Đệ Nhất Danh Sách

Chương 690: Hướng Dẫn Viên Du Lịch Trình Vũ

Trong một khoảnh khắc, ngay cả Chu Kỳ cũng cảm thán La Lam thật rất trượng nghĩa.
La Lam vì bảo vệ Nhâm Tiểu Túc mà mặt chẳng đổi sắc nói hắn rất thích nhảy dây….
Đám Trình Vũ ngồi bên cạnh đống lửa im lặng như tề.
Căn bản không ai biết nên trả lời tiếp thế nào cho phải.
Tên này rõ ràng đang cố tình gây chuyện mà!
Bất quá, chuyện khiến La Lam rối rắm là, hắn vốn đã nghe đồn Nhâm Tiểu Túc không giống người bình thường lằm.
Ban đầu La Lam còn không tin, nhưng không có lửa làm sao có khói.
Con hàng này chơi lầy thiệt đó!
- Khục khục….
La Lam nói lảng sang chuyện khác:
- Nghe nói An Kinh tự từng lên kế hoạch chặn đánh đoàn xe của Hỏa Chủng? Làm sao, không thành công à, để họ trốn về Thánh sơn cả rồi.
Các ngươi hơi bị không được à nha!
Di động La Lam sở hữu chỉ có cấp C nên tin tức nhận được không nhiều.
Nhắc tới chuyện này, rốt cục Trình Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm.
Rốt cục cũng có đề tài nói chuyện rồi:
- Ai nói chúng ta không được, chẳng phải cuối cùng đoàn xe kia cũng là toàn quân bị diệt à? Không phải chúng ta thất bại mà là đoàn xe kia không có vật thí nghiệm 01, chỉ dùng để ngụy trang mà thôi.
- Hắc hắc, các ngươi chuyện bán tin mà bây giờ trợn tròn mắt nói lời bịa đặt à.
Nói cứ như đoàn xe kia thật sự do các ngươi giết vậy?
La Lam cười, phải biết Trình Vũ đã sớm bán tin ra với giá cao.
Hiện tại trong Chợ đêm mọi người đều dùng chuyện này để bán tin.
Cho nên ai cũng biết người không phải do An Kinh tự giết.
Về phần ai là người tiêu diệt đoàn xe của Hỏa Chủng thì trong lòng La Lam đã sớm có suy đoán.
Một tay súng bắn tỉa có thể áp chết năm người cùng siêu phàm giả có thể cứng rắn đối đầu với cao thủ T5.
Trên đời này có rất ít tổ hợp như thế.
Nhưng hết lần này tới lần khác, tổ hợp đó đang có mặt tại đây…
Rất nhiều người cảm thấy La Lam chỉ là tên to mồm không có đầu óc.
Nhưng các đại nhân vật trong tập đoàn thì khác, họ biết La Lam là người can đảm cản trọng, đầu óc rất tốt.
Vì thế La Lam đoán được tổ hợp kia là Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận cũng không phải chuyện gì kỳ lạ.
Trình Vũ bị La Lam chẹn họng, qua một hồi lâu mới lên tiếng:
- Sao ngươi biết đó không phải người của An Kinh tự? Ngay cả thành viên An Kinh tự không nhận ra nhau cũng rất bình thường.
Họ không phải người của An Kinh tự thì mắc gì ra tay với Hỏa Chủng?
Lúc này, Trình Vũ cũng không biết, tổ hợp hai người đánh cho họ thành con chim cút đang ở trong doanh địa này.
La Lam nghe xong thì im lặng.
Đúng nha, Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận mắc gì phải lội vào vũng nước đục này?
Hắn biết Nhâm Tiểu Túc không quan tâm tới mấy chuyện đó.
Nhưng cái tên nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện lại chạy tới Thánh sơn làm gì?
Một người trẻ tuổi bên cạnh đột nhiên hỏi Trình Vũ đột nhiên hỏi:
- Ta nhận được tin mặt nạ bạc miểu sát T5, có thật không?
Trình Vũ trầm mặc nửa ngày mới thở dài:
- Thật, nếu ngươi cũng tận mắt chứng kiến giống ta, hẳn cũng cảm khái chúng ta và đối phương không hề cùng cấp.
Siêu phàm giả đều tự cảm thấy bản thân là siêu phàm.
Nhưng khi đối mặt với sự chênh lệch về thực lực lớn như thế.
Trình Vũ cũng chỉ có thể thành thật nhận thua.
- Đừng nói họ cũng tới Thánh sơn nhé?
Người trẻ tuổi hỏi.
- Ta đoán hẳn họ sẽ đi…
Trình Vũ nói:
- Dựa theo tình huống lúc trước, hẳn họ đang tìm vật thí nghiệm 01.
Thực lực cường đại như thế có lý nào không tới.
Ta cảm thấy, khả năng cao hiện tại họ đang lẩn trong một đội ngũ nào đó.
Bất quá ta và An Kinh tự đã xác nhận qua, trong các đội không có ai vác súng bắn tỉa theo cả.
Việc này thật sự rất kỳ quái.
Chẳng lẽ họ mạnh tới mức có thể đi một mình?
Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận tất nhiên không mạnh như vậy.
Hiện hai người họ đang lẫn vào đội ngũ, đợi thời cơ đục nước béo cò nè.
Lúc này, La Lam đứng dậy vung tay:
- Được rồi, việc này không nên chậm trễ.
Đã trễ hơn nửa ngày rồi, chúng ta cần phải tiếp tục xuất phát!
Vừa dứt lời, mọi người trong khu cắm trại đều đứng dậy bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Trình Vũ ngạc nhiên nhìn La Lam, đối phương cứ thế đoạt quyền chỉ huy của hắn?
La Lam nhìn Tống Kiều:
- Cái kia… hướng dẫn viên, tiếp theo chúng ta đi đâu?
Tống Kiều cả người khó chịu, ai là hướng dẫn viên du lịch của nhà ngươi? Ai hả? Ngươi tưởng ngươi tới đây để du lịch thiệt hả?
Hắn thầm nghiên răng nghiến lợi, trong lòng thầm nhủ tên mập này không biết tốt xấu dám xông vào Thánh sơn.
Ngược lại lão tử chống mắt chờ xem ngươi tới đó rồi còn có thể sống sót trở ra không.
Vừa vặn, nếu La mập bị Hỏa Chủng giết thì Khánh Chẩn sẽ tìm Hỏa Chủng trả thù.
Như thế cũng giúp An Kinh tự tiêu diệt một kẻ địch lâu năm!
Vào lúc mọi người đang thu dọn đồ đạc, không ai chú ý một người trẻ tuổi xoay người yên lặng khác một ký hiệu lên thân cây.
Tên này chính là thiếu niên đã hỏi Nhâm Tiểu Túc am hiểu nhất là việc gì, cũng chính là Vương Uẩn hiện như mặt trời ban trưa, đứng đầu cục tình báo của Khổng thị.
Từ lúc Khổng Nhĩ Đông tử vong, Vương Uẩn liền nhận nhiệm vụ rời khỏi Khổng thị, tùy ý để hai đối thủ cạnh tranh khác tranh đoạt chức vị người phụ trách, bộ dáng nghiễm nhiên không thèm để ý tới.
Hai đối thủ thấy Vương Uẩn rời đi vào lúc này thì mừng như mở cờ trong bụng.
Thậm chí còn thêm cho hắn không ít nhân thủ, cũng tự mình tiễn đưa, chúc nhóm hắn tới Thánh sơn thuận lợi.
Lúc rời đi, Vương Uẩn thầm cười lạnh, đương gia Khổng thị không phải người dễ lừa gạt, chắc chắn không gấp gáp chọn người phụ trách nhanh như thế, hắn hẳn phải quan sát sát ít nhất ba tháng mới xong.
Đến lúc đó, Vương Uẩn đã lập công to hồi Khổng thị.
Khi e rằng hai đối thủ của hắn có khóc cũng không kịp.
Vương Uẩn khắc vòng tròn lên thân cây xong thì hồn nhiên đi theo đội ngũ như chưa có gì xảy ra.
Sau một thời gian ngắn khi đội ngũ hơn 60 người rời đi, lão Hứa đeo mặt nạ bạc bỗng đi tới chỗ Vương Uẩn khắc ký hiệu kia.
Vốn Vương Uẩn là đối tượng trọng điểm quan sát của Nhâm Tiểu Túc.
Lúc trước ngoài mặt hắn thu dọn hành lý nhưng thật ra lực chú ý luôn hướng về phía Vương Uẩn.
Nhâm Tiểu Túc thả lão Hứa ra vốn để đề phòng khách không mời mà tới.
Hiện tại cũng thuận tiện xe thử Vương Uẩn khắc ký hiệu để làm gì.
Chỉ thấy trên rễ cây có một khí hiệu vòng tròn đơn giản, không còn bất kỳ thứ gì khác.
Nhâm Tiểu Túc nghi hoặc, vòng tròn này nghĩa là sao?
Không có gì căn cứ, rất khó đoán.
Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định mặt kệ, trước tiên phá hủy ký hiệu này đã.
Dù sao người trẻ tuổi kia cũng không rõ lai lịch, hắn tiện tay xen ngang vào kế hoạch của đối phương, nói không chừng vô tâm trồng liễu liễu lại xanh a.
Nghĩ tới đây, Nhâm Tiểu Túc khống chế lão Hứa tiện tay gạch một đường lên vòng tròn đó.
Sau đó vội vàng chạy trước đội ngũ để dò đường.
Sau rất nhiều tai nạn đột ngột, hiện tại Nhâm Tiểu Túc hành tẩu ở nơi hoang dã đã có thói quen để lão Hứa mở đường.
Loại thói quen này là dùng cái giá thật sự rất lớn để đổi được.
Nhâm Tiểu Túc từng phát hiện một hiện tượng thú vị trong hàng rào, nơi đó có một tí chó mèo lang thang thường hay đi lạc trên vỉa hè.
Nhưng nghĩ sâu hơn, ngươi sẽ không biết chúng từng trả cái giá thế nào để học được bài học tưởng chừng như đơn giản với con người đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận