Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1181: Tổ Hợp Kỹ Năng Mới!

Vừa rồi, Tiễn Vệ Ninh còn nói chuyện đêm nay không được để người thứ ba biết, kết quả đằng sau bức màn bỗng nhảy ra hai người, đúng là kinh hỉ mà.
Nghe Tiễn Vệ Ninh hỏi, Trần Tĩnh Xu không trả lời, dù sao cứ để Tiễn Vệ Ninh nghi ngờ như thế cũng được.
Nếu mọi thứ đều như Tiễn Vệ Ninh nói, có người muốn quyết tâm gài bẫy hắn, Nhâm Tiểu Túc cảm thấy có thể nới lỏng điều kiện, giống như đồng chí Mai Qua, thu Tiễn Vệ Ninh vào đội.
Đêm khuya, Mai Qua và Trần Tĩnh Xu tự về phòng, Tiễn Vệ Ninh thì ở lại.
Nhâm Tiểu Túc làm thế vì để phòng ngừa Tiễn Vệ Ninh đột nhiên đổi ý, chạy về mật báo.
Vì vậy, Tiễn Vệ Ninh cứ thế đứng trong phòng cả đêm, trơ mắt nhìn Nhâm Tiểu Túc nằm ngáy o..o....
Đi?
Hắn không dám.
Dứt khoát thừa dịp Nhâm Tiểu Túc lúc ngủ đánh lén, giao thiếu niên này cho phía trên để lập công?
Hắn không dám.
Cảm giác tim đập thình thịch tối qua vẫn còn, hắn cảm nhận được khi ấy nguy hiểm đang chực chờ. Hắn thật sự không biết vì sao chỉ mới ở tuổi này mà đối phương đã mang tới cảm giác áp bách mạnh như thế.
Sáng hôm sau, mọi người nghe tiếng chuông liền mặc áo choàng đỏ đi tới thánh đường Winston. Chiều hôm qua Thánh Ca Kỵ Sĩ đã báo với toàn thành, hôm nay sẽ cử hành nghi thức tế điện trước cửa thánh đường.
Với loại nghi thức long trọng này, tất cả thuộc dân của thành đều sẽ tới tham gia.
Mọi người khoác áo choàng màu đỏ, chẳng khác nào thủy triều màu đỏ dũng mãnh tiến về phía giáo đường.
Nhâm Tiểu Túc đứng cách giáo đường đại khái vài trăm mét, thấp giọng nói:
"Winston biết nhiệm vụ của thương đội các ngươi không?"
"Biết… "
Tiễn Vệ Ninh ở bên cạnh Nhâm Tiểu Túc nói:
"Hồi bẩm đại nhân, từ lúc ở thành Vaduz, chính là Thánh Ca Kỵ Sĩ Đoàn đã giúp chúng ta thanh lý tất cả thổ phỉ."
"Ừ, đợi lát nữa có chuyện gì cũng đừng quá kinh ngạc… "
Nhâm Tiểu Túc cười tủm tỉm:
"Hôm nay có chuyện cần ngươi. Nhớ kỹ, đừng có ý đồ chạy trốn, nếu không ngươi sẽ biết hậu quả."
Tiễn Vệ Ninh sửng sốt:
"Đại nhân có ý gì?”
"Đợi lát nữa ngươi sẽ biết… "
Nhâm Tiểu Túc nói.
Sáng nay Nhâm Tiểu Túc không để Mai Qua và đám người Trần Tĩnh Xu đi cùng. Hắn đã bảo Trần Tĩnh Xu giúp hắn bảo vệ Mai Qua, một khi phát hiện có người tới gần dịch trạm điều tra thì đi trốn đợi hắn về cứu viện.
Khi Nhâm Tiểu Túc phân phó, Mai Qua đoán được trong thành chắc chắn sắp xảy ra đại sự.
Lúc này, người của gia tộc Berkeley không xuất hiện ở ngoài thánh đường, chủ trì nghi thức này là gia chủ Winston. Bên cạnh hắn là hơn 10 Vu Sư cùng ba mươi sáu danh Kỵ Sĩ tinh nhuệ trong Thánh Ca Kỵ Sĩ Đoàn.
Gia chủ Winston nhìn về phía thuộc dân:
"Mấy ngày trước, có người âm thầm điều khiển lực lượng ma quỷ tiến hành công kích thần tuyển giả tại nội thành Winston. Chúng ta tuân theo chỉ thị của thần minh đã tìm được và giết người đứng phía sau thao túng tất cả."
Nói xong, phía sau giáo đường có người bưng hộp gỗ đi tới, hộp mở ra, bên trong là đầu của Đại Vu Sư Kael.
Thủ cấp đã được bôi vôi, nhìn qua trông rất ảm đạm.
Mọi người thấy thế thì dần sôi trào lên. Gia chủ Winston gõ quyền trượng trong tay xuống đất. Tiếng vang nặng nề như nện vào trong lòng mọi người, khiến toàn trường tĩnh lặng.
Gia chủ Winston dõng dạc tuyên bố:
"Có lẽ các ngươi từng nghe nói, thần minh từng đưa ra ý chỉ tại thành trấn Vaduz, giao trách nhiệm gia cho tộc Berkeley tiêu diệt ác ma phương bắc. Hiện giờ ác ma đã tái hiện nhân gian, gia tộc Winston với tư cách là tôi tớ của thần minh tất nhiên sẽ đi đầu ủng hộ!”
Nhâm Tiểu Túc bĩu môi, người của vương quốc Vu Sư câu nào cũng lôi thần linh ra, nói hưu nói vượn mượn cớ để phục vụ cho lợi ích chính trị.
Rõ ràng là giết nhầm người, kết quả lại thành được thần linh sai khiến giết ma quỷ...
Đại Vu Sư Kael chết đúng oan uổng. Rõ ràng hắn rời khỏi Căn Đặc thành để đích thân chế tài Nhâm Tiểu Túc cùng Mai Qua. Kết quả lại là biến thành đi tự sát.
Thời điểm này, gia chủ Winston đưa mắt ra hiệu cho Vu Sư xung quanh. Hơn 10 Vu Sư bên cạnh hắn cầm Chân Thị Chi Nhãn trong tay, bắt đầu thi pháp.
Một tầng ánh sáng đỏ nhạt nhàn nhạt bao phủ gia chủ Winston. Nhóm thuộc dân thấy được thần tích giáng lâm đều kinh hô cả lên. Mà Nhâm Tiểu Túc thấy một màn như thế thiếu tí phì cười, cái gì mà thần tích, rõ ràng là đề phòng bị bạt tai.
Lúc này gia chủ Winston mới thở phào nhẹ nhõm, hắn mỉm cười, nói với thuộc dân:
"Sau khi chúng ta đánh chết ma quỷ, thần minh đã gửi tới Vu Thuật mới xem như ban thưởng. Các vị là con dân của thần, thần đã lần nữa chiếu cố chúng ta."
Nhắc tới chỗ này, Vu Sư thực sự không biết xấu hổ. Rõ ràng là Vu Thuật bị họ giấu giếm bấy lâu nay, bây giờ đột nhiên lấy ra lại biến thành phần thưởng của thần minh.
Hẳn là cảm thấy bản thân được ánh sáng màu đỏ nhạt bao phủ nên không sợ bị bạt tai rồi.
Nhóm thuộc dân nghe vậy thì lần nữa chú ý tới, bắt đầu hoan hô. Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ, vương quốc Vu Sư có chín năm giáo dục bắt buộc, những người này không tới mức nói gì tin đó chứ.
Gia chủ Winston cao giọng hoan hô:
"Thần minh tồn tại cùng chúng ta..."
Còn chưa nói hết, các thuộc dân há to mồm. Mọi người trơ mắt nhìn Ám Ảnh Chi Môn mở ra, một cánh tay xuyên qua màn lửa, lần nữa hàng lâm...
"Ba!"
Gia chủ Winston bị một chưởng tới choáng váng mặt mày!
"Chúc ngươi hạnh phúc."
Nhâm Tiểu Túc thấp giọng nói.
Sau một khắc, gia chủ Winston chảy hai hàng nước mắt, nhóm thuộc dân nhất thời chấn kinh:
"Lực tay thần minh lớn như vậy sao?"
"Đại giáo chủ bị đánh tới phát khóc luôn rồi?"
"Ngươi nhìn ngươi nói gì kìa, lực tay thần minh không lớn sao còn là thần minh!”
Nhâm Tiểu Túc đột nhiên cảm giác được, tổ hợp kỹ năng mới của mình vừa ra đời. Ai bị hắn đánh đều phải khóc, không thể không khóc được!
Không cần biết ngươi mạnh mẽ cỡ nào, chỉ cần biết Nhâm Tiểu Túc có dùng tuyệt chiêu với ngươi không thôi.
Tiễn Vệ Ninh chậm rãi quay đầu, khó tin nhìn Nhâm Tiểu Túc. Trong tích tắc này, hắn bỗng nhận ra vì sao lúc trước hắn rơi lệ không ngừng. Mà năm bạt tai ở trước thánh đường Vaduz là do đâu mà ra…
Thời điểm này gia chủ Winston cũng bối rối, hắn cho rằng bản thân là người cực kỳ kiên cường. Không đến mức bị đánh một cái bạt tai đã khóc chứ?
Thế nhưng, giờ khắc này, nước mắt của hắn chảy dài không ngăn được a!
Gia chủ Berkeley một mực đứng trong thánh đường thấy thế thì cười lạnh. Hắn dẫn theo Hỏa Diễm Kỵ Sĩ chậm rãi đi ra.
Michelle. Grantham. Berkeley nhìn về phía gia chủ Winston, ghét bỏ nói:
"Có cái gì phải khóc?"
Gia chủ Winston:
"..."
Ngay sau đó, gia chủ Berkeley tức giận nói với Hỏa Diễm Kỵ Sĩ:
"Tìm cho bằng được người hành hung cho ta!"
Nhâm Tiểu Túc nhìn về phía Tiễn Vệ Ninh, thấp giọng cười nói:
"Ngươi có thể báo cáo ta lên cấp trên của ngươi, vậy ta không cam đoan an toàn của ngươi. Đương nhiên, ngươi có thể im lặng, từ nay về sau đi theo ta.”
Kế tiếp, Hỏa Diễm Kỵ Sĩ bắt đầu điều tra từng người, truy bắt hung thủ.
Tiễn Vệ Ninh nhất thời hiểu rõ chuyện Nhâm Tiểu Túc cần hắn giúp đỡ. Không cần hắn giết, cũng không cần hắn làm gì cả, chỉ cần hiện tại hắn im lặng mà thôi, nhưng từ nay về sau sẽ không thể trở về Hỏa Diễm Kỵ Sĩ Đoàn nữa.
Bởi vì Hỏa Diễm Kỵ Sĩ Đoàn sẽ không dung nạp một Kỵ Sĩ có vết nhơ như hắn.
Mặc kệ Tiễn Vệ Ninh có trung thành không, hắn đã không thể quay lại nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận