Đệ Nhất Danh Sách

Chương 531: Dị Biến


Tại một góc ở hàng rào số 61, vào đêm Khánh thị đi triệt tiêu vật thí nghiệm, vách tường được phủ kín bởi dây leo, nơi mà sát thủ cấp A từng chiến đấu với công ty Hỏa Chủng.
Dây trường xuân kia được gieo xuống đã lâu, che kín vách tường của căn nhà.
Vào mùa hè, nếu có người đi ngang qua nơi này sẽ cảm nhận được sắc xanh như một làn gió mát vậy.
Vào ngày diễn ra trận chiến của hai bên, từng có thành viên của tiểu đội Hoàng Hôn chết dưới bức tường này, máu chảy ra từ thi thể thấm đẫm đất bùn, hợp thành một chỗ với rễ của dây leo.
Ban đêm, một con chuột to mọng chui ra khỏi ống thoát nước, cẩn thận tìm kiếm đồ ăn. Nó bị máu chưa khô ở chỗ dây leo thu hút.
Lại thấy dây leo trường xuân như có sinh mạng, duỗi một nhánh cây nho nhỏ vuốt ve chú chuột.
Con chuột sợ hãi lùi về sau hai bước, cẩn thận đánh giá nhánh trường xuân kia. Nhánh cây có hình dáng chẳng khác nào bàn tay con người.
Chỉ là, chú chuột phạt hiện đây là một cây dây leo thì không cảnh giác nữa mà dần nhích lại gần hơn.
Nhánh dây leo có ba cành nhỏ chạm đỉnh đầu chú chuột hai cái, bộ dáng trông rất hiếu kỳ.
Đây đại khái là lần đầu tiên nó có được nhận thức để nhìn nhận thế giới. Nhánh cây lại chọc chọc đầu chú chuột, cứ như đang gãi ngứa vậy. Mà chú chuột cũng nheo mắt lại hưởng thụ.
Một khắc sau, ba nhánh cây mở ra, tự như gai nhọn len vào lông chuột. Trong nháy mắt xuyên thấu chú chuột kia, lôi nó vào sau lớp dây leo rậm rạp.
Chú chuột chỉ kịp kêu lên một tiếng rồi lặng im. Mà dây leo kia lần nữa nằm rạp lên vách tường, an tĩnh xinh đẹp như chưa có gì xảy ra.

Khi đội tuần diễn tới hàng rào 78 đã là lúc sáng sớm. Họ sửa xong xe thì lập tức lên đường. Không khác gì Nhâm Tiểu Túc suy đoán, khi đội tuần diễn tới hàng rào 78 thì đội cứu viện vẫn còn chưa xuất phát nữa.
Lần này, rốt cục Phương Trì cũng nghe lời Chu Nghênh Tuyết mà sắm thêm hai chiếc xe việt dã nữa để chở vật tư và công cụ sửa xe. Thậm chí còn đưa ra một giá cao thuê một thợ sửa xe đi theo xuyên suốt tuần diễn.
Thật sự chuyện tối hôm qua đã dọa sợ họ rồi.
Nếu không gặp phải đội sửa xe mà là đám cướp hung ác thì sao? Phương Trì hiểu rõ, ở nơi hoang dã không có quy tắc, e rằng đại bộ phận nam nhân đều sẽ đánh chủ ý lên Lý Nhiên.
Lần này tới hàng rào, Lý Nhiên đi theo Chu Nghênh Tuyết, hai nữ nhân nhìn bên ngoài tương thân tương ái chẳng khác nào chị em cả. Nếu không phải Nhâm Tiểu Túc biết rõ chuyện thì thiếu chút nữa đã tin là thật rồi.
Lý Nhiên dẫn theo Chu Nghênh Tuyết tham gia các hoạt động và tiệc tối chỉ vì không muốn để Chu Nghênh Tuyết rảnh rỗi mà thôi…
Cũng thuận tiện đi cùng Nhâm Tiểu Túc nữa. Chu Nghênh Tuyết đi đâu, Nhâm Tiểu Túc thân là phụ tá tất nhiên phải đi theo.
Lúc này, Lý Nhiên lại dương dương đắc ý nói với Chu Nghênh Tuyết:
- lần này ta tới Chu thị tuần diễn, chủ yếu là vì gặp một vị đạo diễn ở hàng rào 73 này. Gần đây hắn muốn quay một bộ phim điện ảnh mới. Nếu ta có thể trúng vai nữ chính, ta sẽ nói đạo diễn cho ngươi một vai nữ phụ.
Nghe xong, Chu Nghênh Tuyết trợn trắng mắt. Nàng hiểu rõ Lý Nhiên chỉ đang khoe khoang mà thôi. Bằng không cũng chẳng nhàn rỗi mà nói mấy chuyện này.
Ngược lại, Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ hỏi:
- Bây giờ mà cũng có người đóng phim à?
- Đương nhiên có rồi, còn rất nhiều nữa.
Lý Nhiên kiêu ngạo nói.
Thời gian Nhâm Tiểu Túc ở trong hàng rào của Trung Nguyên không dài nên không biết trong hàng rào có rất nhiều phim điện ảnh. Sau khi quay hình xong, họ sẽ chiếu hình lên một tấm màn trắng.
Mỗi lần chiếu phim điện ảnh, phía dưới sân khấu sẽ tụ tập một đống người, nam nữ già trẻ có đủ. Còn có người bán thuốc lá, bán nước ngọt và bán hàng rong nữa.
Ở Tây bắc không có những thứ này, đây là thứ chỉ có ở Trung Nguyên.
Trong tiệc tối, Chu Nghênh Tuyết lần nữa nhận được tin nhắn của An Kinh tự, chỉ là nhiệm vụ lần này có phần bất đồng.
“Hàng rào 73 bị một lượng lớn thành viên Hỏa Chủng trả trộn vào, còn được hộ tống bởi tổ chức Kỵ sĩ. Mục tiêu dường như muốn tìm phòng thí nghiệm trước tai biến của Hỏa Chủng. Phạm vi gần Đông Hồ. Giá trị phòng thí nghiệm rất cao, là đầu đề của các phương án nghiên cứu khoa học về sự sống. Từng đột phá kỹ thuật vào trước tai biến, có thể ứng dụng trong lĩnh vực chữa bệnh. Nhiệm vụ này không giới hạn người nhận. Giải thưởng được tính theo đầu người của thành viên tiểu đội Tư Lăng, mỗi người 150.000 đồng. Giải thưởng được tính theo đầu người của thành viên tiểu đội Hoàng Hôn, mỗi người 500.000 đồng. Chỉ có sát thủ thành công trong nhiệm vụ này mới nhận được tư cách tham gia tuyển chọn vào mùa xuân năm sau.”
Nhâm Tiểu Túc và Chu Nghênh Tuyết đứng ở đồng cỏ bên ngoài phòng tiệc, nhìn nhiệm vụ ngây ngẩn cả người.
Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ nói:
- Trước kia An Kinh tự từng ra nhiệm vụ hung ác thế này không? Cứ như muốn toàn bộ sát thủ cấp A liệp sát thành viên Hỏa Chủng vậy.
Nhâm Tiểu Túc móc điện thoại cấp C của mình ra, kết quả phát hiện cũng nhận được tin nhắn này!
Cho nên, nhiệm vụ này được phát cho toàn bộ sát thủ của An Kinh tự! Ngay cả cấp C cũng nhận được!
- Điểm tàn nhẫn nhất trong nhiệm vụ này là rất nhiều người có thể nhận nó…
Chu Nghênh Tuyết nói tiếp:
- Chắc chắn An kinh tự hiểu rõ, di động của họ sẽ lọt vào tay một số người dụng tâm kín đáo…. Lão gia, ta không có ý nói xéo ngươi.
Nhâm Tiểu Túc nhướng mày:
- Nói tiếp đi.
- Thế lực khắp nơi hẳn cũng sở hữu một hai cái di động. Tuy họ không nhận được nhiệm vụ cấp A nhưng có thể ngẫu nhiên phòng bị được vài lần ám sát…
Chu Nghênh Tuyết nói tiếp:
- Lúc trước, từng có người của Chu thị có tên trong nhiệm vụ cấp B, kèm theo đó còn có tội trạng được liệt kê đầy đủ. Kết quả không chờ sát thủ tới, người này đã bị Chu thị bắt lại điều tra. Cho nên, An Kinh tự để rất nhiều thế lực sẽ biết được tin này là vì muốn có thêm nhiều người tới ngăn cảm kế hoạch của Hỏa Chủng.
- Ừ…
Nhâm Tiểu Túc gật đầu:
- Nếu chỉ đơn thuần muốn giết sạch nhân viên Hỏa Chủng thì không thể khiến người khác động tâm. Thế nhưng giá trị tư liệu bên trong phòng thí nghiệm lại khác. E rằng ngay cả Chu thị cũng sẽ ra tay, chung quy phòng thí nghiệm nằm trong địa bàn của họ mà. Nội dung tin nhắn cũng nhấn mạnh giá trị của phòng thí nghiệm, còn thể hiện rõ An Kinh tự không có hứng thú với những thứ trong đó. Đúng là thú vị ạ.
Cho nên, An Kinh tự biết rõ di động sẽ bị người ngoài đoạt lấy, thế nhưng họ không quan tâm, vì nhiệm vụ cấp A là được giao tận tay cho sát thủ.
Kỳ thật, tổ chức này đang tận lực truyền di động ra ngoài nhằm sử dụng trong lúc mấu chốt!
- Chỉ là, sao Hỏa Chủng tìm kiếm phòng thí nghiệm lại được Kỵ Sĩ hỗ trợ chứ? Hai tổ chức này rốt cục có quan hệ gì với nhau?
Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận