Bất Diệt Long Đế

Chương 1752: Chạy Thoát

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sắc mặt đám người Lăng Cương thay đổi, trong ánh mắt đầy sự nổi giận và bất an, Lăng Cương không ngừng nhìn về phía Lăng Hồng. Nếu như Lăng Hồng không được đè nén được lửa giận, giết chết Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị, vậy sẽ tạo nên đại chiến giữa Tam Tông.
Đám người Lâu Thập Nhị đi tới từng bước, chiến đao trong tay hắn sáng lên sáng lên năm màu, chiến giáp trên người ẩn hiện, trên mặt đầy vẻ quyết tuyệt. Đệ tử Yên Vũ Lâu sau lưng bị khí thế của Lâu Thập Nhị lây nhiễm, tất cả đều lấy ra binh khí, chuẩn bị liều mạng bất cứ lúc nào.
Sắc mặt Tuyết Thánh Nữ lãnh lẽo, mặc dù khí thế trên người không mạnh mẽ như của Lâu Thập Nhị, nhưng bước chân lại kiên định giống như vậy, giờ sánh vai với Lâu Thập Nhị tiến lên từ nãy đến giờ. Ánh mắt nàng thanh tĩnh như nước nhìn qua Lăng Hồng, giống như một đứa trẻ quật cường.
Trái lại cường giả của Lăng Tiêu Các bên kia có chút bất an, mặc dù không có lùi bước, trong tay đều cầm binh khí nhưng khí thế lại yếu đi rất nhiều.
Ở trước mặt nhiều người như vậy, chém giết Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ, đồng nghĩa với việc đang tuyên chiến với hai đại tông phái. Lăng Tiêu Các không tính là yếu, nhưng nếu như bị Yên Vũ Lâu và Tuyết Sơn Cung liên thủ tấn công, Lăng Tiêu Các chắc chắn sẽ tiêu tan thành mây khói.
Lăng Hồng biết rõ điều này, nhưng vấn đề là bây giờ hắn không lùi bước được!
Con của hắn vừa mới chết, bây giờ lại bị hai vãn bối ép lui bước, sau này hắn còn lăn lộn ở Thần Giới như thế nào? Uy phong của Lăng Tiêu Các cũng bị quét sạch.
Trong tay hắn sáng lên ánh sáng màu xanh đen, nhìn Lâu Thập Nhị càng ngày càng gần, trong lòng không ngừng đấu tranh. Hắn có thể ra tay trấn áp Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ trong nháy mắt, nhưng một khi khai chiến rất dễ giết chết người, lỡ đâu khống chế không được thế cục thì sao?
Ù... Ù...!
Vào lúc này không gian trong sơn cốc có gió nổi lên, tiếp theo thiên địa linh khí trong không trung ngưng tụ ra một đôi mắt. Một luồng uy áp mênh mông như mây trời ép xuống.
Trong lúc đôi mắt đó xuất hiện, Lâu Thập Nhị bóp nát một khối ngọc phù khác trong tay. Hắn biết lúc này là thời cơ tốt nhất, bây giờ Lục Ly mà không lẻn ra được, vậy hắn bỏ chạy không được nữa rồi.
- Thập Nhị, xảy ra chuyện gì?
Một giọng nói uy nghiêm già nua vang lên, Lâu Thập Nhị chắp tay với đôi mắt ở giữa không trung kia nói:
- Gia gia, Lăng trưởng lão hoài nghi con giết con trai của hắn. Không chỉ muốn sưu hồn bọn con, mà còn muốn giam giữ bọn con, tôn nhi chuẩn bị dẫn người lao ra.
- Gia gia hả?
Trong đầu vô số người hiện lên một tên một người... Lâu Thiên Tinh gia gia của Lâu Thập Nhị, đường chủ Huyết Chiến Đường của Yên Vũ Lâu, Sát Thần đệ nhất của Yên Vũ Lâu!
Giọng nói uy nghiêm già nua kia nhanh chóng vang lên lần nữa, khiến toàn trường trở nên sôi trào:
- Lăng Hồng, con của ngươi chết rồi, lại muốn bắt tôn tử của ta xả giận sao? Có tin một mình lão phu giết tới Lăng Tiêu Sơn, phá hủy Lăng Tiêu Bảo Điện của các ngươi không?
Lời nói của Lâu Thiên Tinh rất bá khí, một mình giết tới Lăng Tiêu Các, muốn hủy Lăng Tiêu Bảo Điện
Nhưng không ai hoài nghi quyết tâm và năng lực của hắn, bởi vì Lâu Thiên Tinh là người điên nổi tiếng ở Thần Giới phương nam, từng làm qua rất nhiều chuyện điên cuồng.
Quan trọng nhất là thực lực của Lâu Thiên Tinh, hắn xếp hàng năm trăm ba mươi bên trong Thần bảng, không thua kém gì với các chủ Lăng Tiêu Các. Mà hắn cảm ngộ được chân ý rất biến thái, hắn điên lên thì các chủ Lăng Tiêu Các cũng không chắc chắn dám đấu cùng hắn...
Thật ra ở Thần Giới không sợ người có thực lực mạnh mẽ, chỉ sợ nhất chính là loại không tuân theo quy củ, nguyên tắc kia, cái loại người mà động một chút là điên lên, Lâu Thiên Tinh là một trong số đó.
Ánh mắt đám người Lăng Hồng nhìn về phía đôi mắt kia, trong lòng cảm thấy nghẹn tới cực điểm. Rõ ràng là Lăng Phi Độ bị người ta giết, đám người bọn này nên tức giận mới đúng? Sao bây giờ lại biến thành mấy người, bọn này còn bị chèn ép?
Ù... Ù...!
Không gian trong sơn động có chút dao động, Lục Ly truyền tống ra ngoài, hắn nhanh chóng mở ra thần thông ẩn thân chiến giáp Linh Ẩn. Sau khi ra ngoài trong lòng hắn vô cùng khẩn trương, bởi vì bên ngoài có rất rất nhiều cường giả.
Sau khi hắn ra ngoài động cũng không dám hành động, cho đến khi xác định không có thần niệm quét tới, hắn mới lặng yên đi ra bên ngoài, bước chân của hắn nhẹ nhàng hết mức, thả chân cũng cực chậm.
Hắn vô cùng may mắn là người bên ngoài đều bị Lâu Thiên Tinh hấp dẫn, không ai chú ý tới tình huống trong sơn động. Ánh mắt bọn người Lăng Hồng đều dừng ở cặp mắt kia, Lăng Hồng vô cùng nghẹn khuất chắp tay nói:
- Thiên Tinh tiền bối, con ta chết thảm, lần này đệ tử tiến vào mộ Nguyệt Đế đều bị giết hại một cách tàn nhẫn, các chủ nhà ta rất tức giận. Nếu như đổi lại là đám người Thập Nhị, các ngươi cũng sẽ tức giận đúng không? Ta cũng không có ý làm khó Thập Nhị, chỉ là muốn tạm thời giữ bọn họ ở lại đây phối hợp điều tra một chút. Chỉ cần tra ra thủ phạm, trở về ta sẽ tự mình tới Yên Vũ Lâu thỉnh tội được không?
Lục Ly vừa mới đi ra sơn động, lúc này bước chân của hắn dừng lại, cả cơ thể trở nên đặc biệt lạnh lẽo. Bởi vì cặp mắt ở giữa không trung kia nhàn nhạt nhìn lướt qua hắn bên này, thiếu chút nữa khiến cho hắn chịu không nổi loại hơi thở kinh khủng kia. Nếu như hắn co quắp ngồi xuống, rất có thể sẽ tạo ra tiếng vang, bại lộ trong nháy mắt.
- Gia gia!
Cũng may đột nhiên Lâu Thập Nhị quát khẽ một tiếng, cặp mắt kia di chuyển, không chú ý hắn nữa. Lâu Thập Nhị chắp tay nói:
- Nếu Lăng trưởng lão đã nói như vậy, việc này gia gia đừng quản nữa, chúng ta phối hợp với hắn một chút. Chuyện Phi Độ bị giết khiến tâm tình của hắn không tốt, điều này có thể hiểu được. Vừa rồi tôn nhi cũng có lỗi, bởi vì chuyện của Tôn nhi mà kinh động đến gia gia, là do Thập Nhị sai.
- Đi!
Vào lúc Lâu Thập Nhị mở miệng, Lục Ly hành động lần nữa, Lâu Thập Nhị tạo cho hắn cơ hội như vậy, nếu như hắn không nắm chắc, vậy hắn đúng là ngu ngốc rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận