Bất Diệt Long Đế

Chương 1444: Giây giết Hóa Thần

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ừm!
Lục Ly vuốt sống mũi, nghĩ tới nghĩ lui, phát hiện chỉ có một biện pháp, đó là dựa vào Thiên Tà Châu đứng vững một khoảng thời gian.
Tóm lại hắn bế quan trong Thiên Tà Châu, Thiên Tà Châu không phá thì hắn sẽ an toàn tuyệt đối. Hơn nữa Thiên Tà Châu xuất hiện, đám Hóa Thần đó sẽ không đi chỗ nào khác mà chăm chăm công kích vào Thiên Tà Châu.
Hắn lấy ra Thiên Tà Châu cảm ứng một phen, phát hiện qua hơn một năm, năng lượng của Thiên Tà Châu khôi phục khá nhiều, đã đến sáu phần.
Năm xưa mấy chục Hóa Thần của Ma Hoàng Giới tấn công Thiên Tà Châu dồn dập cũng không cách nào nhẹ nhàng phá vỡ Thiên Tà Châu. Hiện tại chẳng qua là Hóa Thần đông hơn một chút, không có lý nào phá vỡ được nó.
Sức tấn công của một trăm vị Hóa Thần tự nhiên rất hung tàn, Lục Ly ước chừng một chút, chỉ cần không cách nào nháy mắt phá vỡ Thiên Tà Châu, với năng lượng sáu phần của Thiên Tà Châu hẳn là có thể nhẹ nhàng chống cự hơn nửa năm.
- Hết cách, cứ làm như vậy đi!
Lục Ly đã quyết định, hắn cùng Chấp Pháp Trưởng Lão đi ra ngoài, nhìn mấy chục Địa Tiên chờ ở bên trong, nói:
- Ta cùng Chấp Pháp Trưởng Lão ra ngoài nghênh chiến, các ngươi ở đây trấn thủ thành Thí Ma. Nếu không thể làm gì khác hơn thì ta sẽ thông báo các ngươi trốn chạy, đến lúc đó các ngươi tự mình đi vào tiểu thế giới, sống cho hết đời.
- Điện chủ!!!
Nghe câu sau đầy quyết tuyệt của Lục Ly, một đám trưởng lão vẻ mặt rung động. Bọn họ trốn chạy sống thừa, Lục Ly cùng Chấp Pháp Trưởng Lão chắc chắn sẽ chiến chết ở bên ngoài. Một đám già co ro trong thành không dám xuất chiến, để thanh niên Lục Ly đi tử chiến, bọn họ còn mặt mũi nào?
- Điện chủ, ta đi theo ngươi!
- Điện chủ, ta cũng đi, lão đầu tử sống bảy, tám trăm năm rồi, đã sớm chán sống, muốn công phá thành Thí Ma thì hãy bước qua xác của lão già này trước!
- He he, ngươi mới bảy, tám trăm năm, lão hủ năm nay hơn một ngàn tiểu, năm đó đi theo Hình điện chủ nam chinh bắc chiến, hiện tại lão điện chủ về cõi tiên, lão hủ cũng không muốn sống, đi theo lão điện chủ cho rồi.
Trong đại điện ồn ào, một đám lão bất tử đều không muốn đi tiểu thế giới kéo dài hơi tàn, bọn họ làm trưởng lão trong Thí Ma Điện không biết bao nhiêu năm rồi, đã sớm xem thành Thí Ma là nhà của mình.
- Bậy bạ!
Tuy rằng rất nhiều người đều có thể làm gia gia của Lục Ly, nhưng bị hắn xụ mặt khiển trách:
- Cường giả Cửu Giới đến là vì ta, chỉ cần ta chết, bọn họ sẽ tự động rút đi, đến lúc đó non sông vỡ nát cần các ngươi gầy dựng lại. Đây là mệnh lệnh, các ngươi mà trái lệnh thì ta trục xuất các ngươi khỏi Thí Ma Điện ngay bây giờ! Hơn nữa, Lục Ly này tuổi mèo, có chín cái mạng, năm đó ta đại náo Địa Hoàng Giới, không phải chưa từng gặp đám con rùa này, khi đó bọn họ muốn lấy mạng của ta, nhưng đến bây giờ đã lấy được chưa?
Lời nói dõng dạc, leng keng.
Một đám trưởng lão nhìn khuôn mặt như dao gọt rìu đục của thanh niên áo trắng, tập thể im lặng. Cuối cùng toàn bộ quỳ một gối xuống, không nói câu nào, chỉ âm thầm cầu nguyện.
Lục Ly mang người đi rồi, hắn mang theo Thiên Hồ Vương, Chấp Pháp Trưởng Lão, Hải Trãi Vương, Kha Mang ở bên pho tượng Man Thần nên không cần mang theo.
Lục Ly cũng mang theo những hồn nô mà Cửu Giới mang về, các hồn nô đã biến thành hồn nô của Chấp Pháp Trưởng Lão, vốn làm Địa Tiên trấn tộc của Lục gia, nhưng hiện giờ Lục Ly có tính toán khác. Cường giả Cửu Giới giết tới Đấu Thiên Giới, hắn sẽ không khách khí.
Tự nhiên phải mang theo Hòa Nguyệt, nếu không thì không cách nào theo dõi toàn cục. Tử Thể của Hòa Nguyệt trải rộng toàn bộ Đấu Thiên Giới, trong Thí Ma chiến trường đều là Tử Thể của nàng, nắm rõ hành tung cường giả Cửu Giới như lòng bàn tay.
Lục Ly còn thả nhiều Ảnh Bức tộc ra ngoài, mang theo tộc vương của Ảnh Bức tộc. Hắn đầu tiên là khống chế Thiên Tà Châu bay đến sơn cốc cách ngoài thành vạn dặm, Kha Mang ở bên trong sơn cốc.
- A!
Đến rìa sơn cốc, Lục Ly trông thấy bên kia một mảnh sơn mạch đều bao phủ sương mù trắng, thần niệm quét bên trong không thấy gì cả, cũng không tra xét được dao động cấm chế.
- Lợi hại!
Tuy đã biết Kha Mang học được nhiều thứ từ thần đàn, nhưng không thể ngờ Kha Mang tiến bộ lớn như vậy, hiện giờ hắn bố trí huyễn trận không có dao động cấm chế.
Vèo!
Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đi, trực tiếp xông vào sương mù trắng, hắn muốn thử uy lực của huyễn trận, xem thử có thể ngăn cản hắn vào sơn cốc được không.
Vèo!
Tốc độ của Thiên Tà Châu rất nhanh, thoáng chốc lao vào sương mù trắng, thần niệm của Lục Ly quét bốn phía, thật sự không tìm được sơn cốc kia, dường như địa hình chỗ này hoàn toàn thay đổi, sơn cốc đã bị san bằng.
Vèo!
Thiên Tà Châu bay lướt qua sương mù trắng, xuất hiện ở đầu bên kia sơn mạch. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay về, di chuyển một vòng trong sơn mạch, cuối cùng thật sự là không cách nào tìm được sơn cốc, hắn truyền lời ra ngoài:
- Kha Mang, ra sát trận thử uy lực!
Giọng nói chất chứa hưng phấn của Kha Mang vang lên văng vẳng:
- Rõ rồi, thánh chủ!
Giây sau, trong sương mù trắng khuếch tán từng đợt sát khí kinh người. Sương mù trắng dâng lên, từng tia chớp màu tím xé gió bay ra từ sương mù, những tia chớp thô cỡ cánh tay, uy lực kinh người.
Xoẹt xoẹt!
Cùng lúc đó, trong sơn mạch bên dưới bùng cháy từng ngọn lửa màu nâu đỏ, các con hỏa xà xoay tròn bay lên, cùng lôi long ở bên trên giáp công.
Sai!
Không chỉ riêng là hai lớp công kích, Lục Ly còn mơ hồ phát hiện trong sương mù trắng có làn khói đỏ hồng mờ nhạt, trong sương mù trắng rõ ràng có kịch độc.
Đầy trời đều là lôi long, tiếng gầm rú vang bên tai không dứt, bên dưới là từng con hỏa long gào thét mà đến, Thiên Tà Châu căn bản không cách nào tránh né, bị lôi long cùng hỏa long đánh trúng dễ dàng.
Bùm bùm bùm!
Thiên Tà Châu phát ra từng tiếng nặng nề, Lục Ly cảm ứng một chút năng lượng tiêu hao, rất là vừa lòng gật đầu truyền lời ra ngoài:
- Có thể, dừng lại đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận