Bất Diệt Long Đế

Chương 2993: Trò hay bắt đầu diễn ra

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đương nhiên, chiến lực Mạnh Li rất mạnh, bảo vật cả người. Mặc dù Lục Ly có một vài thần thông kỳ dị, nhưng hẳn giết không chết Mạnh Li? Chỉ cần không gặp U Linh Vương, hẳn không có việc gì. Mấy năm nay, U Linh Vương đều chưa từng xuất hiện, phỏng chừng gần mười năm nay cũng sẽ không xuất hiện. Điều này khiến Dương trưởng lão hơi an tâm.
- Ha hả!
Trong một tòa thành có hai lão giả tóc trắng. Thực lực hai người này rất mạnh, là hai trưởng lão cường đại nhất U Hồn Cốc. Hai người không ra ngoài nghênh đón lúc Mạnh Li đến, thậm chí về sau cũng chưa từng lộ diện.
Giờ đây, hai người ngồi với nhau uống trà, một lão giả nở nụ cười:
- Tiểu tử Mạnh gia thật biết nhẫn nhịn, nhưng tiểu tử họ Lục kia cũng không phải tên dễ chọc. Phỏng chừng lần này tiến vào U Hồn Giới phải gặp chuyện không may, hoặc là tiểu tử họ Lục bị giết chết hoặc là Mạnh Li bị xử lý.
- Mạnh Li bị xử lý?
Một lão gia tương đối nhỏ gầy nhíu mày, nói:
- Hoắc lão, ngươi nói giỡn phải không? Nếu Mạnh Li chết, Thái thượng trưởng lão sẽ nổi bão, chúng ta cũng không có trái cây ngon để ăn.
- Hừ hừ!
Lão giả họ Hoắc hừ lạnh hai tiếng, nói:
- Lão Vân, chúng ta bị sung quân đến nơi này, trấn thủ đã ngàn năm, có trái cây ngon ăn lúc nào vậy? Còn có thể kém hơn sao? Chẳng lẽ hắn còn dám giết chúng ta? Đệ tử nhà hắn muốn chết, trách được ai?
- Muốn chết?
Lão giả nhỏ gầy, lão Vân hơi kinh ngạc, hỏi:
- Hoắc lão, ngươi xác định chắc chắn Lục tiểu tử kia có thể giết chết Mạnh Li sao? Hắn có lá gan giết sao? U Hồn Cốc này ra không được, giết Mạnh Li chỉ là đường chết.
- Lá gan hắn rất lớn...
Lão Hạ cười tủm tỉm, nói:
- Ta có ít tư liệu, tiểu tử này năm đó không nghe mệnh lệnh của thần nữ, lâm trận bỏ chạy, sau đó chém giết Hạ lão ma sắp chết. Người kiêu ngạo bất tuân như vậy, bức ép hắn nóng nảy, cái gì cũng làm được. Mạnh Li muốn giết hắn, lấy lòng Tô Nguyệt Cầm, Lục tiểu tử kia sao có thể ngồi chờ chết? Về phần thực lực... ta cũng không xác định, nhưng nếu hắn có thể thoải mái đối phó U Hồn Quái, vậy khẳng định hắn có bản lĩnh độc đáo. Ngươi đừng quên, tuy Hạ lão ma bị thương nặng, nhưng vẫn là một con mãnh hổ.
- Có cần để lão Dương phái người đi bảo hộ Mạnh Li?
Lão Vân nhỏ gần chần chờ nói:
- Dù sao nơi này cũng là chúng ta trấn thủ, tiểu tử Mạnh gia kia chết ở đây, chúng ta không trốn khỏi liên can, ít nhất đây là một chuyện phiền phức.
- Đừng quản nữa!
Khóe miệng Hoắc lão lộ ra tươi cười đùa cợt nói:
- Lão phu còn hy vọng náo ra việc gì. Nếu không mấy lão gì Địa Ngục Phủ kia đều quên tồn tại của chúng ta rồi. Năm đó chèn ép chúng ta, cũng có phần của Mạnh Khải Sơn, ta muốn nhìn thấy bộ dáng chật vật của hắn.
- Được rồi!
Lão Vân bất đắc dĩ thở dài, nếu Hoắc lão đã quyết định rồi, vậy hắn cũng không thể tự mình ra tay. Hoắc lão nói cũng đúng, bộ dáng bọn họ giờ đã như vậy rồi, còn có thể kém hơn thế nào? Chẳng lẽ Địa Ngục Phủ đuổi bọn họ ra ngoài? Hoặc là giết bọn họ?
- Ta cảm giác tuồng hay sắp bắt đầu biểu diễn!
Ánh mắt Hoắc lão lộ vẻ hưng phấn, nói:
- Tiểu tử họ Lục kia, ngươi đừng khiến ta thất vọng, đừng khiến tiểu tử Mạnh gia xử lý ngươi...
Rầm rầm rầm!
Đại chiến trong U Hồn Giới xảy ra không ngừng. Đại quân và một đám mặt hạt thân thú không ngừng đại chiến. Chiến đấu thật kịch liệt, quân sĩ bên ngoài không ngừng khổ chiến, quân sĩ bên trong lại hưởng thụ ấm áp, hai thống lĩnh Lục Ly và Mạnh Li đều an nhàn đứng đó, lạnh lùng quan sát.
Tiến vào nơi này đã nửa ngày, lần này bọn họ không phải đi U Hồn Hải mà đi U Ma Sơn. Lộ trình lần này khác xa, cần ba ngày đi đường, hơn nữa lên U Ma Sơn còn cần một ngày.
Lần trước đi là U Hồn Hải, quái vật tà ma bị đánh chết không ít, lần này quái thú đi U Ma Sơn không bị đánh chết, cho nên trên đường giải trừ không ít phiền phức.
Có phiền toái thế nào cũng phải đi, dù sao chết cơ bản đều là quân sĩ, nhóm thống lĩnh có chiến lực cao cường, trên cơ bản không thể chết được. Trên người bọn họ đều có bảo vật hộ thể, một ít U Hồn Quái không diệt được bọn họ. Cho dù gặp lượng lớn U Hồn Quái, bọn họ cũng có thể đào tẩu.
Quái vật cấp thấp bình thường nhóm thống lĩnh tự nhiên lười đánh chết. Lục Ly và Mạnh Li sẽ không động thủ, trừ phi xuất hiện U Hồn quái, bọn thống lĩnh và Lục Ly mới có thể động thủ.
Dọc đường đi, sóng êm gió lặng, Lục Ly và Mạnh Li đều biểu hiện thật khắc chế, hai bên không xảy ra xung đột gì. Thậm chí Mạnh Li còn chủ động trò chuyện với Lục Ly, rất là khách khí, giống như chuyện lúc trước đều chưa từng phát sinh.
Nếu Mạnh Li không chủ động khiêu khích, hắn cũng lười phản ứng. Hắn biết rõ nguyên nhân Mạnh Li làm như vậy… công tử ca này thật biết nhịn, hắn đang diễn cho tất cả quân sĩ xem. Sau này Lục Ly chết, sẽ không có người hoài nghi hắn.
Cho dù có người hoài nghi cũng không sao, chỉ cần không quá rõ ràng là được rồi, như vậy sẽ phá hoại danh dự của hắn. Có một số việc phải làm giấu mình, không thể biểu hiện quá nổi bật.
Không có phạm vi đúng mực nào, Địa Ngục Phủ lớn như vậy, nếu mọi người đều phá hoại quy củ, vậy Địa Ngục Phủ còn hoạt động thế nào? Làm sao có thể thu phục lòng người?
Lục Ly muốn giết thì phải lén giết, giết ẩn mình, dọc đường đi còn có thời gian rất lâu, cơ hội rất nhiều, không cần sốt ruột. Một võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ, tuy tu luyện thần thể vô thượng, cũng có một vài thủ đoạn độc đáo, nhưng trong mắt Mạnh Li không khác gì một con kiến.
Chỉ cần một cơ hội, vào thời điểm tách ra, Mạnh Li và Tào thống lĩnh có thể thoải mái bóp chết Lục Ly. Chuyện còn lại thì dễ giải quyết, ngụy trang hiện trường, nói Lục Ly bị tà ma đánh chết, chẳng lẽ đám người Dương trưởng lão còn thật sự đến điều tra?
Rất nhanh dọn dẹp xong vùng xung quanh, đại quân bắt đầu đi về trước. Hầu Tam bị thương, hắn thân là đội trưởng, không thể không khai chiến về trước. Chiến lực thân mình hắn không quá mạnh, nếu không phải dưới trướng có một đại đội, nếu hắn xông vào tuyến đầu đã sớm chết rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận