Bất Diệt Long Đế

Chương 604: Muốn lấy bằng được (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Là ta, Sương nhi không đến!
Bạch Thu Tuyết cười khúc khích nói.
Lục Ly như trút được gánh nặng, mở cửa, nhanh tay kéo Bạch Thu Tuyết vào, sau đó như thiểm điện đóng cửa lại. Bạch Thu Tuyết thấy bộ dạng đó của Lục Ly, cười đến thắt lưng cong cả lại.
- Được, dám cười bản Đại Đế, xem ta trừng phạt ngươi!
Lục Ly giận tím mặt, phi thân tới vươn tay ôm lấy Bạch Thu Tuyết, dìu nàng tới trên giường. Bạch Thu Tuyết lập tức hoảng, vội giằng co thoát ra, lại bị Lục Ly trùng trùng ném lên giường, sau đó bổ nhào tới như mãnh hổ, trực tiếp áp trên người nàng.
Bạch Thu Tuyết càng hoảng, vội vàng cầu khẩn nhìn Lục Ly nói:
- Được rồi, Đại Đế, tiểu nhân sai rồi, ngươi tha ta lần này đi.
Cảm nhận thân thể mềm mại trơn nhẵn phía dưới, ngửi mùi thơm như hoa lan trên người Bạch Thu Tuyết, lại nhìn nét mặt thẹn thùng tuyệt mỹ kia, nhịp tim Lục Ly bắt đầu gia tốc, hô hấp cũng trở nên dồn dập.
Hắn si ngốc nhìn Bạch Thu Tuyết nói:
- Phạm sai, sao có thể không phạt? Bản Đại Đế phạt ngươi ngoan ngoãn đừng nhúc nhích, để ta hôn một cái!
Nói rồi Lục Ly há miệng rộng áp sát tới như thiểm điện, ngậm chặt cánh môi hồng kiều diễm của Bạch Thu Tuyết, bá đạo cạy mở miệng nàng, điên cuồng bú mút thỏa thích quỳnh tương ngọc dịch bên trong.
Cảm nhận được bá đạo và yêu thương của Lục Ly, cùng với khí tức giống đực mãnh liệt kia, Bạch Thu Tuyết thoáng chốc lạc mất chính mình, đầu óc trống rỗng.
Chẳng qua nàng hồi thần rất nhanh, đột nhiên đẩy ra Lục Ly, trong mắt đầy vẻ kinh hoảng nói:
- Không được, Sương nhi ở ngay gần đây!
Tròng mắt Lục Ly lập tức khôi phục tỉnh táo, mặt nhăn lại như trái mướp đắng, ngơ ngác nửa ngày, ủ rũ nói:
- Thu Tuyết, ta vừa mới đột phá Mệnh Luân Cảnh trung kỳ, giờ phải đi trước tu luyện cái đã... Bạch Hạ Sương tới, cứ nói ta không ở đây.
- Chờ đã!
Bạch Thu Tuyết thấy Lục Ly muốn chạy, nhớ tới mục đích chuyến này, vội nói:
- Vừa rồi ta mới nói với Sương nhi, nàng nhìn trúng một kiện Thúy Ngọc Giáp Thiên gia từ rất lâu, tiểu cô không chịu giúp nàng mua. Nếu ngươi đưa cho nàng, chuyện lần trước coi như xóa bỏ.
- Đưa!
Lục Ly vung tay lên nói:
- Nếu nàng nguyện ý hồi về lại Thiên Ngục Thành, không ảnh hưởng chuyện tốt của chúng ta. Ta đưa nàng mười kiện, không, hai mươi kiện!
Đột phá Mệnh Luân Cảnh trung kỳ, Lục Ly lại không có lập tức đi hồ vực ma quỷ, hắn cần tiếp tục tu luyện, ổn định cảnh giới một phen.
Hắn chuẩn bị ở lại Linh Đế Thành mười ngày, một là bồi Lục Phi Tuyết, hai là cùng Bạch Thu Tuyết tăng tiến cảm tình, ba là ổn định cảnh giới.
Hắn sai Yên phu nhân đi đấu giá trường mua một kiện Thúy Ngọc Giáp đưa cho Bạch Hạ Sương, cuối cùng Bạch Hạ Sương không truy cứu chuyện lần trước nữa.
Chẳng qua chuyện hắn muốn ở riêng tăng tiến tình cảm với Bạch Thu Tuyết vẫn không thực hiện được, bởi vì Bạch Hạ Sương không ngừng xuất hiện ngăn trở hai người hẹn hò. Quan trọng nhất chính là lúc hẹn hò Lục Ly không dám đụng chạm sờ soạng Bạch Thu Tuyết, bởi vì đụng một cái Bạch Hạ Sương liền sẽ có cảm ứng
Lục Ly chỉ có thể bảo trì khoảng cách với Bạch Thu Tuyết, dùng ánh mắt biểu đạt yêu thương.
Lục Ly không phải không nghĩ tới cũng thu Bạch Hạ Sương vào hậu cung, thân là Đại Đế Bắc Mạc, có được mấy vị phi tử cũng là điều bình thường. Nhưng con người hắn bị Lục Linh ảnh hưởng tương đối sâu, không có tình cảm hắn sẽ không cường hành thực hiện hôn thú, cũng như Tử Liên Nhi thường xuyên dùng ánh mắt nóng rực nhìn hắn, hắn lại vẫn nhìn mà không thấy…
Hiện tại trong lòng hắn chỉ có một mình Bạch Thu Tuyết, dung không được nữ tử nào khác. Dù là với Khương Khinh Linh hắn cũng chỉ có chút đau lòng, xem như một muội muội thích gây chuyện, chứ không hề có nửa điểm ý tưởng dị dạng nào khác.
Bạch Hạ Sương cũng tương tự, hắn chỉ xem Bạch Hạ Sương như em vợ. Dù đã từng nhìn qua nàng xả nước, lại vẫn không suy nghĩ quá nhiều, giờ trong tim hắn chỉ có mỗi Bạch Thu Tuyết.
Lục Linh đã từng nói cho hắn, yêu một người phải trung thành, nếu ngươi không mang đến hạnh phúc cho người ta, vậy thì tốt nhất đừng trêu chọc nàng.
Ở lại Linh Đế Thành mấy ngày, Lục Ly chuẩn bị lên đường, mặc dù phía Linh Lung Các chưa có tin tức báo về, Tống Kỳ hẳn vẫn còn đang trong tuyệt địa. Nhưng Lục Ly không thể không phòng, tốt nhất cứ nhanh chóng chinh phạt Hoang giới xong rồi tính.
Chuyến này hắn không mang theo quá nhiều người, chỉ định mang theo đám Dạ Tra, Minh Vũ Vũ Hóa Thần đều không mang.
Chinh phạt Hoang giới, tác dụng Quân Hầu Cảnh không lớn, nếu có thể thu phục Nhân Hoàng Thái Thản Tộc, diệt sát Nhân Hoàng Tinh Không Tộc. Chuyện sau đó cũng không cần bọn Minh Vũ đi làm, cứ dựa vào Thái Thản Tộc và đám Dạ Tra Mông Trí là đủ rồi.
Đương nhiên hắn còn mang tới một người khác, Bạch Thu Tuyết.
Không phải là hắn muốn mang theo Bạch Thu Tuyết để triền miên ân ái, mà là Bạch Thu Tuyết có tác dụng cực lớn. Dạ Xoa Tộc cần Bạch Thu Tuyết thống soái, bản thân Thiên Mị Thuật của Bạch Thu Tuyết cũng vô cùng cường đại, Quân Hầu Cảnh đều có thể mê hoặc, là một cỗ chiến lực rất đáng kể.
Việc này Lục Ly không nói cho bất cứ người nào, bao gồm Yên phu nhân, hắn chỉ nói mang theo Bạch Thu Tuyết có việc cần làm. Chuyện ở Bắc Mạc giao cho Lục Phi Tuyết và Yên phu nhân Vũ Hóa Thần quản lý, nhất là phải chú ý giám thị hải vực phía nam.
Lục Phi Tuyết và Yên phu nhân vui vẻ đáp ứng, tưởng là Lục Ly mang theo Bạch Thu Tuyết đi du ngoạn. Yên phu nhân nhìn ra tình cảm mập mờ giữa Lục Ly và Bạch Thu Tuyết, trong lòng không khỏi mừng thầm.
Lục Ly dặn dò một phen, ngay trong đêm đó liền dẫn theo Bạch Thu Tuyết lặng lẽ truyền tống rời đi. Đến Thiên Ngục Thành, Lục Ly tới bái phỏng Đỗ Tranh một chuyến, Dạ Tra sớm đã chờ sẵn ở chỗ này, chúng nhân ngồi phi thuyền thiết giáp bay thẳng đến hồ vực ma quỷ.
Đến hồ vực ma quỷ, Lục Ly không dừng lại, mà trực tiếp mang theo Dạ Tra và Bạch Thu Tuyết tiến vào trong tiểu thế giới Lục Ải Nhân.
Trên đường đi Bạch Thu Tuyết không hề hỏi dò, Lục Ly muốn làm gì tự nhiên có đạo lý của hắn. Nàng đi theo Lục Ly tiến vào tiểu thế giới, tròng mắt lập tức trợn tròn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận