Bất Diệt Long Đế

Chương 306: Vẫn không tìm được?

Vũ Lăng Quận cách Thiên Đảo Hồ tương đối xa, trước kia bọn hắn ngồi chiến xa ngày đêm kiêm trình cũng phải tiêu tốn nửa tháng mới đến nơi.
Hiện tại hắn được Thiên Đà Tử mang theo, tốc độ nhanh hơn rất nhiều, dù lượn vòng con đường rất xa, nhưng tối đa chỉ mất chừng sáu bảy ngày lộ trình, tính ra còn khoảng hai ba ngày liền có thể chạy tới.
- Vẫn không tìm được?
Lại một ngày qua đi, Vũ Luân triệt để đứng ngồi không yên, nổi giận đùng đùng nện chén trà trong tay xuống đất, nhìn đường chủ Thám Báo đường rống giận quát:
- Thám Báo đường các ngươi nuôi nhiều người như vậy, đều là bất tài ăn hại hả? Ta nói rõ cho các ngươi biết, lúc này Lục Ly tuyệt đối đang ở trong Thiên Vũ Quốc, Thiên Đà Tử cũng đi theo. Hai người sống sờ sờ như vậy, bên này xuất động mấy trăm vạn người, lại vẫn tìm không thấy một tên Thần Hải Cảnh, một tên Mệnh Luân Cảnh, chẳng lẽ bọn hắn biết phi thiên độn địa?
Đường chủ Thám Báo Đường Vũ Khôn có chút lúng túng đứng đấy, hiện tại Vũ gia đã phái ra toàn bộ thám báo đỉnh cấp, lại vẫn không tìm được Lục Ly, điều này khiến hắn cảm thấy rất mất mặt.
Hắn suy nghĩ một lát, sau đó đột nhiên đi tới trước mặt, đứng ở bên tường chỉ vào một con đường nói:
- Luân gia, bên này thám báo gia tộc đã chết mười mấy người, nhìn thi thể thì có vẻ như bị Huyền thú giết, một người bị giết có thể là trùng hợp, nhưng mười mấy người cùng bị giết theo một kịch bản thì lại có chút không đúng. Bên này các gia tộc khác cũng tổn thất hơn bốn mươi thám báo, ngoài ra còn có rất nhiều võ giả.
- Hả?
Tròng mắt nhỏ bé của Vũ Luân chợt tóe xạ hàn quang, giận nói:
- Đồ ngu, sao không báo sớm? Ngươi lập tức đi truyền tin, ta muốn tin tức tỉ mỉ nhất, chết bao nhiêu người, chết trong tình huống thế nào, còn cả địa điểm chính xác nơi bị giết, mau tìm hiểu cho ta.
- Vâng!
Vũ Khôn vội vàng đi xuống, lấy tốc độ nhanh nhất truyền tin ra. Vẻn vẹn ba canh giờ sau, đủ loại tin tức số liệu liền được truyền tới thông qua kênh liên lạc đặc thù.
Vũ Luân tử tế phân tích chừng một nén hương, sau đó đột ngột vỗ bàn đứng dậy, vô cùng khẳng định nói:
- Lục Ly ở ngay chỗ này, hơn nữa với lộ tuyến hiện tại của hắn khẳng định là muốn đi Phong Sơn Quận, sau đó vòng qua Thiên Phủ Quận, cuối cùng ngược về Vũ Lăng Quận. Bên cạnh hắn trừ Thiên Đà Tử ra thì còn có cường giả khác, hẳn là người Bạch gia đang giúp hắn giấu diếm tin tức, kích sát thám báo của chúng ta.
Nhiều thám báo và võ giả chết đi như vậy là điều quá bất thường, lấy ánh mắt sắc bén của Vũ Luân, chỉ cần liếc qua liền nhìn ra vấn đề.
Hắn nghĩ nghĩ rồi quát khẽ nói:
- Ngươi đích thân dẫn đội đi tìm cho ta, ta sẽ triệu tập năm tên trưởng lão Bất Diệt Cảnh tới phụ cận chờ lệnh, sau khi ngươi tìm được Lục Ly thì lập tức truyền tin, bọn hắn sẽ đến ngay.
- Được!
Vũ Khôn hưng phấn gật đầu, nhanh chân đi ra ngoài, cường giả Bạch gia không dám quang minh chính đại hành tẩu ở Thiên Vũ Quốc. Chỉ cần tìm được Lục Ly, bằng vào năm tên trưởng lão Bất Diệt cảnh, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đánh chết hắn.
Vũ Khôn vừa mới đi không lâu, một nam tử thân hình như cự thú liền tiến vào, bộ dáng khôi ngô của hắn khiến người cảm thấy rất đè nén.
- Tộc trưởng!
Vũ Luân thấy là Vũ Hóa Thần liền vội đứng lên hành lễ, Vũ Hóa Thần đi đến ngồi xuống chủ vị, sắc mặt có chút khó coi nói:
- Nha đầu Bạch Thu Tuyết kia lượn quanh một vòng, giờ đang bay tới Vũ Đế Thành. Các nàng vừa đến Vũ Đế Thành, cường giả Bạch gia lẻn vào cũng tới, việc này nếu xử lý không tốt, chúng ta sẽ phải khai chiến với Bạch gia, hậu quả không cách nào tưởng tượng. Tử gia đã truyền lời đến, nói lần này tuyệt đối không thể làm lớn chuyện, bằng không dẫn động Thiên Ngục Lão Quỷ đến đây, hậu quả Vũ gia chúng ta gánh không nổi.
- Tử gia, ha ha!
Vũ Luân cười lạnh một tiếng nói:
- Lão già Tử Sơn Khuê kia sớm đã không còn nhuệ khí, bị Thiên Ngục lão cẩu dọa cho sợ mất mật. Thọ nguyên Thiên Ngục lão cẩu không còn nhiều, chiến lực khẳng định cũng giảm bớt, hắn dám ra khỏi Thiên Đảo Hồ ư?
- Lời không thể nói như vậy.
Vũ Hóa Thần khoát tay nói:
- Lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, chỉ cần một ngày Thiên Ngục lão quỷ còn chưa chết, ba đại Vương tộc liền không dám vọng động. Trước không nói chuyện này, giờ quan trọng là vạn nhất hai nha đầu Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đến Vũ Đế Thành làm loạn, cường giả Bạch gia thừa cơ động thủ, ta cũng không nắm chắc áp chế được Bạch Hỉ. Trưởng lão gia tộc bị ngươi điều ra ngoài nhiều như vậy, bọn họ đều gánh không nổi đám người Bạch Lãnh. Đến lúc đó dù có thể giết được Lục Ly, Vũ gia chúng ta lại tổn thất mấy tên trưởng lão, thực sự được không bù mất, nguyên khí gia tộc cũng sẽ đại thương.”
- Tộc trưởng!
Vũ Luân vô cùng tự tin nói:
- Ngươi cứ yên tâm đi, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương chỉ đang yểm trợ cho Lục Ly, các nàng tuyệt đối không dám làm loạn. Đám người Bạch Hỉ càng sẽ không xung động đến mức khai chiến với Vũ gia chúng ta, nếu như thế chính là bọn hắn xé bỏ hiệp nghị trước. Cường giả gia tộc không thể triệu hồi, bằng không giết không được Lục Ly, lần này liền phí công nhọc sức mà chẳng được gì, chúng ta cũng sẽ trở thành trò cười trong mắt các đại gia tộc Bắc Mạc.
- Vạn nhất Bạch Hỉ động thủ thật thì sao?
Vũ Hóa Thần hỏi ngược lại, hai hàng lông mày nhíu chặt, trong lòng rất xoắn xuýt.
Lần này Vũ Luân bày ra bẫy rập lớn như vậy, điều động rất nhiều võ giả Vũ gia. Hiện tại trong Vũ Đế Thành chỉ còn lại bốn võ giả Bất Diệt Cảnh, vạn nhất Bạch Hỉ động thủ thật, hậu quả khó mà lường được.
Nếu hắn bị chém giết, căn cơ Vũ gia cũng sẽ bị diệt, rất nhanh Vũ gia cũng sẽ lưu lạc thành gia tộc tứ phẩm. Hắn chết không sao, chỉ sợ sau khi chết không có mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông Vũ gia.
Hắn là tộc trưởng Vũ gia, hành sự phải cân nhắc từ góc độ toàn cục, hết thảy đều phải lấy lợi ích gia tộc làm chủ.
Giết được người hay không ngược lại chỉ là thứ yếu, lần này giết không chết Lục Ly, có thể đợi lần sau lại giết tiếp, nhưng nếu đại bản doanh Vũ gia xảy ra chuyện, vậy liền vạn kiếp bất phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận