Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1121: Quyết Định Vận Mệnh

Trước khi nãy, Nhâm Tiểu Túc chưa từng thấy tiền tệ của vương quốc Vu Sư, vì hắn cảm thấy không cần thiết.
Trong một tí thần thoại xưa, từ ngữ đại biểu tiền xu là: Vận Mệnh.
Cũng không phải tiền xu đặc biệt, chỉ là mọi người thường có thói quen dùng tiền xu quyết định vận mệnh của mình.
Tỷ như ném tiền xu để quyết định hướng đi, ném tiền xu để coi mình có nên ăn khuya không.
Tỷ như ném tiền xu để xem bản thân có nên làm người tốt hay xấu, tất cả chỉ trong một ý niệm.
Khi tiền xu được tung lên, nó phát ra âm thanh thật vui tai.
Mà khi nó lần nữa hạ xuống, vận mệnh đã định.
Nhâm Tiểu Túc cầm kim tệ cười mà không nói, thì ra người hắn muốn tìm lại nằm trên đồng tiền này.
Quá đúng dịp đi.
Hắn dùng ngón cái bắn tiền xu lên cao.
Đồng tiền màu vàng chiếu sáng rạng rỡ dưới đống lửa trại.
Chân dung gia chủ gia tộc Tudor và Normand thay phiên luân chuyển.
Khi nó chạm tới điểm cao nhất thì tốc độ bắt đầu chậm lại rồi rơi xuống.
Đồng tiền đại biểu cho vận mạng lần nữa rơi vào trong tay Nhâm Tiểu Túc.
Mai Qua hiếu kỳ nói:
"Ngươi đang làm gì vậy?"
"Dùng tiền xu tới quyết định vận mệnh… "
Nhâm Tiểu Túc cười đáp.
"Đừng tin cái này…. "
Mai Qua thuận miệng nói:
"Vận mệnh của mình sao có thể để tiền xu quyết định?"
Nhâm Tiểu Túc mở lòng bàn tay ra.
Ảnh chân dung gia chủ Tudor vừa vặn là mặt trên.
Hắn cười nói:
"Ta ném tiền xu không phải quyết định cho mình.”

Mai Qua chần chờ một chút rồi hỏi:
"Vậy để làm gì...?"
Nhâm Tiểu Túc cầm kim tệ thả lại trong tay Mai Qua:
"Dùng nó tới quyết định vận mệnh của người khác."

Đống lửa chập chờn lay động, đột nhiên Mai Qua cảm giác được, giờ khắc này khí chất cùng trong giọng nói của Nhâm Tiểu Túc bá đạo vô cùng.
Trên thực tế, ảnh chân dung trên tiền xu mà Nhâm Tiểu Túc từng thấy đều là người đã mất.
Ví dụ tiền xu của Khánh thị khắc hình tằng tổ phụ của Khánh Chẩn.
Tiền tệ Tây Bắc thì khắc hình Tư lệnh đời thứ tư.
Rất ít khắc hình người sống ở phía trên.
Việc khắc chân dung người còn sống này khiến Nhâm Tiểu Túc khá là bất ngờ a.
Bất quá không sao, hắn có thể khiến hai người này biến thành mất.
Kế hoạch 3.0 rốt cục là làm gì.
Đương nhiên là tăng cường sức cạnh tranh hạch tâm của Tây Bắc.
Mặt khác giải quyết tai họa ngầm ở Vương quốc Vu Sư, một lần vất vả, cả đời nhàn hạ.
Nhâm Tiểu Túc từng nói chuyện với P5092 một lần, P5092 nói, khi nào Tây Bắc cùng Vương thị sẽ đánh nhau.
Hiện giờ tuy Vương thị đã thống nhất Trung Nguyên, hoàn thành hàng loạt kế hoạch vĩ đại, tên của Vương Thánh Tri cũng sẽ được ghi vào sử sách.
Nhưng lý tưởng, Vương Thánh Tri không vì thế mà dừng lại.
Cho nên, nếu Nhâm Tiểu Túc muốn trong cuộc chiến sắp tới, Tây Bắc bọn họ dành được càng nhiều phần thắng thì nhất định phải giải quyết vấn đề hai mặt thụ địch.
Tuy hiện Vương quốc Vu Sư không có ý định tân công Tây Bắc trên đời không có gì là tuyệt đối.
Vương thị có thể phái sứ giả tới vương quốc Vu Sư kia mà.
Với thủ đoạn của Vương thị, chuyện này là hoàn toàn có thể.
Thậm chí còn có loại khả năng, nói không chừng sứ giả Vương thị đã tới Vương quốc Vu Sư.
Như vậy, lần này Nhâm Tiểu Túc tới Vương quốc Vu Sư, hắn cần phải phá hủy khả năng tham chiến của nơi này.
Đêm đó, P5092 từng nói với Nhâm Tiểu Túc:
"Nhâm Tiểu Túc, khi ngươi trở lại Tây Bắc, ngươi không còn là lưu dân sống sao cũng được.
Trương tư lệnh đã bắt đầu giao vận mệnh Tây Bắc cho ngươi.
Gần nghìn vạn dân chúng Tây Bắc cũng ký thác hi vọng ở nơi ngươi.
Có lẽ việc mỗi ngày chỉ cần nghĩ trưa ăn gì, tối ăn gì rất vui và nhẹ nhàng.
Có lẽ mỗi ngày ngươi cùng Tiểu Cận cô nương bày quầy hàng trên chợ sống rất tốt.
Nhưng đó không phải cuộc sống của ngươi, vận mệnh đã định ngươi là người đứng đầu Tây Bắc, hẳn ngươi cũng hiểu rõ trách nhiệm của mình."

P5092 luôn bảo trì lãnh tĩnh nói:
"Ta nói những lời này không phải răn dạy ngươi.
Chỉ là ta nhận ra, từng giọt máu, từng tế bào trong cơ thể ngươi đều được chuẩn bị cho vận mệnh này.
Đừng kháng cự nữa, hãy tiếp nhận nó đi.”

Vì vậy, hôm sau Nhâm Tiểu Túc lẻ loi một mình đi tới cứ điểm 178, tiếp nhận chờ mong cùng trách nhiệm của tất cả mọi người.
Hắn tới Vương quốc Vu Sư, trên căn bản như muốn đại khai sát giới nơi này.
Đám Đại Vu Sư kia cũng phải trả giá cho hơn 20 vạn anh linh của cứ điểm 178.
Đương nhiên, nếu nơi này có người mà Tây Bắc cần, Nhâm Tiểu Túc cũng không bỏ qua.
Nghĩ tới đây, Nhâm Tiểu Túc cười với Mai Qua:
"Ngươi biết đại hưng Tây Bắc có ý nghĩa gì không?"
Mai Qua sửng sốt một chút:
"Đại hưng Tây Bắc? Chưa từng nghe qua."

"Không sao, rồi ngươi sẽ biết."

...
Trong màn đêm, Tiểu Nữ Vu An An đột nhiên xốc rèm lên, thay y phục dạ hành, một đường chạy về hướng đám thổ phỉ rút lui lúc trước.
Khi nàng đến chiến trường, chỉ thấy được một đống băng đã tan cùng với máu.
An An dò xét vòng quanh chiến trường, nàng nhìn thoáng qua pháp trận bên cạnh thi thể thợ săn tiền thưởng, trong lòng kinh nghi bất định.
Sau đó đó nàng lại đi một vòng nữa, nàng phát hiện toàn bộ chiến trường không có gì dị thường thì quay người trở về xe ngựa.
Phu nhân vẫn luôn chờ An An, nàng thấy An An trở về thì hỏi:
"Phát hiện ra gì sao?"
"Thổ phỉ kia hẳn đã bị người sai khiến.
Người chủ sự là đại gia tộc, hơn nữa đối phương đã diệt khẩu toàn bộ thổ phỉ.”

An An nói tiếp:
"Chỉ là bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp đằng sau thôi.
Sớm muộn gì đám thợ săn tiền thưởng này cũng bị người giết chết.
Hơn nữa hiện trường còn có dấu vết triệu hoán huyết kế.
Cái này tương đối kì quái, thợ săn tiền thưởng đều là nhân vật râu ria của gia tộc Vu Sư, trên người sao có thể có bí thuật triệu hoán huyết kế? Không phải bí thuật này chỉ có quan hệ huyết thống với dòng chính mới được học à.
Phu nhân nghĩ nghĩ rồi nói:
"Thợ săn tiền thưởng đều là nhân vật râu ria gia tộc Vu Sư nhưng không phải tất cả.
Kỳ thật có ít thợ săn tiền thưởng không phải ngoại nhân, mà là con riêng.
Ngươi cũng biết, không ít Đại Vu Sư có con nối dõi nhiều đến mấy trăm, có con riêng cũng rất bình thường.
Quy tắc tổ chức Vu Sư nêu rõ, con riêng không được nhận truyền thừa Vu Sư, như vậy con đường duy nhất của họ là từ bỏ liên hệ máu mủ, trở thành thợ săn tiền thưởng của gia tộc.
Đương nhiên, loại con riêng này đa phần đều được các Đại Vu Sư yêu thương, bằng không cũng không dạy Vu Thuật cho hắn."
"Còn có chuyện như vậy, nếu thế tên Đại Vu Sư hẳn phải đau lòng rồi… "
An An vui sướng trên nỗi đau của người khác:
"Hơn nữa, ta hoài nghi đây là thợ săn tiền thưởng gia tộc Tudor phái tới, bởi vì nhiệt độ hiện trường hơi thấp, còn có nước tan từ băng."
"Gia tộc Tudor ư… "
Phu nhân trầm tư:
"Ngươi cảm thấy bọn họ tới vì ai?"
"Mai Qua… "
An An ung dung nói:
"Đêm hôm đó Nhâm Tiểu Túc truy sát ta từng hỏi, ta có phải người gia tộc Tudor phái tới không!"
"Vậy chúng ta có chung kẻ địch rồi… "
Phu nhân nở nụ cười:
"Nói không chừng đối phương còn có thể mang đến một ít kinh hỉ cho chúng ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận