Bất Diệt Long Đế

Chương 1309: Chỉ có thể chết

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Giọng nói kinh ngạc của Dực Thần vang lên, sau đó không dám tin nói:
- Đây là... Sát Đế chân ý, không có khả năng, Sát Đế đã chết mười vạn năm rồi, không có khả năng!
- Xuy!
Một tia sáng màu đỏ như máu xuất hiện bên trong chiến đao, trực tiếp bổ vào phía trên đại thủ ấn Dực Thần đánh ra, sau đó như lưỡi dao sắc bén phá vỡ vải vóc, ung dung bổ đôi đại thủ ấn, cuối cùng tia sáng màu đỏ như máu kia bổ vào phía trên pho tượng Dực Thần.
- Phanh!
Một đạo thanh âm nặng nề nổ vang, pho tượng Dực Thần chia năm xẻ bảy, hóa thành đá vụn đầy trời bắn tung toé mà đi, luồng thần uy nhàn nhạt bao phủ khắp nơi kia cũng biến mất không thấy.
- Tốt, tốt, tốt!
Cuối cùng Dực Thần cũng truyền đến một câu nói, thanh âm từ từ trở nên yếu bớt, cuối cùng nhỏ đến mức khó thể nghe, giống như đang biến mất ở trong thiên địa:
- Tiểu tử, ngươi rất không tệ, dám chém một sợi phân thân của ta. Tốt nhất ngươi không nên tới Thần Giới, nếu không bản tôn sẽ giết ngươi, sẽ giết ngươi...
Thanh âm của Dực Thần càng ngày càng nhỏ, luồng thần uy quen thuộc kia hoàn toàn biến mất, hai vị trưởng lão Vũ Tộc và Dạ Nghê Thường đều ngơ ngác. Trong mắt ba người toàn là vẻ khiếp sợ, ánh mắt khóa lại Lục Ly, cảm giác không nhận ra hắn.
Vậy mà Lục Ly có thể dùng một chiêu phá vỡ công kích của Dực Thần, sau đó còn chém vỡ pho tượng kia, quan trọng nhất là cuối cùng Dực Thần nói Lục Ly chém một sợi phân thân của nàng.
Một phàm nhân chém phân thân của thần, chuyện này giống như một con kiến hôi chọc trời ra một lỗ thủng vậy, điều này làm cho Dạ Nghê Thường và hai vị trưởng lão không dám tin vào mắt của mình!
- Một chiêu kia...
Hai vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, hồi tưởng lại một chiêu vừa rồi của Lục Ly, thân thể hai người hơi rung động. Thoạt nhìn một chiêu vừa rồi vô cùng đơn giản, nhưng hai người đều cảm nhận được đồ vật vô cùng phức tạp, huyền diệu từ bên trong, tựa như một võ giả Huyền Vũ cảnh nhìn thấy Quân Hầu cảnh phóng thích áo nghĩa vậy.
Mặc dù không rõ, nhưng cảm giác rất mãnh liệt!
Hai người không hiểu kia là vật gì, nhưng tuyệt đối mạnh hơn cao cấp hơn so với áo nghĩa. Nói một cách khác, một chiêu vừa rồi của Lục Ly đã vượt ra khỏi tầng thứ áo nghĩa, so với cửu phẩm áo nghĩa cũng khủng bố hơn vô số lần.
- Chẳng lẽ Lục Ly được Đấu Thiên Đại Đế phụ thể?
Kết luận duy nhất hai vị trưởng lão đưa ra chính là cái này, nếu không căn bản không giải thích được tại sao Lục Ly có thể phát ra sát chiêu kinh khủng như thế, càng đừng nói bây giờ Lục Ly mới chỉ là Nhân Hoàng chi cảnh.
- Bại rồi, bại rồi, thất bại thảm hại!
Dạ Nghê Thường chậm rãi đứng lên, khóe miệng lộ ra một nụ cười chua xót, ánh mắt nhìn Lục Ly nhắm mắt đứng ngạo nghễ giữa không trung, nàng... Tâm phục khẩu phục.
Thực ra chiến lực lúc này của nàng rất cao, nàng có được thần lực do Dực Thần truyền thừa, bản thân nàng cảm giác có thể ung dung quét ngang toàn bộ Địa Tiên, thậm chí Thiên Kiêu phổ thông cũng có thể chém giết.
Nhưng Lục Ly là Thiên Kiêu phổ thông sao?
Lục Ly là mãnh nhân có thể một đao chém giết phân thân Dực Thần, đừng nói sử dụng một chiêu vừa rồi, cho dù hắn tùy ý bổ ra một đao, Dạ Nghê Thường cũng cảm giác không cách nào tiếp được.
Lục Ly phục dụng Sát Đế chi huyết, hơi thở quá kinh khủng, nàng cảm giác nội tâm không thể nhấc lên chiến ý đối với Lục Ly.
- Ha ha, đúng là ta suy nghĩ nhiều...
Dạ Nghê Thường cười tự giễu, Lục Ly trẻ tuổi như thế đã trở thành vương giả nhân tộc, có thể trấn áp Đại Ma Thần, thuần phục Âm Quỳ Thú, nàng có thể kích sát nhân vật như thế sao?
Thực ra nàng không biết, Đại Ma Thần đã bị Lục Ly chém chết.
Nàng mấp máy miệng, nói:
- Lục điện chủ, ngươi thắng!
Lục Ly không mở mắt ra, làm như không nghe thấy lời nói của Dạ Nghê Thường. Hắn không phải trêu chọc, mà là hắn đang hồi tưởng một đao vừa rồi.
Vậy mà hắn lại đánh ra được sát chiêu của Sát Đế, mặc dù có một chút khác biệt với sát chiêu chân chính trong hình ảnh của Sát Đế, còn thiếu rất nhiều rất nhiều nữa... Nhưng một đao vừa rồi đã có vài phần bóng dáng sát chiêu của Sát Đế rồi, cũng chính là sờ tới một chút bề ngoài.
Sát chiêu cường đại như thế, cơ hội tốt như vậy tự nhiên hắn sẽ không bỏ qua. Cho nên hắn tĩnh tâm xuống trước, khắc ghi một chiêu vừa rồi vào trong nội tâm, nếu như có thể triệt để nắm giữ, lực công kích của hắn đem sẽ có thể tăng lên diện rộng.
Sau khi hồi tưởng mười mấy lần, xác định đã ghi nhớ hết toàn bộ chi tiết xuống, lúc này Lục Ly mới mở mắt.
Hắn không thể không mở ra, bởi vì Sát Đế chi huyết đang tiêu hao sinh mệnh nguyên lực của hắn, thời gian càng kéo dài, sinh mệnh nguyên lực của hắn hao tổn càng nhiều, có lẽ sẽ suy yếu đến cực hạn giống như lần trước, thân thể gặp thương tổn cực lớn.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Dạ Nghê Thường, nhàn nhạt nói:
- Không sai, ta thắng, vậy nên hiện tại ngũ công chúa điện hạ... ngươi lựa chọn thần phục ta, hay là... Chết?
Dạ Nghê Thường mấp máy miệng, miễn cưỡng cười nói:
- Nếu như lúc này ta không phải thống soái Vũ Tộc, có lẽ ta có thể ngoan ngoãn đi theo ngươi trở về Thần Châu đại địa, trở về Dạ gia. Nhưng ta là thống soái Vũ Tộc, cho nên ta không thể thần phục, chỉ có thể... Chết!
Nhìn bộ mặt quyết tuyệt của Dạ Nghê Thường, nội tâm Lục Ly thở dài, biết nói gì cũng vô dụng rồi. Cô gái này quá cương liệt, nàng không muốn để cho người trong thiên hạ khinh thường Vũ Tộc, nàng lựa chọn dùng cái chết của nàng, giữ lại một chút tôn nghiêm sau cùng cho Vũ Tộc.
- Lục điện chủ!
Lục Ly không nói chuyện, đột nhiên Dạ Nghê Thường khom người nói:
- Mặc dù cái thỉnh cầu này có một chút mạo muội, nhưng Nghê Thường vẫn muốn nói, xin ngươi cố hết sức đối xử tử tế với thường dân Vũ Tộc, hai tộc giao chiến, thường dân vô tội!
- Ừ, ta đồng ý với ngươi!
Lục Ly không do dự, sảng khoái gật đầu nói, Dạ Nghê Thường đứng thẳng lên lộ ra một nụ cười tuyệt mỹ. Nàng không nói thêm cái gì nữa, trên người lại toát ra bạch sắc hỏa diễm, tuy toàn thân nàng đang cháy, nhưng nàng không phát ra bất kỳ thanh âm gì, ngược lại luôn luôn tươi cười nhìn Lục Ly.
Bạn cần đăng nhập để bình luận