Bất Diệt Long Đế

Chương 3227: Người thần kỳ

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Doãn Thiên Phạn lấy một miếng ngọc phù ra, bóp nát, thông báo Lục Ly rằng bên mình đã hoàn thành nhiệm vụ, khiến hắn không cần lo lắng, tiếp tục mang bạch tiểu thú đi lòng vòng.
Lục Ly nhận được tin tức thì an tâm, mang theo bạch tiểu thú đi dạo phía nam, Bác Long thuật có thể chống đỡ vài canh giờ mới đến giai đoạn yếu ớt. Nếu ba, bốn canh giờ sau mà bên kia còn chưa kết thúc, Lục Ly chỉ có thể cắt đuôi đám bạch tiểu thú này, tìm một chỗ nghỉ ngơi khôi phục.
Đám Doãn Thiên Phạn nghỉ ngơi giây lát, thu dọn chiến trường, đồng thời khiến Lư Hải kiểm tra Thần Văn Đạo Tràng. Xác định không thành vấn đề, Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan hành động.
Lần này chỉ có hai người hành động, bởi vì chiến trường ở bên này, hai người đi qua lôi kéo quái ngư đến, những người khác đi cũng không ích gì, còn dễ dàng gặp phải nguy hiểm, không bằng ở đây dưỡng sức chờ đánh.
Hai người cẩn thận dè dặt hấp dẫn quái ngư, thần niệm khóa sáu con quái ngư, khi sáu con quái ngư bị kinh động, bọn họ lập tức quay về đường cũ.
Bởi vì bọn họ rút lui tốc độ nhanh, tuy quái ngư đuổi theo ngay nhưng cách nhóm Lư Hải chỉ vạn dặm, vài giây đã đến nơi.
Hai người bay qua khu vực Thần Văn Đạo Tràng, quái ngư đuổi theo đến gần, Lư Hải lập tức thả ra thần văn, tiếp đó sáu con quái ngư bị nhốt ở bên trong.
Một khi bị vây khốn thì chuyện tiếp theo dễ giải quyết. Nhóm Doãn Thành Duệ lao ra, mọi người bắt đầu công kích, tiêu phí nửa canh giờ, sáu con quái ngư đều bị đánh chết.
Quét dọn chiến trường sạch sẽ xong, Doãn Thiên Phạn hỏi Lư Hải:
- Có thể vây khốn mười con không?
Lư Hải lắc đầu, nói:
- Nhiều nhất là tám con, đám quái thú này hình thể quá lớn, nhiều con thì khó giam giữ.
- Được rồi, Nhược Lan, lát nữa chúng ta lôi kéo tám con quái ngư đến đây.
Doãn Thiên Phạn lo lắng Lục Ly bám giữ quá lâu sẽ có nguy hiểm, quyết định đánh nhanh thắng nhanh, tổng cộng chỉ có mấy chục con quái ngư, nếu làm nhanh thì vài canh giờ là dọn sạch.
Lần này hai người đi qua, một hơi lôi kéo tám con quái ngư. Thần niệm của bọn họ mà khóa đám quái ngư liền có thể kinh động chúng nó, tiếp đó những con quái ngư sẽ gầm rống đuổi theo.
Dùng lại chiêu cũ, giống y hệt mọi lần.
Hơn hai canh giờ sau, nhóm Doãn Thiên Phạn đã đánh chết hơn ba mươi con quái ngư, trong đầm lạnh phỏng chừng chỉ có ba, bốn mươi con quái ngư, mất thêm hai, ba canh giờ hẳn là diệt gần hết.
Lục Ly đã sắp chịu đựng hết nổi rồi.
Bởi vì sắp đến giai đoạn yếu ớt, một khi cưỡng bức đi vào giai đoạn yếu ớt thì Lục Ly sẽ suy yếu thật lâu, ít nhất cần ngủ say hai, ba ngày. Tuy Lục Ly có thể trốn trong Thiên Ly Châu, khiến U Linh Vương, Phong Ma Thú, Huyết Linh Nhi hộ pháp, nhưng luôn có quá nhiều nhân tố không thể kiểm soát.
Cho nên Lục Ly lựa chọn mang theo một đám tiểu thú lao nhanh về hướng nam, trước tiên lôi kéo chúng nó ra thật xa, không cho chúng nó quay về chỗ đầm lạnh, tiếp đó lại tăng tốc thoát khỏi chúng nó.
Lục Ly chạy nhanh với tốc độ cao nhất, còn hấp dẫn không ít bạch tiểu thú ổ phía nam, càng lúc càng nhiều bạch tiểu thú đi theo hắn chạy như điên, hắn biến thành một con thú vương.
Nếu nhìn từ trên trời có thể trông thấy cảnh tượng cực kỳ đồ sộ, một người chạy nhanh ở đằng trước nhất, phía sau là bạch tiểu thú kéo dài liên miên, đầy khắp núi đồi, không thấy được tận cùng.
Chạy nhanh trăm vạn dặm, Lục Ly bắt đầu tăng tốc, dễ dàng cắt đuôi bầy bạch tiểu thú ở phía sau. Hắn tìm được một sơn động, thả U Linh Vương, Huyết Linh Nhi ra, theo sau hắn nhắm mắt ngồi xếp bằng nghỉ ngơi khôi phục.
Hắn còn chưa đến phút yếu ớt nhất, nên dễ lấy lại sức, không đến mức hôn mê ngủ say, phỏng chừng nghỉ lấy sức hơn nửa ngày là khỏe.
Những con bạch tiểu thú bị Lục Ly bỏ lại chậm rãi quay về đường cũ, nhưng tốc độ quay về không nhanh. Lục Ly lôi kéo cự ly không quá xa, phỏng chừng chúng nó cần hơn nửa ngày mới trở về đầm lạnh, chiến đấu bên kia đã sớm kết thúc.
...
Chỗ đầm lạnh rất thuận lợi.
Có thần văn phụ trợ, nhóm Doãn Thiên Phạn không có áp lực quá lớn, lần lượt lôi kéo lại đây vây khốn diệt sát, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chiến đấu bên này khoảng một canh giờ sẽ kết thúc.
Nhóm Doãn Thiên Phạn không cẩn thận tra xét, nhưng hắn suy đoán quái ngư trong đầm lạnh còn khoảng hơn mười con, chia hai lần xử lý, rất dễ dàng.
Núi lớn xung quanh bị máu tươi nhuộm đỏ, đều là máu của quái ngư, hình thể quá lớn, máu tự nhiên cũng sẽ nhiều.
- Đi thôi!
Doãn Thiên Phạn lại thanh lý một đám, giây lát không ngừng nghỉ, mang theo Doãn Nhược Lan tiếp tục đi lôi kéo, lần này vẫn là dụ tám con đi, tiếp đó tiêu phí nửa canh giờ xử lý xong.
- Nhóm cuối cùng!
Doãn Thiên Phạn hét to một tiếng, cả đám người tinh thần rung lên, tuy rằng liên tục công kích thời gian dài như vậy không quá mệt, nhưng đánh chết nhóm cuối cùng xem như hoàn thành nhiệm vụ, sẽ không có nguy hiểm nào nữa.
Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan dạo một vòng, xác định nhóm cuối cùng chỉ có sáu con quái ngư, hai người hoàn toàn an tâm, nghênh ngang dụ tất cả quái ngư qua.
Ầm ầm ầm!
Lại là một vòng mới đánh chết, lần này mọi người công kích càng nhanh, rất nhanh toàn bộ quái ngư đầy mình vết thương, bốn con bị chấn giết, chỉ còn hai con cuối cùng đã bị nhiều vết thương.
Doãn Nhược Lan thu về mảnh nhỏ thánh binh, giao hai con quái ngư cuối cùng cho nhóm Doãn Thành Duệ. Hai người ban đầu bị thương cũng ngừng công kích, chuẩn bị chữa thương tĩnh dưỡng.
Vào thời khắc này, phương xa đột nhiên vang lên vô số tiếng xé gió, Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Mọi người thần niệm quét qua, nhìn thấy một đám người từ xa bay tới thì đám người giật bắn người.
Không ngờ nhóm Thương Long đến chỗ này vào giây phút này, bọn họ chỉ có vài người, có hai người mang vết thương, chưa đánh chết hai con quái ngư, tinh thần của bọn họ rất mệt mỏi.
Chiến? Chắc chắn không thắng được, rất có thể mọi người đều phải chết ở đây!
Trốn, cũng có chút khó khăn, bởi vì loáng thoáng nghe tiếng xé gió ở phương hướng trái phải trước mặt, rất có thể Thương Long cài bẫy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận