Bất Diệt Long Đế

Chương 961: Lãnh Vô Hinh

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trên người nàng tràn ngập sát khí khủng bố, hơn nữa sát khí của nàng thoạt nhìn không giống như là giả, so với Lục Ly còn nồng nặc hơn, giống như trên tay thiếu nữ này nhuộm đầy máu tươi.
- Uống!
Trên người Mông Thần loé lên ánh sáng kim sắc, mở ra thần thông thiên phú Thái Thản Tộc, vung chiến đao hung hăng bổ về phía thiếu nữ.
Mông Thần không có sử dụng vực trường, bởi vì đối phương thật sự là Nhân Hoàng, nếu như đối phương sử dụng vực trường mà nói... Có thể triệt tiêu lẫn nhau, không có ý nghĩa.
- Con kiến hôi muốn rung trời sao?
Thiếu nữ khinh miệt cười một tiếng, trong mắt chợt lóe lên lam quang rồi biến mất, chìm vào trong mắt Mông Thần. Thân thể của nàng di động, chợt lóe lên như quỷ hồn, nhẹ nhàng vung vẩy song đao, cắt ngang về phía chiến đao của Mông Thần.
- Oanh!
Thời điểm song đao và chiến đao của Mông Thần va chạm, hai cây trường đao xinh đẹp đột nhiên loé lên tia sáng, một luồng khí tức khủng bố từ trên song đao tràn ra, phía trên có vô số phù văn thần bí lấp lánh, trông rất đẹp mắt.
- Bán thần khí, không tốt!
Lục Ly cực kỳ hoảng sợ, hắn quá quen thuộc với khí tức của bán thần khí, trên song đao này có phù văn thần bí lấp lánh, đây là dấu hiệu của bán thần khí.
- Phanh!
Binh khí Thánh giai trong tay Mông Thần bỗng chốc bị chém thành ba đoạn, song đao tiếp tục nhẹ nhàng kéo về phía Mông Thần, thoạt nhìn tốc độ rất chậm, một khắc kia thời gian xung quanh giống như đều trở nên chậm lại.
- Thời gian áo nghĩa!
Mắt Diêm Chấn lộ ra một chút hoảng sợ, vật này xuất hiện trong truyền thuyết, nghe nói một vị thiên kiêu nhân tộc cảm ngộ thời gian áo nghĩa. Thời gian áo nghĩa có rất nhiều loại, nhưng cấp thấp nhất cũng là thất phẩm!
- Ngao...
Lục Ly không chần chờ nữa, trong bụng vang lên một đạo long ngâm, tiếp theo phía sau lưng có ngân quang lấp lánh, một đầu ngân long to lớn gào thét mà ra, đằng vân bay lên, biến mất ở trên bầu trời.
Thăng Long Thuật!
Ban đầu Lục Ly thấy thiếu nữ này rất xinh đẹp, hơn nữa lai lịch không rõ, nên không dám hạ sát thủ. Nếu như lúc này còn không động thủ, Mông Thần sẽ bị giết, tự nhiên hắn không thể nương tay rồi.
- Uống!
Hai tay Diêm Chấn lấp lánh hắc quang, đột nhiên hai cái thiết quyền trở nên to lớn, từ một phương hướng khác đánh tới thiếu nữ, đây là thần kỹ huyết mạch của hắn, và cũng là một trong những tuyệt chiêu của hắn.
- Liệt không áo nghĩa!
Trong tay Dạ Tra xuất hiện một đôi câu tử, ngưng tụ ra từng cái hư ảnh móng vuốt màu hoàng kim, một lần ngưng tụ trên trăm cái, bắn về phía thiếu nữ xinh đẹp.
Giờ khắc này không còn ai coi người trước mặt là một thiếu nữ xinh đẹp, mà là một kẻ địch hung tàn, đối phó kẻ địch tự nhiên không thể nhân từ nương tay, nếu không người chết chính là bọn họ.
- Ồ?
Trong mắt thiếu nữ lộ ra một chút kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Lục Ly, lần đầu trong đôi mắt có một chút ngưng trọng. Chiến đao của nàng ngừng ở giữa không trung, trên cổ xuất hiện một cái ấn ký nhỏ màu vàng kim, cái ấn ký kia nhìn giống như là một đóa hoa sen. Sau khi ấn ký màu vàng kim sáng lên, dưới chân thiếu nữ đột ngột xuất hiện một đóa hoa sen to lớn, toàn thân hoa sen yêu diễm có màu đỏ, thế nhưng viền vàng, cho nên lộ ra ánh sáng kim hồng lập loè.
Hoa sen mở ra, sau đó lập tức bao bọc lấy thiếu nữ, công kích của đám người Lục Ly đã tới.
Lục Ly công kích nhanh nhất, giữa không trung xuất hiện một cái long trảo to lớn, nặng nề chụp về phía hoa sen. Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, hoa sen loé lên vạn trượng kim quang, một luồng sóng khí khủng bố tản ra, đánh bay Mông Thần đang ngây người ở giữa không trung ra ngoài, nặng nề đụng vào trên vách nham thạch, sau đó rơi xuống nham tương.
Công kích của Diêm Chấn theo sát phía sau, hai cái thiết quyền to lớn mang theo ánh sáng màu vàng kim nện lên trên hoa sen. Kết quả cũng giống Lục Ly, hoa sen lại loé lên kim quang lần nữa, đứng sừng sững ở giữa không trung căn bản không có bất kỳ di động.
- Rầm rầm rầm oanh...
Liệt khôngg áo nghĩa của Dạ Tra tới, từng cái hư ảnh móng vuốt màu vàng kim chụp xuống. Nhưng công kích của Lục Ly và Diêm Chấn đều không thể phá hoại cánh hoa, thì công kích của Dạ Tra cũng chỉ là gãi ngứa, không cách nào tạo thành bất cứ tổn thương gì cho cánh hoa.
- A...
Mông Thần rơi xuống bể dung nham hét thảm một tiếng, vừa rồi hắn cảm thấy rất kỳ quái, đứng ở giữa không trung không nhúc nhích, bị nện hạ xuống bể dung nham mới tỉnh ngộ lại. Lúc này vô cùng lo lắng từ phía dưới nham tương bay lên, da dẻ toàn thân đều bị tổn thương rất nhiều, cũng may lực phòng ngự hắn mạnh mẽ, chẳng qua là bị thương ngoài da mà thôi.
Sắc mặt Lục Ly trở nên trắng bệch, hắn thả ra Thăng Long Thuật còn rất miễn cưỡng, thân thể và cảnh giới đều quá yếu, cho nên sau mỗi lần phóng thích, nguyên khí sẽ tổn thương nặng nề.
Thân thể hắn đứng ở trên Mệnh Luân lay động một cái, thiếu chút nữa đặt mông ngã ngồi. Trong mắt của hắn toàn là vẻ khiếp sợ, ánh mắt nhìn sang Diêm Chấn ở bên cạnh, phát hiện vẻ mặt Diêm Chấn cũng là không dám tin.
Công kích của hai người mạnh mẽ bực nào?
Lực Ương hoàn toàn không cách nào kháng cự, nhẹ nhàng bị long trảo bẻ vụn, có thể thấy được Thăng Long Thuật này bá đạo! Nhưng lại không cách nào phá vỡ cánh hoa nho nhỏ?
Trước kia Diêm Chấn là điện chủ Diêm Vương Điện U Châu, thành danh mấy trăm năm rồi, hắn rất tự tin đối với công kích của mình. Hai quyền vừa rồi là thần kỹ huyết mạch của hắn, không nói giết người thiếu nữ kia, mà ngay cả phòng ngự của người ta cũng không phá được, bảo hắn làm sao tiếp nhận chuyện này.
- Thần kỹ huyết mạch?
Đột nhiên con ngươi Lục Ly và Diêm Chấn co rụt lại, trong đầu hai người đều hiện lên bốn chữ này, hai người nhớ tới ấn ký hình bông hoa nhỏ màu vàng kim vừa mới sáng lên trên cổ thiếu nữ.
Bông hoa sen này không phải bảo vật, càng không giống như là bán thần khí, mà đây là thần kỹ huyết mạch của thiếu nữ!
- Màu vàng kim!
Lục Ly hít một hơi lãnh khí, thân thể cũng có chút run rẩy. Huyết mạch phân cấp bậc, từ nhất phẩm đến cửu phẩm, phân biệt đối ứng với màu sắc khác nhau.
Hồng, cam, vàng, lục, thanh, lam, tím, đen, kim!
Bạn cần đăng nhập để bình luận