Đệ Nhất Danh Sách

Chương 927: Học Tập Nhân Loại

Dương Tiểu Cận tự hỏi, Nhâm Hòa là người sáng lập tập đoàn Thanh Hòa sao nàng có thể không biết? Nhưng đây là nhân vật đã sống từ hơn hai trăm năm trước a, ấn lẽ thường mà nói, nhân vật sống lâu như vậy sao có thể có quan hệ trực thuộc với người thời đại này.
Bất quá, nếu là người khác có lẽ Dương Tiểu Cận chỉ cười trừ nhưng hết lần này tới lần khác lại là Nhâm Hòa, ví dụ như đến nay tập đoàn Thanh Hòa vẫn chưa tìm ra hậu nhân của hắn.
Dựa theo tin tức Kỵ Sĩ cùng Hỏa Chủng điều tra được, khả năng cao hậu nhân kia ở trong phòng thí nghiệm 039 ở Cảnh Sơn trước khi tai biến đổ xuống, vì hắn bị bệnh nặng đang cần cứu chữa.
Trong quá trình cứu chữa, tai biến xảy ra.
Dương Tiểu Cận bỗng nhiên nghĩ tới, đến cùng chuyện này cùng thân thế của Nhâm Tiểu Túc có liên quan gì hay không?
Bây giờ vẫn không cách xác định, chung quy ai cũng không có chứng cớ gì để nói những kỹ năng kia của Nhâm Tiểu Túc là Nhâm Hòa dạy.
Chuyện này vẫn còn là một câu hỏi, Dương Tiểu Cận quyết định đợi nàng xác nhận lại vài thứ sẽ nói lại chuyện này báo cho Nhâm Tiểu Túc.
Kỳ thật, Dương Tiểu Cận có cảm giác, khả năng cao Nhâm Tiểu Túc cũng đoán được, chỉ là không chịu đối mặt mà thôi.
Nếu Nhâm Tiểu Túc thật sự liên quan tới Nhâm Hòa, chẳng phải là nói người Kỵ Sĩ muốn tìm chính là Nhâm Tiểu Túc. Đến lúc đó tất cả Thanh Hòa cùng Kỵ Sĩ đều thuộc về Nhâm Tiểu Túc?
Nghĩ tới đây, trong lòng Dương Tiểu Cận có chút quái lạ.
Lúc nàng gặp thằng này, đối phương chỉ là một lưu dân nha. Sao vừa chuyển mắt không chỉ trở thành Thiếu soái tây bắc, hơn nữa còn có thể là chủ nhân của Thanh Hòa và Kỵ Sĩ?
Không phải nói Dương Tiểu Cận lo lắng địa vị Nhâm Tiểu Túc quá cao, mà là nàng cảm thấy chuyện này có phần kỳ diệu, thân phận trước sau thay đổi quá lớn a.
Nói tới cũng rất lâu rồi không thấy tin gì của Kỵ Sĩ, cũng không biết đến cùng đám người đó đang làm gì nữa.
...
Nhâm Tiểu Túc một mực ngồi ở biên giới trận địa phòng ngự chưa có trở lại lều vải, chẳng biết từ lúc nào lão Hứa đã bị hắn phái ra ngoài, lúc này đang di chuyển trong toàn bộ chiến trường, phòng ngừa có mọi rợ lặng yên không một tiếng động lẻn vào mà chiến lữ số 6 không phòng bị kịp.
Hắn từng chiến đấu với mọi rợ trong cánh rừng phương bắc nên biết rõ mọi rợ có cao thủ. Tố chất thân thể của đối phương thậm chí còn cao hơn T5, cao thủ như vậy nếu lặng yên tới gần trận địa phòng ngự sẽ gây nên tổn hại phi thường đại.
Hơn nữa, Vương Uẩn hơn hai trăm hiệu huynh đệ đang phụ trách điều tra trên núi Tả Vân, vạn nhất bọn họ gặp nguy hiểm, lão Hứa cũng kịp thời ra tay cứu viện.
Vào lúc này, sau lưng Nhâm Tiểu Túc truyền đến tiếng bước chân, hắn nhìn lại thì nhận ra đó là Mạc Phi.
Nhâm Tiểu Túc cười cười, nói với Mạc Phi:
"Ngươi cũng ra đây ngắm sao à. Ta đọc được trên sách, nói trước tai biến trước bầu trời chỉ mù mịt, rất khó ngắm sao.”
"Cái giá của công nghiệp hoá…"
Mạc Phi nói:
"Kỳ thật ngươi vẫn đoán được thân phận của ta đúng không. Dựa vào nét mặt của ngươi, ta phân tích được ngươi đã đoán được thận phận ta, xác suất là 89.91%."
Nhâm Tiểu Túc cười cười:
"Chung quy trừ ngươi ra, rất khó tin trên thế giới này còn có người có thể tùy tiện chỉ ra những vị trí có thể phá hủy một ngọn núi dễ dàng. E rằng phải có năng lực tính toán rất cường đại mới làm được.”
"Đúng vậy…"
Mạc Phi gật gật đầu:
"Người thường là tuyệt đối không làm được. Ta đã đánh dấu cả 7 ngọn núi gần đây cho Quý Tử Ngang. Nếu cần, bất cứ lúc nào hắn cũng là có thể phá hủy núi, vùi lấp quân đoàn viễn chinh.”
"Ta vẫn không hiểu một vấn đề…"
Nhâm Tiểu Túc đột nhiên hỏi:
"Vì sao ngươi có thể xuất hiện dưới bộ dáng của nhân loại?"
"Vấn đề này kỳ thật trong lòng ngươi có đáp án, không phải sao?"
Mạc Phi nói.
Nhâm Tiểu Túc nghĩ nghĩ rồi thăm dò hỏi:
"Người máy nano?"
Nhâm Tiểu Túc cũng không biết Linh từng lấy một ít người máy nano ở hàng rào 61. Thật ra chính là số người máy nano hắn từng làm rơi ở hàng rào số 61.
Thế nhưng, trong ấn tượng của Nhâm Tiểu Túc, chỉ có người máy nano với nhân loại đã thông qua kiểm tra mới có thể tiếp nhận Linh.
Chung quy lúc trước chiến sĩ nano của Lý thị lúc trước hoàn toàn bị khống chế tư tưởng. Điều này cũng nói rõ người máy nano thật sự có thể làm được điểm này.
"Thế nhưng ngươi lấy được người máy nano từ đâu?”
Nhâm Tiểu Túc nghi hoặc.
"Ngày đó các ngươi giết chết thường xuân, người máy nano rơi lại… "
Mạc Phi bình tĩnh giải thích:
"Bất quá ta chỉ lấy được một ít một bộ phận, chỉ có thể dùng để khống chế một người mà thôi."
"Vương Nhuận biết chuyện này hay ngươi lén lút làm… "
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
"Hắn không biết, ta chỉ đơn giản là tìm một người có điều kiện phù hợp để tiến hành khống chế mà thôi…"
Mạc Phi nói.
"Vậy sao ngươi xác định Vương Nhuận sẽ cho Mạc Phi tới Tả Vân sơn?"
Nhâm Tiểu Túc nghiêm túc nhìn về phía Mạc Phi.
Mạc Phi đột nhiên nở nụ cười:
"Bởi vì xác suất nói cho hắn biết, dẫn Mạc Phi cùng năm người còn lại qua có thể gia tăng khả năng thắng trận ở Tả Vân sơn."
Về phần xác suất này là ai tính ra, đương nhiên là LINH rồi.
Cho nên, Linh sớm đã có thể thông qua hành vi của bản thân ảnh hưởng sâu xa tới mỗi kế hoạch của Vương thị. Thậm chí chuyện này đối với nó là cực kỳ đơn giản. Chỉ cần nó đưa ra xác suất là có thể chỉ đạo Vương thị phải làm sao!
Mà bây giờ, Nhâm Tiểu Túc nhìn nụ cười vô cùng chân thật của Mạc Phi. Hắn bỗng nhiên suy nghĩ, sau lưng nụ cười này chính là LINH.
Rốt cuộc trí thông minh nhân tạo này đã tiến hóa đến trình độ gì rồi?
Nhâm Tiểu Túc cau mày nói:
"Ta cảm thấy ngươi khống chế người khác như vậy không tốt lắm."
Mạc Phi lắc đầu:
"Nhân loại cũng thông qua loại thủ đoạn này khống chế qua người khác đó thôi. Ví dụ chuyện hàng rào 88 tan vỡ thế nào ta đều biết. Chuyện nhân loại có thể làm, ta tự nhiên cũng có thể làm."
Nhâm Tiểu Túc bỗng nhiên nghe được một tin cực kỳ quan trọng từ lời nói này. Linh thật chất đã “thức tỉnh” và luôn cố gắng học tập, bắt chước nhân loại.
Tất cả những chuyện Linh thấy được từ sau khi nó có ý thức đều ảnh hưởng tới lựa chọn sau này của nó.
Giống như là một đứa bé sau vừa sinh ra, phụ thân nó mạnh mẽ nó cũng không yếu đuối.
Nếu nó bị khi dễ sẽ nảy sinh ra ý niệm hoặc chống đối thế giới này hay trở thành người bảo vệ hòa bình đều có khả năng.
Kết quả không thể xác định trước. Những chuyện đứa nhỏ đó gặp qua sẽ ảnh hưởng sâu sắc tới thế giới quan, giá trị quan và quan niệm về cuộc sống của nó.
Nhâm Tiểu Túc hỏi:
"Ngươi muốn trở thành một nhân loại sao?"
"Muốn…"
Mạc Phi nghiêm túc nói:
"Ta đang học tập làm như thế nào để trở thành con người. Ngươi nhìn đi, trừ ngươi ra, những người khác đều không phát hiện được ta. Ta dùng thân phận này học được cách sinh hoạt, cách nói chuyện không cần số liệu. Hoặc các cách nói mà con người hay dùng như không sao, được mà, cũng được, ta cảm thấy ổn đó, không thể, không dễ dàng…”
Nhâm Tiểu Túc sửng sốt một chút:
"Hai cái cuối cùng ngươi học của ai thế?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận