Bất Diệt Long Đế

Chương 3742: Phong Vô Định, thắng

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trên người Lục Ly bay ra mấy thần long bảy màu, thần long bảy màu này phóng lên cao, sau đó gào thét đến Viên Hoành. Cùng thần long này còn có đao mang màu trắng. Đao mang này không giống đao mang bảy màu lúc trước, thoạt nhìn như công kích thần lực bình thường.
Đây là…
Đôi mắt Viên Hoành co rụt lại, hắn hoàn toàn không nhìn mấy thần long bảy màu, chỉ nhìn chằm chằm đao mang bình thường còn lại. Hắn cảm ứng được khí tức phi thường kỳ lạ, hắn cảm giác đao mang kia có thể xé rách mọi thứ, có thể phá hủy vạn vật.
Hắn rất nhanh tỉnh ngộ, trong mắt toàn vẻ khiếp sợ, trong nháy mắt hắn quên cả tránh né, chỉ không dám tin thì thào:
- Sao có thể? Hắn sao có thể có… nguyên lực?
Viên Hoành là đệ tử của Thí Thiên Tông, hắn không phải đệ tử bình thường mà là hậu đại trực hệ của tông chủ Thí Thiên Tông, gia gia của hắn là một Đế Cấp. Cộng thêm Viên Hoành từ nhỏ đã triển lộ thiên tư khủng bố, hơn trăm tuổi đã đột phá Lĩnh Chủ Cảnh, tính cách của hắn còn phi thường tốt, tất cả cường giả trong tông môn đều xem trọng hắn, rất thích hắn.
Cho nên trên người hắn mới có yêu hồn cửu phẩm bảo hộ. Nếu không phải lần này để hắn đi lịch luyện, có lẽ chiến giáp Đế Binh đều sẽ cho hắn.
Hắn thường xuyên tiếp xúc Đế Cấp, cũng xem qua rất nhiều Đế Cấp chiến đấu… Đó là cường giả Thí Thiên Tông cố ý dẫn hắn đi xem chiến cuộc, cũng là một trong những thủ đoạn bồi dưỡng hắn.
Cho nên, nếu là người bình thường phản ứng sẽ không nhanh như vậy, nhưng Viên Hoành rất nhanh tỉnh ngộ, đây là hơi thở của nguyên lực. Trên mặt hắn lộ vẻ chua sót, hắn biết vì sao cảm thấy Lục Ly nguy hiểm rồi, bởi vì trên người người này có thứ không thuộc về hắn.
Cũng hoặc là hắn vốn là Đế Cấp!
Nhưng Viên Hoành phủ định chuyện này trong nháy mắt. Lục Ly rất trẻ tuổi, hắn thật là Đế Cấp, vậy đã sớm nổi tiếng thiên hạ. Nếu hắn là Đế Cấp cũng sẽ không đến tham gia luận đạo nhàm chán này, Đại Đế cũng có kiêu ngạo của Đại Đế.
Hắn cũng không do dự, tấm chắn trong tay biến mất, tấm chắn này là một kiện bí bảo, hắn không hy vọng bị Lục ly phá hủy. Hắn lấy ra một bảo vật, bảo vật này rất nhanh lớn lên, bao phủ lấy hắn.
Bảo vật này cũng là bảo vật không tồi, là một cái chuông, một bảo vật lão tổ tế luyện nhiều năm, cho hắn hộ thân. Chuông này hắn từng dùng vài lần, giờ đây đã có vết nứt, mất khả năng chữa trị, lần này hắn chuẩn bị vứt đi.
Ầm!
Không có gì ngoài ý muốn, chuông này chia năm xẻ bảy, bay đầy trời. Đao mang tiếp tục bổ đến, bổ lên màn hào quang ngoài cơ thể hắn. Hắn ngưng tụ hơn mười tầng hào quang, đây là một loại thần thông phòng ngự rất mạnh.
“Rầm rầm rầm!”
Màn hào quang cường đại nay bị đao mang xé rách từng tầng. Xé rách mấy tầng phía đầu không tốn chút sức lực, nhưng đao mang dần yếu bớt, sau khi tầng hào quang bị xé rách, đao mang rốt cục biến mất, chiến giáp bên ngoài cơ thể Viên Hoành bạo liệt, ngực bị bổ thành vết máu.
- Khủng bố!
Khóe miệng Viên Hoành tràn ra máu tươi, trong mắt đều là vẻ sợ hãi. Ngực hắn phập phồng kịch liệt, khí tức vừa rồi quá khủng bố, khiến hắn hít thở không thông, khiến hắn cảm giác như bị một ác ma bóp cổ, khiến linh hồn hắn cũng run rẩy.
Hắn cũng không bị thương quá nặng, cái chuông chặn phần lớn lực công kích, màn hào quang toàn bộ bị xé rách, chiến giáp chặn lại công kích cuối cùng.
Hắn kỳ thật còn lực đấu một trận, nhưng giờ đây hắn giơ lên hai tay, làm ra trạng thái đầu hàng, cười khổ nói:
- Được rồi, Phong huynh, đừng công kích nữa, ta bại trận!
Lục Ly thu hồi chiến đao, rất thưởng thức việc Viên Hoành thật thức thời, đôi mắt hắn nheo lại, truyền âm:
- Viên huynh, có thể đáp ứng một thỉnh cầu của ta không? Phong mỗ xem như nhận ân tình của ngươi!
- Đương nhiên!
Viên Hoành truyền âm nói:
- Phong huynh, ngươi muốn ta giúp ngươi che giấu tin tức này? Ngươi yên tâm… Viên Hoành ta không phải người nhiều chuyện như vậy, ta sẽ giúp ngươi giữ bí mật. Nhưng ta thật tò mò, Phong huynh là làm sao tu luyện nguyên lực? Ngươi là Đế Cấp?
Vù!
Sau khi Lục Ly nói xong, cảm giác có thần niệm quét qua, còn có một vài thần niệm phi thường cường đại, rõ ràng là Đế Cấp. Vừa rồi vận dụng nguyên lực quả nhiên kinh động rất nhiều người. Nội tâm hắn cười khổ, nhưng không quản nhiều như vậy, dù sớm hay muộn sẽ bị cường giả biết, không sao cả.
Hắn nhìn Viên Hoành, chân thành truyền âm nói:
- Viên huynh, việc này nói thì dài, ta hiện tại không phải Đế Cấp! Nhưng ngươi cảm giác không sai, đó thật là nguyên lực. Chuyện này ta tạm thời cũng không muốn truyền ra ngoài, sau này có cơ hội ta nhất định sẽ báo hết tình huống cho Viên huynh.
- Được!
Viên Hoành gật đầu thật mạnh, hắn có thể cảm nhận được thành ý của Lục Ly, hắn cũng chân thành truyền âm nói:
- Phong đại ca, bằng hữu như ngươi ta sẵn lòng kết giao. Về sau có cần Viên Hoành làm gì, cứ việc phân phó, Viên Hoành cũng cảm thấy vinh quang.
Sau khi nói xong, Viên Hoành cao giọng quát to:
- Ta nhận thua!
Dị trạng nơi này đã hấp dẫn rất nhiều người. Một vài trưởng lão Nữ Thánh Tông, bảy tám Đế Cấp đều chú ý bên này, mặt khác còn có mười mấy Đế Cấp trong nhã các đồng dạng chú ý bên này.
Bởi vì các nàng cảm giác được hơi thở của nguyên lực.
Nguyên lực là nguồn căn của Đế Cấp, đó là nguồn căn lực lượng cường đại của các nàng, cho nên các nàng đặc biệt mẫn cảm với nguyên lực.
Chỉ tiếc vừa rồi đều chú ý chiến đấu của Hoa Thiên Đao và Văn Tường, chờ thần niệm bọn họ đảo qua, đao mang của Lục Ly đã biến mất.
Nhưng… trong không khí vẫn còn lưu lại khí tức của nguyên lực, đây phi thường rõ ràng, Đế Cấp có thể dễ dàng cảm nhận.
Vì sao lại xuất hiện tình huống này? Trên người Lục Ly vì sao có nguyên lực?
Ngờ vực này hiện lên trong đầu mọi người. Mấy Đế Cấp truyền âm lẫn nhau, thậm chí có Đế Cấp muốn vọt vào, mang Lục Ly đi ra, khảo vấn một phen.
- Chẳng lẽ là Phong lão nhân dùng thần thông đặc thù, áp chế nguyên lực vào trong cơ thể Phong Vô Định?
Ảnh Hậu thì thào, lão tổ Phong Vô Định có rất nhiều thần thông kỳ dị, điểm này Ảnh Hậu rõ ràng nhất. Ý nghĩ đầu tiên của nàng không phải Lục Ly là Đế Cấp mà là Phong lão ma động tay chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận