Đệ Nhất Danh Sách

Chương 712: Lý Thần Đàn Tới


Lúc này Chu Nghênh Tuyết cảm thấy bản thân không cần tham gia An Kinh tự nữa. Vì thế thái độ với Hương Thảo lại càng thêm cứng rắn:
- Ngươi là ai, quản nhiều như vậy làm gì, rảnh lắm hả?
Hương Thảo kinh sợ ngây người. Đây là lần đầu tiên hắn thấy có người tham gia tuyển chọn An Kinh tự mà cứng đầu thế này.
Không chờ Hương Thảo tức giận, Đường Họa Long đã lên tiếng:
- Bà chủ gửi tin tới, nói đội Trình Vũ có mặt nạ bạc. Hơn nữa họ phát hiện trong đội ngũ có gián điệp Hỏa Chủng, kêu chúng ta hành động cẩn thận.
Hương Thảo cười lạnh:
- Công ty Hỏa Chủng sắp xếp gián điệp là chuyện có thể đoán được. Đêm nay chúng ta mượn cớ điều tra xem có ai có hình xăm dưới xương sườn không. Bất quá mặt nạ bạc cũng lộ vào vũng nước đục này hẳn cũng là chuyện bà chủ mong muốn. Ta rất mong chờ xem thử hắn có thể tạo ra bao nhiêu hỗn loạn cho Hỏa Chủng.
Chu Nghênh Tuyết nghe tới mấy chữ mặt nạ bạc thì dựng đứng lỗ tai lên nghe.
Kỳ thật Chu Nghênh Tuyết cũng không biết mặt nạ bạc có quan hệ gì với Nhâm Tiểu Túc nhưng nàng hiểu rõ, nơi nào có mặt nạ bạc nơi đó có lão gia của nàng.
Tuy đại nha hoàn là nàng thích khoe khoang nhưng không ngốc. Để tổng kết được quy luật này thật sự dễ như trở bàn tay thôi.
Hơn nữa, trong tin tức có nói, lúc mặt nạ bạc chặn giết Hỏa Chủng có tay súng bắn tỉa ở bên.
Đầu tiên Chu Nghênh Tuyết biết Nhâm Tiểu Túc có năng lực bắn tỉa, tiếp theo nàng cũng nghe nói Dương Tiểu Cận là tay súng bắn tỉa. Vì thế khi Chu Nghênh Tuyết nghe được tin này, nàng cảm thấy khả năng cao đó là Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận.
Chu Nghênh Tuyết cắt đứt cuộc nói chuyện giữa Hương Thảo và Đường Họa Long:
- Mặt nạ bạc ở đâu? Đội ngũ của hắn đi hướng nào?
Hương Thảo nhìn Chu Nghênh Tuyết:
- Ngươi biết làm gì?
- Đương nhiên tới ôm bắp đùi rồi…
Chu Nghênh Tuyết nói:
- Nhìn bộ dáng ngươi yếu ớt như thế sao có thể dẫn đội vào Thánh sơn được chứ. Đương nhiên ta muốn tìm người dẫn đội lợi hại hơn rồi.
Hương Thảo tức muốn ói máu:
- Ngươi dựa vào đâu mà nói ta yếu hả. Ngươi chỉ là siêu phàm giả hệ thực vật, lấy dũng khí ở đây ra dám nói siêu phàm giả hệ kim loại là yếu?
- Nhưng nhìn qua ngươi yếu lắm…
Chu Nghênh Tuyết xem thường:
- Hơn nữa, sau trận chiến ở Vương thị lúc trước, tin tức đã sớm truyền ra tốc độ điều khiển kim loại của ngươi khá chậm. Ngay cả bắt thành viên Hoàng Hôn cũng không làm được.
- Vậy ngươi thì sao, nói cứ như ngươi lợi hại lắm vậy?
Hương Thảo thét dài:
- Mặt nạ bạc đang ở phía tây Thánh sơn đó. Bây giờ chúng ta ở phía đông, ngươi giỏi đi xuyên qua Thánh sơn tìm hắn đi.
Chu Nghênh Tuyết nghe xong lời này thì không khỏi chần chờ, một mình nàng không thể an toàn đi xuyên qua Thánh sơn nổi.
Không phải nàng sợ chết, nhưng muốn đi ngang qua Thánh sơn sẽ gây ra động tĩnh rất lớn, dễ làm rối loạn kế hoạch của lão gia.
Nếu Hương Thảo biết hiện giờ thường xuân từng tiêu diệt của hàng rào 61 đang nằm trong tay Nhâm Tiểu Túc thì hẳn sẽ không hò hét như vậy nữa.
Lúc này Chu Nghênh Tuyết bỗng có cảm giác như vi phục xuất tuần, trong lòng có phần lâng lâng.
Nghĩ tới đây, Chu Nghênh Tuyết cảm thấy có chút mất hứng. Lão gia dẫn theo nàng tùy tiện hái kỳ hoa dị thảo như thường xuân có cấp bậc không thấp tí nào, vậy mà những người lại không hề xem trọng.
Thánh sơn chắc chắn có nhiều kỳ hoa dị thảo, nếu nàng có thể đi vào cùng với lão gia, chẳng phải sẽ an tâm thu nhặt hạt giống à?
Đợi nàng tới Tây bắc rồi, cứ điểm 178 thấy năng lực của nàng cường đại như thế nhất định sẽ giật nảy mình.
Cũng không biết ở Tây bắc lão gia có đối thủ cạnh tranh không. Mấy thế lực lớn này thường xuyên có tiết mục tranh đoạt, đến lúc đó nàng sẽ trở thành trợ thủ đắc lực của lão gia, giúp lão gia diệt trừ phe đối lập….
Khi Chu Nghênh Tuyết đang nghĩ ngợi lung tung thì tiếng bước chân vang lên trong khu rừng.
Âm thanh chỉnh tề khiến mọi người trong khu cắm trại không đoán được rốt cục là một người hay một đám người.
- Chuẩn bị chiến đấu. Hương Thảo thấp giọng nói.
Trong tình báo, xung quanh không có đội ngũ An Kinh tự nên chín phần mười những người này là kẻ địch
Trước đó, họ từng bị nhện khổng lồ đánh lén, cũng đụng phải sự chặn đánh của Hỏa Chủng. Vì thế mọi người hiểu rõ nơi này không hề an toàn.
Sau một khắc, Hương Thảo dẫn theo hơn 30 vị sát thủ cấp A kết thành trận hình phòng ngự. Siêu phàm giả có năng lực thiên về thể chất vác súng máy hạng nặng bên hông, chuẩn bị bất kỳ lúc nào cũng có thể chiến đấu.
- Đừng động thủ, ta chỉ đi ngang qua thôi…
Một âm thanh mang tiếng cười vang lên.
Hương Thảo nhíu mày, hắn thấy rõ một nhóm người đi ra từ trong rừng cây. Thế nhưng điều quỷ dị là ánh mắt của đám người này có phần dại ra, hơn nữa còn đang khiêng kiệu có một người trẻ tuổi ngồi ở trên.
Trang phục những người này lộn xộn, có người mặc đồ rách rưới, có người mặc đồng phục Hỏa Chủng. Ngươi mặc đồ rách rưới hẳn của giống đám Hương Thảo tới từ bên ngoài, mà thành viên Hỏa Chủng thì phụ trách chặn giết hai người họ.
Hai loại người này trộn lẫn vào nhau tạo thành một đội ngũ mới, bảo vệ một người trẻ tuổi ở giữa cùng một tiểu cô nương đang bay trên không. Nhìn muốn bao nhiêu quỷ dị có bấy nhiêu quỷ dị.
- Chào mọi người, ta là Lý Thần Đàn…
Người trẻ tuổi mỉm cười nói.
Ba chữ Lý Thần Đàn như có ma lực, mọi người vừa nghe tên thì trong lòng không khỏi trầm xuống.
Lúc này cách khi Lý thị ở Tây nam đã qua một thời gian dài. Siêu phàm giả trên thế giới này có ai mà không biết biệt danh Ác Ma Thầm Thì đâu?
Mà đám người đi cùng Lý Thần Đàn kia chỉ sợ đã trở thành con rối của thiếu niên.
Những người khác tiến vào Thánh sơn thì mệt muốn chết. Mà Lý Thần Đàn thì khác, hắn thôi miên hơn 10 người để họ bảo vệ mình, hơn nữa còn ngồi kiệu thay vì đi bộ nữa!
Đầu ngón tay của Hương Thảo đã chạm tới châm kim loại được đặt bên hông:
- Tại sao ngươi…..
Nhưng Hương Thảo còn chưa nói hết đã thấy Lý Thần Đàn nhảy xuống kiệu, một đường chạy thẳng về phía…. Chu Nghênh Tuyết!
Lý Thần Đàn vui vẻ hỏi:
- Sao ngươi lại ở đây, lão… ông chủ của ngươi đâu?
Vốn Lý Thần Đàn muốn hỏi là lão gia của ngươi đâu nhưng hắn cảm thấy như vậy sẽ lộ ra chuyện giữa Chu Nghênh Tuyết và Nhâm Tiểu Túc, vì thế lập tức sửa miệng lại.
Chu Nghênh Tuyết nhìn Lý Thần Đàn:
- Đợi đã, ngươi không phải ảo thuật gia ở Lạc thành à? Tới đây làm gì.
- Ta tới đi chơi…
Lý Thần Đàn nói như lẽ đương nhiên:
- Vốn muốn tới phía nam nhưng nơi này có chuyện thú vị hơn nên ta tới. Ông chủ ngươi đâu? Ông chủ ngươi đang ở đâu?
- Ngươi tìm hắn làm gì?
Chu Nghênh Tuyết ghét bỏ hỏi:
- Ông chủ nhà ta là ngươi ngươi muốn tìm là tìm à?
Lý Thần Đàn nghiêm mặt nói:
- Ta và ông chủ ngươi là bạn thân đó!
Chỉ vài câu trò chuyện đơn giản đã khiến đám người Hương Thảo nghe mà choáng váng….
Bạn cần đăng nhập để bình luận