Bất Diệt Long Đế

Chương 395: Đỗ Tranh

Từng hóng móng vuốt hoàng kim cực lớn từ bốn phương tám hướng chém tới Đỗ Hành.
Dạ Tra không tới gần Đỗ Hành, cho nên không phải chịu ảnh hưởng quá lớn của trọng lực. Đối mặt với công kích của Dạ Tra, Đỗ Hành lại thong dong điềm tĩnh, khống chế ấn nhỏ phía dưới bay lên, quay chung quanh thân thể hắn, thoải mái đập vỡ từng móng vuốt hoàng kim.
Rầm rầm rầm rầm.
Ấn nhỏ và móng vuốt hoàng kim va chạm, bộc phát ra những tiếng nổ mạnh khủng bố, giống như xuyên vàng xé đá. Không gian không ngừng vỡ ra từng khe nứt nhỏ, sau đó lại khép lại, tiếp theo lại vỡ ra, cứ lặp đi lặp lại như vậy không ngừng. Dường như chiến đấu của hai người đã đánh nứt vòm trời, sau đó vòm trời lại không ngừng liền lại.
Khí tức khủng bố bao phủ xung quanh, khiến không khí gần đó trở nên vô cùng ngưng trọng, giống như đêm trước bão táp, áp lực dị thường.
Cùng với những tiếng nổ mạnh vang lên, rất nhiều người trong lòng không khỏi run rẩy. Đám công tử tiểu thư bên Tử Liên Nhi cũng được tăng thêm kiến thức, chiến đấu cấp bậc như vậy là không dễ gặp, có thể khiến bọn họ học tập và trưởng thành nhanh hơn.
Kỳ Thiên Hà bị bốn người liên hợp công kích, tình huống càng lúc càng nguy cơ, Đỗ Hành rất nhiều lần muốn đi hỗ trợ, nhưng đều bị Dạ Tra kiềm chế. Công kích của Dạ Tra kéo dài không ngừng, uy lực rất lớn, tốc độ cũng nhanh, thủy chung vẫn bảo trì một đoạn cự ly với hắn, khiến hắn tức giận không thôi, lại không thể làm gì.
Đám người Dạ Kiêu đồng thời phóng tới Kỳ Thiên Hà, hai trưởng lão hấp dẫn sự chú ý của Kỳ Thiên Hà, Dạ Kiêu đánh lén từ phía sau, dùng hai thanh móc câu rạch ra hai vết máu rất sâu ở sau lưng Kỳ Thiên Hà.
Trong người Kỳ Thiên Hà mặc giáp mềm huyền khí Thiên cấp, lại vẫn bị phá ra, sau lưng máu tươi chảy ròng ròng.
- Tử Hoàn Ninh!
Kỳ Thiên Hà nổi giận gầm lên:
- Ngươi có ra tay không? Chẳng lẽ cứ trơ mắt nhìn chúng ta chết à?
Đỗ Hành cũng hầm hầm nhìn Tử Hoàn Ninh quát:
- Tử Hoàn Ninh, các ngươi chẳng lẽ muốn xé bỏ khế ước? Mau xuất thủ bắt Lục Ly.
Tử Hoàn Ninh nhún vai nói:
- Xin lỗi, chư vị, Tử gia rời khỏi tranh đấu lần này. Lục Ly ở trong Long Đế Trủng từng cứu tiểu Liên Nhi nhà ta, Tử gia chúng ta và Lục Ly vẫn có chút uyên nguyên, tiểu Liên Nhi cầu ta, cho nên... Xin lỗi!
Vô số ánh mắt đều hướng về phía Tử Liên Nhi, trên mặt Tử Liên Nhi hiện lên hai ráng mây đỏ, cúi đầu cụp mắt, bộ dạng tiểu nữ nhân thẹn thùng đó khiến rất nhiều công tử trẻ tuổi thấy mà đố kỵ. Cũng khiến rất nhiều người hiểu lầm, cho rằng Tử Liên Nhi coi trọng Lục Ly, cho nên Tử Hoàn Ninh mới không muốn đối địch với Lục Ly.
Đỗ Hành và Kỳ Thiên Hà tức giận đến cả người run rẩy, vào thời khắc mấu chốt Tử gia không ngờ lại rời khỏi chiến đấu? Cứ Tiếp tục như vậy bọn họ sẽ bị chơi chết.
Kỳ Thiên Hà nhìn quét qua Bất Diệt cảnh và Mệnh Luân cảnh ở xung quanh, phẫn nộ quát:
- Còn thất thần ra đó làm gì? Đi bắt Lục Ly đi!
Đỗ Hành thì nhìn Đỗ Tử Lăng, hét lớn:
- Tử Lăng, tới Thiên Ngục Thành!
Hơn trăm Bất Diệt cảnh và Mệnh Luân cảnh xông tới bên Lục Ly và Vũ Hóa Thần, Đỗ Tử Lăng thì bị một Bất Diệt cảnh xách như xách như lợi kiếm xông tới Thiên Ngục Thành.
- Nguy rồi!
Đám người Lục Ly thầm kêu không ổn, không phải bởi vì có địch nhân đến công kích, mà là vì Đỗ Tử Lăng. Đỗ Tử Lăng tới Thiên Ngục Thành, dấu hiệu rất rõ ràng, khẳng định là đi. .. mời Đỗ Tranh xuất chiến!
Vù vù.
Hai mươi mấy Bất Diệt cảnh, sáu mươi bảy mươi Mệnh Luân cảnh bay về phía Lục Ly, vô số Mệnh Luân phá không mà đến, trực tiếp đánh tới phi thuyền thiết giáp của Lục Ly.
Còn có rất nhiều người phóng ra huyền lực, đánh ra từng đạo đao mang kiếm ảnh, muốn phá vỡ phi thuyền thiết giáp mà Lục Ly đang đứng.
- Cút ngay! Tinh Hỏa Áo Nghĩa!
Vũ Hóa Thần hét lớn một tiếng, ấn ký hỏa diễm trong cổ xuất hiện, Bản Mệnh Châu hiện ra, sau đó bắn ra một con hỏa long màu lam. Hắn không ngưng tụ ra Tinh Hỏa Thuẫn Bài, mà là khống chế từng con hỏa long bay lượn đầy trời, đồng thời một tay hắn xách Lục Ly bay lên khỏi phi thuyền thiết giáp.
- Rầm rầm!
Phi thuyền thiết giáp giống như một thành lũy không trung bị vô số Mệnh Luân đánh tới, nháy mắt liền tứ phân ngũ liệt, vụn gỗ bay đầy trời, khói bụi che mờ cả thiên địa.
Lục Ly giận dữ, một phi thuyền thiết giáp có giá trị mấy trăm vạn huyền tinh, đây chính là đồ của hắn, bị hủy thì tất nhiên là đau lòng, lập tức quát:
- Vũ Hóa Thần, tiêu diệt bọn họ.
Từng con hỏa long màu lam gào thét bay ra, rất nhanh liền quấn lấy từng võ giả, hỏa diễm này rất khủng bố, là Tinh Hỏa Áo Nghĩa và huyết mạch thần kỹ dung hợp mà thành.
Tinh Tinh Chi Hỏa, có thể lửa cháy lan ra đồng cỏ.
Người bị hỏa long cuốn lấy nháy mắt đã cháy lên liệt hỏa hừng hực, lăn lộn tru tréo trong không trung, tiếp theo bị chết cháy với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy. Cuối cùng biến thành một khối thi thể cháy khét rơi xuống, thực sự vô cùng ghê người.
Vũ Hóa Thần là Quân Hầu cảnh trung kỳ, muốn diệt sát Mệnh Luân cảnh và Bất Diệt cảnh là chuyện rất đơn giản. Chỉ trong mấy hơi thở đã bị hắn trảm sát mười mấy Mệnh Luân cảnh, ba Bất Diệt cảnh. Tốc độ của Vũ Hóa Thần rất nhanh, khiến cho công kích của những người đó căn bản không thể chạm tới hai người.
Đám Bất Diệt cảnh và Mệnh Luân cảnh kia cuối cùng cũng sợ rồi, chẳng ai muốn chết cả, huống chi còn là chết một cách không hề có ý nghĩa như vậy. Lập tức rất nhiều người đều bay ra xa xa, tình huống này đừng nói là bắt giữ Lục Ly, cho dù muốn đánh trúng hắn cũng khó.
Bùm!
Kỳ Thiên Hà bị trúng một trảo, nửa cẳng chân bị Dạ Kiêu xé ra, thân thể bị đập cho bay ra xa. Kỳ Thiên Hà sợ quá, khống chế Bản Mệnh Châu mang theo hắn hóa thành một đạo lưu tinh bay đi xa, nếu còn không trốn, hắn sẽ phải chết ở đây.
Đám người Minh Vũ không đuổi theo, lần này tới đây là để cứu người, không phải để đồ sát. Dạ Lệ của Thiên Lương Quốc lúc này vẫn ở dưới mặt đất, bọn họ không động thủ trảm sát, sợ thế cục có chuyển biến xấu, triệt để chọc giận Đỗ Tranh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận