Bất Diệt Long Đế

Chương 1756: Thần Khí Cốc

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hai bên sơn cốc có hai ngọn núi khổng lồ, miệng sơn cốc dựng tường thành hùng vĩ, trên tường thành viết ba chữ rồng bay phượng múa lớn Thần Khí Cốc!
- Tế đàn truyền tống của Thì Không Phủ đúng là lợi hại, bên này không có truyền tống trận, vậy mà bọn họ có thể truyền tống người tới từ một phía.
Lục Ly âm thầm cảm khái, ánh mắt hắn rơi vào đám người ngồi xếp bằng đông đúc ở bên ngoài cửa chính tường thành, lông mày hơi nhíu lại. Nhiều người ngồi xếp bằng ở bên ngoài như vậy làm cái gì? Sao Thần Khí Cốc lại cho phép người khác quấy rối ở bên ngoài?
Ù... Ù... Ù...!
Hắn thu hồi chiến giáp Linh Ẩn, mặc một bộ áo xanh bình thường, chậm rãi đi đến bên kia.
- Còn hai ngày thôi, đợi chờ đúng là khó khăn!
- Ha ha, chút nhẫn nại ấy cũng không có, mà còn muốn gia nhập Thần Khí Các sao? Ngươi cũng biết luyện khí cần nhất chính là kiên nhẫn, nghiên cứu trận pháp cấm chế mà không có kiên nhẫn chắc chắn sẽ không có thành tựu lớn.
- Đúng đấy, đã chờ ở đây mấy tháng, không chờ nổi hai ngày nữa sao? Muốn trở thành Luyện Khí Sư tôn quý, ở Thần Giới phương nam chỉ có gia nhập Thần Khí Các thôi.
- Sau hai ngày, Thần Khí Các bắt đầu chiêu mộ đệ tử, cũng không biết khảo nghiệm lần này là cái gì ha? Ta đã thất bại chín lần liên tục, nếu như lần này còn không thành công, thì mãi mãi không thể nào gia nhập Thần Khí Các.
- He he, Lưu Đại Hoa ta có lòng tin tuyệt đối, ta chắc chắn sẽ gia nhập Thần Khí Các được, trở thành Luyện Khí Sư. Ta không chỉ muốn trở thành Luyện Khí Sư, còn muốn từng bước một trở thành Thần Tượng, trở thành Đại Thần Tượng, trở thành Thần Tượng Tông Sư, cuối cùng là gia nhập Thần Tượng Tông, hô mưa gọi gió ở Thần Giới.
Còn chưa đi vào, Lục Ly đã nghe thấy bên kia nói líu ríu không ngừng, mấy nghìn người ngồi xếp bằng bên kia, muốn yên tĩnh cũng khó.
- Hai ngày sau, đến đúng lúc thật!
Trong lòng Lục Ly run lên, trên mặt lộ ra nét vui mừng, dừng bước, cẩn thận lắng nghe lời nói của mấy người đó, hắn muốn nghe được nhiều tin tức hơn, để đến khi gia nhập Thần Khí Các sẽ không xảy ra sơ xuất nào.
Vù Vù Vù!
Vào lúc này, đường lớn sau lưng Lục Ly, truyền đến từng tiếng xé gió, còn có từng tiếng chạy nặng nề.
Bởi vì Lục Ly thất thần nên nhất thời không chú ý tới. Chờ khi hắn phản ứng kịp quay đầu lại, nhìn thấy một đội bóng dáng màu trắng đang lao nhanh đến, tận mắt nhìn thấy nhóm bóng trắng đằng trước sắp đụng vào hắn.
- Cút.
Một tiếng nói vang lên, tiếp đó một cây roi màu trắng quất tới, liên tục quất tới Lục Ly.
- Hử?
Sắc mặt Lục Ly trầm xuống, xém chút nữa hắn đã phóng Thần Thi ra giết người, nhưng vào lúc mấu chốt hắn vẫn chọn nén giận, né sang bên cạnh, tránh cây roi.
Bốp!
Cây roi không có quất vào mặt Lục Ly, nhưng lại quất trúng bả vai của hắn, một luồng trọng lực truyền đến, thân thể Lục Ly bị quất bay ra ngoài, lăn sang đến một bên.
Hic...
Những bóng trắng kia ngừng lại, Lục Ly đứng lên nhìn lướt qua, thấy một đám Độc Giác Thú màu tuyết trắng, đầy người ngồi trên Độc Giác Thú, tất cả đều là nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp.
Độc Giác Thú đứng đầu thần tuấn dị thường, nữ tử ngồi phía trên cũng đặc biệt đẹp, trên người mặc giáp mềm màu trắng, ngực trắng và bụng dưới trơn nhẵn đều lộ ra bên ngoài. Bên dưới cũng mặc giáp da váy và ủng da, lộ ra đôi chân dài tròn trịa, thẳng tắp.
Nàng là mỹ nhân, hồng nhan đỉnh cấp, tuy nhiên tính khí hình như không tốt lắm, vẻ mặt kiêu căng nhìn sang Lục Ly, tay cầm roi da chỉ vào Lục Ly phía xa nói:
- Đầu óc ngươi có vấn đề, đứng ở giữa đường làm gì? Nếu đụng Thần Câu của ta bị thương, ta sẽ lấy mạng của ngươi.
Lục Ly hơi tức giận, hắn đứng ở giữa đường nhưng bên ngoài là một mảng bình nguyên, khắp nơi đều là đường, bọn họ không đi đường vòng lại muốn đụng thẳng vào, còn muốn cầm roi quất hắn là sao?
Nữ tử rất đẹp, tính khí lại quá lớn, dáng vẻ ngang ngược kia khiến cho Lục Ly rất phản cảm. Không chỉ nàng, bảy nữ tử trẻ tuổi phía sau cũng dùng vẻ mặt khinh thường nhìn qua hắn.
Vù Vù Vù!
Một đội binh sĩ từ cửa thành bên kia chạy như bay đến, quỳ một gối dưới váy vàng của nữ tử nói:
- Bái kiến Đan tiểu thư, bái kiến các vị tiểu thư!
- Đan tiểu thư sao?
Mặt Lục Ly không biểu cảm, xem ra Đan tiểu thư này là tiểu thư của đại nhân vật nào đó trong Thần Khí Các, một đám tiểu thư này đoán chừng cũng đều là danh môn tiểu thư bên trong Thần Khí Các, quân đoàn nương tử...
Sau khi một đám quân sĩ hành lễ, tại sao lại có người nhìn thoáng qua Lục Ly nói:
- Đan tiểu thư, có cần bọn ta đuổi hắn đi không?
- Được rồi!
Đan tiểu thư thấy Lục Ly không phản bác gì, vung tay lên nói:
- Đi, chúng ta vào thành, thật xui xẻo!
Đan tiểu thư mang một đám nương tử quân gào thét bỏ đi, đám quân sĩ lạnh lùng nhìn qua Lục Ly một chút, rồi chạy như bay về phía cửa thành.
Lục Ly âm thầm nhức cả trứng, xem ra mấy quân sĩ này nhớ kỹ hắn, nếu như hắn muốn gia nhập Thần Khí Các, độ khó chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều, rất có thể sẽ không có cơ hội thông qua khảo hạch.
- Móa nó, thật nghẹn khuất thật!
Lục Ly âm thầm nắm chặt nắm đấm, nếu có lựa chọn, bây giờ hắn chắc chắn quay đầu bước đi, tuyệt đối không gia nhập Thần Khí Các gì đó.
Người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, bây giờ hắn không còn đường để đi, chỉ có thể điệu thấp đi đến đằng sau đám người ngồi xếp bằng trầm mặc.
Nơi xa không ngừng có người đi tới, tốp năm tốp ba, có người tuổi trẻ, cũng có hơi thở người trung niên già nua, sau khi mọi người tới đều tìm nơi ngồi xếp bằng ngay tại chỗ.
Sau hai ngày, người ở bên ngoài Thần Khí Cốc đã đạt tới vạn người.
Vào hôm nay đại môn của Thần Khí Cốc mở ra, bên trong đi ra mười lão giả mặc hắc bào, còn có từng đội từng đội võ giả mặc áo bào trắng, có người tuổi trẻ cũng có trung niên nhân, đoán chừng đều là đệ tử Thần Khí Các, cộng lại hơn trăm người.
Loạt… Xoạt…!
Hơn vạn người đều khẩn trương đứng lên, Thần Khí Các bắt đầu chiêu mộ đệ tử một năm một lần. Nơi này có hơn vạn người, nhưng cuối cùng cũng chỉ có mấy chục người có thể gia nhập Thần Khí Các, thậm chí ít hơn, đương nhiên mọi người đều rất khẩn trương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận