Bất Diệt Long Đế

Chương 1984: Tiểu bạch kiểm (mặt trắng nhỏ)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly nhàn nhạt liếc Dương Đồng một cái, vung tay đánh ra một chưởng, sau đó Đồ Ma đao trong tay bổ ra trước mặt. Một chưởng và một đao này không mang bất kỳ uy thế nào, chỉ tạo thành hai đạo sóng không gian chấn động, một trước một sau khuếch tán đi ra.
- Không hay...
Nhưng lúc này sâu trong linh hồn Dương Đồng lại truyền đến nguy cơ trí mạng, hắn theo bản năng cảm thấy không ổn, định tung người bắn ngược ra sau. Chỉ là tốc độ không gian ba động sao mà nhanh? Hắn vừa bị đạo không gian ba động đầu tiên bao phủ, thân thể lập tức như thuyền con giữa bão tố, không cách nào di động, chỉ biết không ngừng lay động trái phải.
- Chết rồi, chết rồi!
Nguy cơ trí mạng càng lúc càng rõ ràng, nhiều năm du tẩu giữa lằn ranh sinh tử, Dương Đồng biết nếu còn không làm gì, một giây sau hắn sẽ chết ở chỗ này.
Đầu óc hắn điên cuồng chuyển động, sau đó hét lớn:
- Vị đại nhân này, Dương Đồng sai rồi, ta nguyện dập đầu trăm cái với ngươi, xin ngươi tha ta một con đường sống...
Thần sắc Lục Ly không có một tia ba động, ánh mắt băng lãnh như dã thú, miệng phun ra một câu:
- Ta đã cho các ngươi cơ hội, chết đi!
Oanh!
Cả người Dương Đồng như khí cầu nổ tung ra, hóa thành mưa máu, đầu lâu lăn xuống, vừa vặn dừng ở bên người Dương tiểu thư.
- A...
Dương tiểu thư nhìn thấy tròng mắt trợn trừng kia của Dương Đồng, bị dọa cho cả người run rẩy, miệng hét rầm lên, không ngừng giật lui về sau, gương mặt xinh đẹp trắng bệch.
- Ách?
Quân sĩ vây xem bốn phía đều cả kinh, Lục Ly nhìn qua chỉ là một tên Thần Linh bình thường, khí tức chỉ tương đương Thần Linh Thượng Bảng mà thôi. Nhưng chỉ bằng một chiêu liền miểu sát một tên Đại Năng Thần Giới, hơn nữa tên Đại Năng Thần Giới này còn không phải Đại Năng Thần Giới phổ thông, ở Thiên Hàn Cung hắn cũng được tính là cường giả có chút danh tiếng.
- Đi!
Mấy tên hộ vệ còn lại đều bị dọa sợ, vội vàng lôi kéo Dương tiểu thư định đào tẩu, Lục Ly lạnh lùng nhìn qua, nói:
- Cứ đi thử xem...
Mấy tên hộ vệ bị dọa cho thân thể run lên, không dám động, Dương tiểu thư cũng không dám động, ý tứ trong mắt Lục Ly rất rõ ràng, dám đi, lập tức sẽ bị chém giết.
Sa sa sa…
Đúng lúc này, trong thành chạy ra một đội võ giả, một tên công tử khoác áo gấm nhìn thấy Dương tiểu thư liền hét lớn từ đằng xa:
- Lệ nhi, ngươi không sao chứ? Là kẻ nào không mở mắt dám đắc tội ngươi?
Dương tiểu thư nhìn thấy công tử áo gấm kia, như là đứa trẻ bị bắt nạt nhìn thấy phụ thân, nước mắt rơi xuống như mưa, khóc hô:
- Bàn Ninh công tử, nếu ngươi đến trễ thêm chút nữa, ta liền bị người giết chết!
- Bàn Ninh công tử?
Võ giả vây xem quanh bốn phía hơi khẽ biến sắc, rất nhiều người lại lộ ra vẻ mong đợi, công tử Bàn gia tới, lần này có trò hay để xem rồi...
- Bị người giết chết?
Ánh mắt Bàn Ninh lập tức khóa chặt Lục Ly, trong mắt hiện đầy sát ý lạnh lùng. Hắn mang theo bảy người chạy vội mà đến, ba người trong đó đều là Đại Năng Thần Giới, vừa đến nơi tức thì vây lại Lục Ly.
- Bàn Ninh?
Trong mắt Lục Ly thoáng hiện vẻ ngưng trọng, chiến lực công tử này không mạnh, ba tên Đại Năng Thần Giới kia cũng không đáng là gì, vấn đề là tên công tử này họ Bàn!
Mặc dù gia tộc Bàn Vương nhân khẩu đông đúc, Bàn Ninh phỏng chừng cũng không phải công tử trực hệ trọng yếu gì, nhưng rốt cuộc hắn họ Bàn. Nếu làm nhục đối phương trước mặt nhiều người như vậy, chính hắn thì không sao, cùng lắm là cao chạy xa bay, nhưng vấn đề là Đồ Thần Điện biết làm thế nào?
Cửu Đại Thần Vương là bá chủ tuyệt đối tại U Yến chi địa!
Tương tự hệt như Lục gia ở Đấu Thiên Giới năm đó, nếu võ giả bình thường đắc tội công tử Lục gia, dù chỉ là một tên công tử chi thứ, Lục gia vì giữ thể diện cũng sẽ ra tay diệt đi.
Một khi Bàn gia xuất động, kết cục sau cùng dành cho Đồ Thần Điện tất sẽ là hóa thành tro bụi, Bàn gia hoặc là không ra tay, ra tay liền nhất định phải bảo vệ địa vị và uy nghi bá chủ của bọn hắn.
- Bàn Ninh công tử!
Dương tiểu thư đợi Bàn Ninh chạy đến liền lập tức nhào vào trong ngực Bàn Ninh, trên mặt hiện đầy vẻ đáng thương, nước mắt ngắn nước mắt dài thút thít nói:
- Người này khinh nhờn ta, ở trong thành chúng ta không thể động thủ, sau khi ra ngoài thành lại bị hắn giết mất mấy người. Nếu ngươi đến chậm thêm chút nữa, ta sợ là đã không thấy được ngươi,... Bàn Ninh công tử, ngươi nhất định phải làm chủ giúp ta.
Vốn Dương tiểu thư cũng chẳng ưa gì Bàn Ninh, bởi vì ở Bàng gia Bàn Ninh không được tính là công tử trọng yếu gì. Đối tượng nàng một lòng muốn câu dẫn chính là mười tên công tử trực hệ Bàn gia, đáng tiếc cả mười mấy người kia đều khinh thường nàng...
Bàn Ninh theo đuổi nàng rất lâu, nàng một mực như gần như xa, giờ lại nhào vào trong ngực Bàn Ninh, khiến Bàn Ninh kích động không thôi, đồng thời cũng trào lên phẫn nộ.
Bàn Ninh theo đuổi Dương tiểu thư không chỉ vì ngấp nghé dung mạo mỹ miều của nàng, quan trọng hơn chính là cha của Dương tiểu thư là cung chủ Thiên Hàn Cung. Một khi nắm xuống được Dương tiểu thư, hắn liền sẽ có một ngoại viện cường đại, địa vị tại Bàn gia theo đó cũng được đề cao.
Bởi vậy, cơ hội biểu hiện tốt như thế sao hắn có thể lỡ qua, lập tức phẫn nộ quát:
- Trước bắt lại cho ta, nếu dám chống cự, giết không cần luận!
Vù vù!
Bảy người Bàn Ninh mang tới đồng loạt bay đến vây lại Lục Ly, trong tay hai tên Đại Năng Thần Giới hiện ra binh khí, đang định động thủ.
- Đợi chút!
Lục Ly quát lớn, không đến vạn bất đắc dĩ hắn thực sự không muốn xung đột với người Bàn gia, hắn trước là quát lui bảy tên hộ vệ, sau đó ánh mắt khóa chặt Bàn Ninh nói:
- Bàn công tử, ta có quen biết với một vị tiểu thư trong gia tộc các ngươi, ngươi xem, việc này có thể hòa giải được không? Náo cương lên đối với ai đều không tốt.
- Quen biết một vị tiểu thư?
Trong lòng Bàn Ninh cười xuy một tiếng, công tử tiểu thư Bàn gia tổng cộng phải đến hơn vạn người, Lục Ly chỉ quen biết một vị tiểu thư mà cũng mở miệng ra được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận