẽ bị người thắng trấn áp.
Lục Tiểu Bạch và con của Bắc Cảnh Chi Vương Bối Áo đã đi vào mộ địa này hơn một năm, hiện tại còn chưa thấy đi ra. Chủ tướng hai bên đều vắng mặt, cho nên quân đội tự nhiên sẽ không khai chiến, chỉ chờ kết cục cuối cùng, xem rốt cuộc là ai thắng ai thua.
Danh dự rất trọng yếu, đặc biệt là đối với con của Cảnh Vương, bởi vì tương lai nối ngôi, phải có sức chiến đấu và chiến tích khiến đại tộc, cường giả dưới tay chịu phục, cho nên vương gia trẻ tuổi tranh đấu là hiện tượng luôn có trong lịch sử.
Đông, Tây, Nam, Bắc, Trung, Huyền, Khôn, Nguyên, Đấu, chín cảnh này phân chia đa số khu vực Tiên Vực. Tuy nguyên Tiên Vực có nhiều cường giả Đại Viên Mãn, thí dụ như Vân Vương Thành còn có hai Đại Viên Mãn, nhưng Cửu Cảnh Chi Vương là người mạnh nhất Tiên Vực, sức chiến đấu hay thế lực đều không thể nghi ngờ, nếu không thì làm sao có thể hùng bá một phương?
Nghe nói thọ nguyên của Đông Cảnh Chi Vương không còn nhiều, Lục Tiểu Bạch muốn lên ngôi thì phải có sức chiến đấu cường đại, bắt buộc phải có chiến tích huy hoàng.
Trong lịch sử, vương giả thế hệ trẻ không ngừng chiến đấu lớn lên, có thể chiến thắng Bối Áo hay không là điều rất mấu chốt đối với Lục Tiểu Bạch, đương nhiên, cũng rất quan trọng với Bối Áo.
Nếu Bối Áo thất bại thì Bắc Cảnh Chi Vương có thể chọn một nhi tử khác bồi dưỡng. Đông Cảnh Chi Vương chỉ có một đứa con, nếu Lục Tiểu Bạch thua trận này thì sẽ ảnh hưởng lớn đến tâm lý của hắn, tương lai hơi khó trở thành cường giả cấp bậc Đại Viên Mãn, đến lúc đó Đông Cảnh Chi Vương sẽ đổi chủ.
Đây là những tin tức Lục Ly tìm hiểu được, hắn tiếp tục ngồi cả buổi trong tửu lâu, muốn tìm hiểu khi nào nhóm Lục Tiểu Bạch đi ra. Nhưng biết hỏi ai tin tức như vậy? Ai có thể biết? Bọn họ không đi vào cổ mộ, tình huống bên trong thế nào e rằng chỉ có nhóm Lục Tiểu Bạch biết.
- Chắc sắp được rồi?
Lục Ly trầm ngâm, đã đi vào hơn một năm, Lục Tiểu Bạch và Bối Áo đều mang theo mười cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đi vào, dù hai bên ở bên trong đấu trí đấu dũng đấu ngoan, đánh sống đánh chết, ít nhất có thể xác định một điều, Lục Tiểu Bạch và Bối Áo sẽ không chết!
Có thể tranh, có thể đấu, không thể xuất hiện tử vong!
Thuộc hạ có thể chết nhưng Lục Tiểu Bạch, Bối Áo tuyệt đối không thể chết, đặc biệt là Lục Tiểu Bạch. Một khi Lục Tiểu Bạch chết thì Đông Cảnh Chi Vương bộc phát ra lửa giận sẽ đốt toàn bộ Bắc Cảnh thành đất khét. Đây là ăn ý giữa các cảnh, không thể giết mấy tiểu chủ tử.
Mang theo mười thuộc hạ, không nói sức chiến đấu của mỗi người đều rất biến thái, ít nhất đều có thần thông, có thể bảo đảm Lục Tiểu Bạch và Bối Áo sống đi ra. Cho nên Lục Ly phỏng đoán hơn một năm là đủ, văn đấu giữa Lục Tiểu Bạch và Bối Áo phỏng chừng sắp kết thúc.
- Chờ một chút vậy!
Lục Ly chưa từng nghĩ sẽ đi vào cổ mộ, đầu tiên, chưa chắc hắn vào được. Hai bên cổ mộ đều có cường giả canh gác, nếu không thì một số lão ma tùy tiện lẻn vào ám sát tiểu chủ của họ thì sao?
Thứ hai, nhóm Lục Tiểu Bạch ở bên trong đã hơn một năm, chắc chắn đã vào sâu tận cùng cổ mộ, bây giờ Lục Ly có vào cũng không đuổi theo kịp bước chân của bọn họ, không chừng đợi hắn đi vào, nhóm Lục Tiểu Bạch đã ra rồi.
Lục Ly quyết định ở trong thành nghỉ ngơi, chờ đợi thời gian nửa năm. Hắn phỏng chừng tối đa thời gian một năm là nhóm Lục Tiểu Bạch sẽ đi ra, đến lúc đó hắn xa xa nhìn một cái, liền có thể xác định Lục Tiểu Bạch có phải là Tiểu Bạch hay không.
Trong tửu lâu có khách phòng, nhưng hơi đắt, Lục Ly không thiếu Thiên Thạch, trong thành là quân quản, thật ra khá loạn. Lục Tiểu Bạch triệu tập nhiều đại tộc mạn bắc, lúc Lục Tiểu Bạch có mặt thì đám võ giả đại tộc rất nghe lời, Lục Tiểu Bạch không ở, bọn họ tự nhiên sẽ loạn.
Cho nên Lục Ly ở trong thành cư trụ một khoảng thời gian, không có võ giả để ý hắn. Cũng có võ giả bế quan tu luyện ở trong quân doanh hoặc tửu lâu, cho nên việc này cũng bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận