Bất Diệt Long Đế

Chương 562: Khiêu khích

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Yên phu nhân lại không có vẻ gì là sợ hãi, ngược lại còn cười nói:
- Không phải không nghe lệnh ngươi, dù công tử muốn Bạch Yên đi chết, Bạch Yên cũng tuyệt không chớp mắt. Công tử có thể bớt giận, lắng nghe ta giải thích được không?
Lục Ly thở hổn hển ngồi xuống, quát lạnh nói:
- Nói đi, hôm nay không cho ta một lời giải thích thỏa đáng, ta treo ngươi lên trước cửa hoàng cung.
Yên phu nhân cười nói:
- Công tử, ngươi có từng nghe qua câu nước quá trong thì không có cá? Vì sao Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều phải một đường đồ sát? Tự nhiên là muốn cướp đoạt tài phú của những gia tộc kia, hơn nữa đầu to trong tài phú cướp đoạt được khẳng định đều phải nộp lên. Còn nữa, những người kia không chết, toàn bộ đều đầu hàng, như vậy địa bàn vẫn là của bọn hắn, khoáng mạch linh sơn... những tài nguyên này vẫn nằm trong tay bọn hắn, chẳng lẽ phải cường hành bắt bọn hắn giao ra?
- Đánh trận quá dễ dàng, phong thưởng sau đó từ đâu mà tới? Không chiếm được địa bàn, công tử lấy gì sắc phong công thần? Còn về bên phía chúng ta cũng chết không ít người, Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều khẳng định cũng là vì công tử cân nhắc. Người chết đều là đệ tử gia tộc Thiên Hàn Quốc vừa quy hàng, cường giả những gia tộc này chết đi, phía Thiên Hàn quốc liền trống ra không ít địa bàn. Tài nguyên các gia tộc đó chiếm giữ, sau này đều về tay công tử...
- Ách?
Lục Ly trợn tròn mắt, lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, không nghĩ tới trong này còn có nhiều cong cong nhiễu nhiễu như vậy. Nếu Yên phu nhân không giải thích, hắn căn bản không nghĩ tới phương diện này.
Trên đời quả nhiên có quang minh thì cũng có hắc ám, chuyện dơ bẩn sau tấm màn đen thực sự vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Tất cả các gia tộc đều đầu hàng, chẳng lẽ Lục Ly phải cường hành cướp đoạt các tài nguyên như khoáng mạch linh sơn dược điền... mà các gia tộc đó đang chiếm giữ
Mọi người đi theo ngươi là vì kiếm miếng cơm ăn, ngươi lại muốn cướp bát cơm của người ta? Trước không quản việc này có hợp lý hay không, chí ít thanh danh truyền đi ra rất không dễ nghe.
Vũ Hóa Thần, Minh Vũ, Bạch gia, Tử gia, hoặc ngay cả đám người Dạ Tra... ai mà không muốn tài nguyên? Thanh Loan Tộc ở trong tiểu thế giới kia, tài nguyên ít đến thương cảm, rất nhiều tài nguyên đều là mang ra từ tổ địa trước lúc bị diệt tộc, dùng một điểm liền ít một điểm..
Ai nấy trông mong chờ gạo xuống nồi, chính bản thân Lục Ly cũng càng cần lượng lớn linh tài.
Lục Ly muốn nhanh chóng trở nên cường đại, vậy liền cần lượng lớn linh tài đỉnh cấp. Tu luyện Huyền lực phải cần đan dược tốt nhất, tu luyện Hồn Đàm chí ít cũng cần Hồn Tinh, ngưng tụ Mệnh Luân phải có linh tài đi kèm. Lục Phi Tuyết cũng cần tu luyện, linh tài Quân Hầu Cảnh đều rất đắt đỏ, Minh Vũ phải tu luyện, đám người Dạ Tra phải tu luyện, lượng linh tài những người này cần sẽ là con số trên trời.
Rất nhiều linh tài đỉnh cấp ở Bắc Mạc không có, tỉ như Thăng Long Thảo, tỉ như Hồn Tinh, hoặc là linh tài tu luyện càng tốt hơn nữa.
Những linh tài đó đều cần tới Trung Châu mua sắm, Lục Ly quen biết Khương Khinh Linh, nhưng hắn không khả năng để Khương Khinh Linh đưa tặng hắn. Đưa nhiều Khương gia nhất định sẽ có ý kiến, bởi thế cần bên này cầm ra vô số tài nguyên để trao đổi ..
Một cường giả thiên tài không chỉ phải có tư chất nghịch thiên, còn cần vô tận tài nguyên chồng thêm vào. Lục Nhân Hoàng thiên tư tung hoành, nhưng nếu không có Lục gia cung cấp tài nguyên, dựa vào chính bản thân hắn liền có thể tu luyện tới Nhân Hoàng Cảnh?
Đừng đùa!
Ở cái thế giới này, không có đại gia tộc nâng đỡ, không có vô số tài nguyên chồng lên, căn bản không khả năng trở thành cường giả.
Mới đầu tu luyện còn đỡ, một khi đột phá Quân Hầu Cảnh hoặc Nhân Hoàng Cảnh, mỗi loại linh tài cần dùng đều có giá trên trời. Nếu không có địa bàn, không có tài nguyên, ngươi chỉ còn cách cướp đoạt, hoặc tiến vào các tuyệt địa mạo hiểm. Như thế hậu quả sẽ là, hoặc bị đại gia tộc truy sát, hoặc tiến vào tuyệt địa, có đi mà không có về.
Mặc dù trước lúc trở lại Bắc Mạc, Lục Ly sớm đã có tâm lý chuẩn bị, nhưng lúc này vẫn không nhịn được khẽ thở dài một tiếng, nhất tướng công thành vạn cốt khô, giờ đây hắn mới thực sự thể hội được câu nói này.
Vấn đề là nếu không tranh, hắn liền không cách nào trở nên càng mạnh, kết cục sau cùng liền là bị người đồ sát. Cha mẹ vĩnh viễn chịu khổ dưới Hàn Băng Thâm Uyên, Lục Linh cũng cơ khổ lẻ loi, nói không chừng lúc này còn đang bị người ngược đãi.
- Thôi, thôi!
Lục Ly khoát tay, không truy cứu việc này nữa, Yên phu nhân khom người nói:
- Công tử trạch tâm nhân hậu, những chuyện này ngươi đừng dính vào, dù sao Bạch Yên cũng bị người mắng Độc Quả Phụ quen rồi, việc này cứ để ta xử lý.
Lục Ly liếc mắt nhìn sang, Yên phu nhân cong người lại, ngửa mặt lên, cổ áo vốn đã mở rất thấp, lúc này nhìn từ góc độ Lục Ly, mảnh trắng bóng trước ngực lập tức thu gọn vào trong mắt.
Ừng ực
Lục Ly âm thầm nuốt xuống nước miệng, tròng mắt trợn tròn. Yên phu nhân thấy thần sắc đó của Lục Ly, vẻ mặt càng thêm vũ mị, mắt ưng ửng nước, rất là chọc người…
Cũng may ý chí lực Lục Ly tương đối cường đại, rất nhanh liền thu hồi ánh mắt nói:
- Phu nhân, những chuyện này ngươi toàn quyền xử lý. Chẳng qua có một điểm nhất định phải thông cáo ba quân, không được chém giết bình dân, không được giết lương mạo công?
- Vâng!
Yên phu nhân khẽ cười một tiếng, lại chưa lui ra mà cười tủm tỉm nhìn Lục Ly nói:
- Công tử gần đây rất là mệt nhọc, thiếp thân hiểu một chút phương pháp xoa bóp, có thể thư hoãn mệt nhọc, hay là để thiếp thân xoa bóp cho công tử một phen?
Lục Ly há còn không biết Yên phu nhân định làm gì? Nhưng lúc này hắn chính đang độ tuổi huyết khí phương cương, lại có được một nữ tử xinh đẹp như thế có thể mặc mình muốn làm gì thì làm, còn không cần để ý bất kỳ hậu hoạn nào, nói trong lòng không có nửa điểm ý nghĩ là gạt người.
Nội tâm hắn đang thiên nhân giao chiến, Yên phu nhân lại cười tủm tỉm đi tới, tay ngọc đặt trên vai Lục Ly, đè hắn trên ghế. Sau đó hai tay bắt đầu nhẹ nhàng xoa vuốt bả vai và cổ Lục Ly.
Bạn cần đăng nhập để bình luận