Bất Diệt Long Đế

Chương 978: Ồn ào

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mặc kệ một người mặc chiến giáp mạnh như nào, nhục thân cứng rắn ra sao, thì lực phòng ngự của lục phủ ngũ tạng cũng sẽ không quá mạnh.
Hai mươi bảy đạo sóng chấn động của Lục Ly đánh rách tả tơi lục phủ ngũ tạng thanh niên, thế nhưng sóng chấn động linh hồn lại bởi vì Lục Ly bị thương, không có biện pháp khống chế, nên đã tiêu tán ở bên trong thân thể thanh niên.
- Oanh...
Lục Ly nặng nề đập lên phía trên một tòa kim sơn to lớn, thân thể bị ghim vào trong. Thanh niên đưa tay lau máu tươi trên miệng, mặt lộ ra một chút nổi giận, nhanh chóng bay tới, lạnh lẽo quát lên:
- Tiểu tử, xem ra ta còn đánh giá thấp ngươi, bí thuật này của ngươi rất quỷ dị. Không sai! Bây giờ ngươi có tư cách chết dưới áo nghĩa mạnh nhất của ta rồi, chịu chết đi!
Thanh niên kia nhanh chóng biến lớn trọng kiếm của mình, biến thành dài hơn mười trượng, rộng vài trượng, hắn đứng giữa không trung múa may, dẫn dắt vô số thiên địa huyền lực, sau đó nặng nề đánh xuống Lục Ly ở trong kim sơn.
Trong nháy mắt đó, xung quanh phong lôi mãnh liệt, trọng kiếm mang theo thiên địa chi thế, tiếng rít xuyên kim liệt thạch. Một kiếm kinh thiên này, khiến người ta cảm giác được tuyệt vọng. Cũng cảm giác bất kỳ chiến giáp và phòng ngự nào ở dưới một kiếm này, đều không thể ngăn cản, cuối cùng sẽ biến thành một đoàn thịt nát.
- Không có biện pháp rồi...
Lục Ly khe khẽ thở dài, thanh niên này quá mạnh, Toái Hồn bí thuật không giết được hắn, linh hồn công kích khẳng định quá mức, Lục Ly chỉ có thể sử dụng thần kỹ huyết mạch mạnh nhất, Thăng Long Thuật.
- Ngươi cũng có tư cách thừa nhận một chiêu mạnh nhất của ta rồi!
Lục Ly gào thét, sau lưng loé lên ngân quang, tiếp theo một đầu ngân long to lớn nhe nanh múa vuốt, không tiếng động gào thét bay lên giữa không trung.
- Cái này?
Thanh niên kia nhìn ngân long bay lên trời, trong đôi mắt hiện lên một chút sợ hãi, hắn cảm giác con rồng này không phải là hư ảnh, mà giống như một đầu long thần chân chính.
- Ồ?
Sau đó ngân long bay thẳng lên cửu thiên, biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi đâu nữa, điều này làm cho thanh niên có một chút kinh ngạc, cự kiếm đang đánh xuống hơi trì trệ một chút ở giữa không trung.
- Xì xì...
Một thoáng chần chờ này, lại muốn mạng của hắn. Đột nhiên không gian trên đỉnh đầu hắn mấy chục trượng nứt ra, một cái long trảo to lớn màu trắng gào thét hạ xuống, lấy uy thế nghiền ép tất cả mà đến, tốc độ nhanh đến mức thanh niên không cách nào tránh né.
- Không...
Thanh niên phát ra một tiếng gầm giận dữ không cam lòng, hắn vung trọng kiếm nặng nề bổ tới ngân trảo đang trấn áp xuống đỉnh đầu.
Nhưng mà bên trong cái ngân trảo kia giống như mang theo chân long chi lực, bỗng chốc trọng kiếm trên tay thanh niên bị nghiền ép thành những mãnh nhỏ lộn xộn không hoàn chỉnh, tiếp theo thân thể của hắn hóa thành một đống thịt nát, toàn bộ mặt đất đều bị đánh ra một cái hố sâu to lớn.
- Đi!
Thân thể Lục Ly từ bên trong kim sơn bắn ra, một tay nắm lấy Long Đế Thần Binh và một cái không gian giới của thanh niên đã biến thành huyết nhục, ngồi Mệnh Luân nhanh chóng bay về một cái phương hướng.
Sau khi phóng ra Thăng Long Thuật, thân thể hắn cực kỳ suy yếu, cần mấy ngày mới có thể khôi phục. Cho nên hắn nhất định phải mau chóng chạy trốn tới chỗ an toàn ẩn nấp, nếu không sẽ bị Hạo Xuyên và Hạo Dương đuổi kịp, xé thành mảnh nhỏ.
- Hưu...
Tốc độ Lục Ly đạt tới cực hạn, mắt mở to, hắn khống chế Mệnh Luân bay rất cao, hướng thẳng về phía trước chạy đi, bất kể phía dưới có lão quái tiềm ẩn hay không.
Hắn biết rõ, bay như vậy không được bao lâu hắn sẽ bởi vì hao phí quá nhiều tinh lực, linh hồn không trụ được mà trực tiếp hôn mê.
Nhưng hắn không có biện pháp nào nữa, bởi vì không bao lâu nữa Hạo Xuyên và Hạo Dương sẽ phát hiện thanh niên kia chết đi, bắt đầu truy sát hắn. Hắn chỉ có thể ở trước lúc hôn mê cố hết sức chạy trốn xa một chút, như vậy mới có thể còn sống sót.
Bay thẳng tắp mà nói tốc độ rất nhanh, mấy chục tức thời gian là bay ra ngoài mấy trăm dặm rồi. Lục Ly cảm giác mí mắt càng lúc càng nặng, linh hồn càng lúc càng suy yếu.
Sau khi phóng ra Thăng Long Thuật hắn vốn nên nghỉ ngơi khôi phục, lúc này lại liều mạng bay đi, tự nhiên sẽ khiến thân thể và linh hồn trở nên càng thêm suy yếu, huống chi hắn còn thụ thương nghiêm trọng.
- Oanh...
Lục Ly tìm mấy loại linh quả tẩm bổ linh hồn không gian giới, sau đó vặn nát nuốt xuống, từng đạo năng lượng đặc thù truyền vào trong linh hồn, khiến tinh thần hắn hơi chấn động.
Đáng tiếc xương cánh tay phải hắn rạn nứt, lục phủ ngũ tạng bị thương, nguyên khí hao tổn nhiều. Nếu không phải vậy, dựa vào linh dược này là có thể lập tức khôi phục rồi, giờ hắn chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ một đoạn thời gian, tinh thần lực vẫn đang tiêu hao, càng lúc càng suy yếu.
Sau nửa nén hương thời gian, Lục Ly trốn ra mấy vạn dặm, ánh mắt hắn đã không thể mở ra được nữa, nhưng vẫn cố chấp bay về phía trước, sắc mặt tái nhợt như tuyết, giống như một bệnh nhân bệnh nặng chưa lành.
Tiếp tục kiên trì bay hơn nửa nén hương, Lục Ly cảm giác hai mắt tối sầm, rốt cuộc không cách nào khống chế Mệnh Luân rơi xuống phía dưới. Thời điểm ý thức trở nên tĩnh lặng, Lục Ly cũng cắn răng thu Mệnh Luân vào, sau đó vận dụng súc cốt thuật biến mình thành một người khác, chui xuống phía dưới một toà kim sơn, ngất đi.
...
- Hạo Long chết rồi!
Bên kia, Hạo Xuyên công tử và Hạo Dương còn đang rèn luyện với Hỗn Độn Thú, hai người nhẹ nhàng đánh bay từng con Hỗn Độn Thú, tươi sống nện chết những con Hỗn Độn Thú còn nhỏ. Đột nhiên một khối ngọc phù trên người Hạo Xuyên công tử vỡ vụn, khiến sắc mặt hai người thay đổi.
Hạo Xuyên công tử nhìn bản mạng ngọc phù vỡ vụn thành hai mảnh trong tay, nét mặt âm nhu tuấn tú trở nên cực kỳ khó coi, hắn lẩm bẩm:
- Làm sao có thể? Chẳng lẽ tiểu tử này không phải là Bất Diệt cảnh, mà là một cường giả ngụy trang? Cái kia không phải là Mệnh Luân? Mà là một món bảo vật?
Trong mắt Hạo Dương đằng đằng sát khí, giận dữ hét:
- Giết, giết chết hắn, báo thù cho Hạo Long ca!
- Đuổi theo...
Hạo Xuyên lấy ra chiếc chiến xa đồng thau kia, hai người không để ý tới những con Hỗn Độn Thú này nữa, khống chế chiến xa đâm phá trường không bay đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận