Bất Diệt Long Đế

Chương 636: Thiên Sát Cô Tinh

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đám người Mông Thần chắp tay lĩnh mệnh, Lục Ly phi thân lên. Bay đến giữa trời bỗng chợt ngừng lại, nhìn xuống Mông Thần nói:
- Mông Thần, ngươi có biết làm sao giải được độc Thần Tiên Tử?
Mông Thần suy nghĩ một lát, lắc đầu nói:
- Thuộc hạ không biết, trong lịch sử Thái Thản Tộc không thấy có ghi chép về chuyện này.
- Được rồi, không sao!
Lục Ly khua tay nói:
- Sau khi thống nhất Hoang giới lại đến gặp ta, nếu không các ngươi cũng không cần trở về.
- Vâng!
Mông Thần lần nữa khom người hô lớn, bọn hắn cũng như Mãnh Tượng Tộc, đều là hạng cơ thịt phát triển, một khi đã nhận định chuyện gì liền sẽ không có nửa điểm chần chờ.
Lục Ly biến mất trên đỉnh núi, Mông Thần nhìn theo một lúc lâu, sau đó quay sang Mông Trí hỏi:
- Thánh Chủ sao thế?
Mông Trí lại nhìn sang Dạ Tra, kẻ sau lắc đầu nói:
- Một lời khó nói hết, Thánh Chủ trúng kịch độc Thần Tiên Tử, người yêu hắn vì muốn cứu hắn, đã chuyển dời độc tố lên người mình. Lúc này đã bị đóng băng, nhiều nhất chỉ có trăm năm thọ nguyên.
- À!
Mông Thần à một tiếng, trong lòng lại không khỏi thở dài một hơi, có nữ tử vì Lục Ly mà tình nguyện đánh đổi mạng sống, chuyển độc lên người. Xem ra nhân phẩm Lục Ly sẽ không sai, hơn nữa người Thanh Loan Tộc trước giờ luôn thông minh xảo trá, Dạ Tra đều khăng khăng một mực đi theo Lục Ly như thế, có lẽ nửa cuốn Thiên Sách Thuật kia đoán đúng cũng nên.
- Đi thôi, Tinh Hóa chết rồi, thống nhất Hoang giới dễ như trở bàn tay, chỉ cần đám người chúng ta cũng đủ nhẹ nhàng quét ngang Hoang giới.
Trên mặt Mông Thần lộ ra một tia khoái ý, bị Tinh Không Tộc đè ép nhiều năm, rốt cục Thái Thản Tộc đã có thể trút giận.
- Được rồi, lão tứ lưu lại, những người khác theo ta đi chinh phạt Hoang giới!
Trong mắt Dạ Tra chớp qua một tia sát ý, có thể nắm xuống Hoang giới, liền đồng nghĩa với Thanh Loan Tộc Mãnh Tượng Tộc đã cách mục tiêu giết về Trung Châu đoạt lại tổ địa càng gần một bước.
Luân Hồi Cung và năm đại thế lực kia như từng ngọn núi lớn đè ép khiến bọn họ không thở nổi, hôm nay rốt cục đã thấy được một tia hy vọng.
Mông Thần mang theo tám tên trưởng lão và bốn người nhóm Dạ Tra, ba người nhóm Mông Trí bắt đầu hành trình chinh phạt Hoang giới. Chẳng qua đánh thiên hạ dễ dàng giữ thiên hạ khó, Dạ Tra vẫn để Nghiệp Cơ mang tới mấy trăm Phi Thiên Dạ Xoa, chuyên môn phụ trách xử lý hậu sự và thu thập chiến lợi phẩm.
Hoàng Mị Tộc ở gần nhất là đối tượng tao ương đầu tiên, nhiều cường giả như vậy cường hoành xông tới, trực tiếp tiến thẳng đến Vương bộ bọn hắn. Mông Thần không chút nói nhảm, một quyền nện chết tộc trưởng Hoàng Mị Tộc, số trưởng lão còn lại cũng bị đám người Dạ Tra nhẹ nhàng chém giết, sau đó toàn bộ Hoàng Mị Tộc đều đầu hàng.
Thật ra sau khi Tinh Hóa chết, những tộc quần phụ dung Tinh Không Tộc sớm đã có chuẩn bị. Thái Thản Tộc và Tinh Không Tộc một mực đối địch, giờ Tinh Hóa chết rồi, Mông Thần không khả năng không tính sổ.
Dù đầu hàng, Mông Thần cũng không có buông tha Hoàng Mị Tộc, thế là liền để những Phi Thiên Dạ Xoa kia chém giết sạch cường giả Hoàng Mị Tộc, sau đó cướp đoạt, chiếm giữ toàn bộ linh tài, linh sơn mà khoáng mạch.
Chủng tộc tiếp theo tao ương là một đại tộc, chính là Bạch Mao Tộc mà trước kia Lục Ly và Dạ Tra từng đi ngang qua.
Ba tên Quân Hầu Cảnh Bạch Mao Tộc bị Tống Kỳ chém giết, bốn tên còn lại đối mặt với Nhân Hoàng càng gần như không có sức phản kháng, bị nghiền ép hết sức nhẹ nhàng.
Chẳng qua Bạch Mao Tộc rất có cốt khí, dù Quân Hầu Cảnh đều bị giết, lại vẫn kiên quyết không đầu hàng. Mông Thần phẫn nộ, hạ lệnh huyết tẩy, Dạ Tra và đám người Mông Trí đều không phải hạng lương thiện, dồn dập ra tay huyết tẩy toàn bộ Bạch Mao Tộc, ngay cả Nghiệp Cơ Dao Cơ cũng dẫn dắt Phi Thiên Dạ Xoa đi theo động thủ.
Một ngày sau, chúng nhân tiếp tục hành trình, hơn một vạn tộc nhân Bạch Mao Tộc không sót lại một mống, hết thảy đều bị chém tận giết tuyệt. Đối với minh hữu, những chủng tộc thượng cổ này đối đãi rất nhiệt tình, hận không thể cầm lão bà đưa cho bằng hữu ngủ. Đối đãi kẻ địch lại thiết huyết vô tình, không động thì thôi, khẽ động liền nhất định phải diệt tộc, miễn cho ngày sau đối phương quật khởi báo thù rửa hận.
Ở thời kỳ Thượng Cổ, Thần Châu đại địa có ít nhất mấy vạn chủng tộc, nhưng sau ba lần vạn tộc đại chiến, hơn phân nửa trong mấy vạn chủng tộc kia đều bị diệt tuyệt. Mà đại đa số chủng tộc bị diệt thật ra không phải do Nhân tộc diệt sát, mà là do đại chiến giữa vạn tộc với nhau gây ra.
Lục Ly vừa hạ lệnh, trọn cả Hoang giới lập tức cuộn lên gió tanh mưa máu. Trong Hoang giới có tổng cộng mười tám chủng tộc, sáu chủng tộc trung thành với Thái Thản tộc, hơn mười chủng tộc còn lại đều trung thành với Tinh Không Tộc.
Với hình tình như thế, ngoại trừ sáu chủng tộc trung thành với Thái Thản Tộc ra, mười chủng tộc còn lại sợ rằng sẽ dữ nhiều lành ít. Dù lần này không tuyệt diệt, cuối cùng rồi cũng sẽ bị chém tận giết tuyệt.
Nhân nghĩa, đức hiếu sinh?
Ở trong mắt các chủng tộc đặc thù này, hay là đặt khắp Thần Châu đại địa, thậm chí trọn cả thế giới đều không có những khái niệm kia. Dù có cũng là đối với người đồng tộc, không phải tộc ta, tâm nó tất dị.
Đây chính là thế giới Đấu Thiên, đây chính là hiện thực, không tốt đẹp như trong truyện cổ tích, có chăng chỉ là lợi ích và tàn khốc.
Lục Ly không đi quản đám người Mông Thần, nếu nhiều cường giả như vậy đều không thể thống nhất Hoang giới, Mông Thần sớm đã bị Tinh Hóa giải quyết từ lâu.
Hắn vẫn ở trong phòng chứa băng, không phải là hắn điên dại như Khương Khinh Linh trước đây, ngược lại hắn rất tỉnh táo. Bằng không Mông Thần tới, hắn cũng đã lập tức đi ra.
Bạch Thu Tuyết trả ra đại giá lớn như vậy, không phải khiến hắn trầm luân, không phải khiến hắn sa đọa, càng không phải khiến hắn sa sút tinh thần.
Hắn biết dù Bạch Thu Tuyết bị đóng băng, song nàng vẫn có thể cảm giác được tình hình bên ngoài. Bởi thế hắn không thể sa sút tinh thần, không thể chán chường, ngược lại càng cần phải tỉnh táo. Hắn không thể cô phụ kỳ vọng của Bạch Thu Tuyết, không thể để hi sinh của Bạch Thu Tuyết biến thành vô ích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận