Đệ Nhất Danh Sách

Chương 929: Bắt Đầu Dung Nhập Văn Minh Nhân Loại

"Ngươi có ấn tượng gì với Khánh thị?"
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ, rõ ràng Linh đánh giá hai huynh đệ Khánh thị cũng không tệ lắm, vì sao đối phương lại nói cũng không có hảo cảm?
"Ấn tượng về Khánh thị sao?"
Linh nghĩ nghĩ nói:
"Chiến thuật Vững vàng, lực ngưng tụ rất mạnh, có được người lãnh đạo ưu tú, nhưng không có ý đồ khuếch trương."
"Ngươi nói Khánh Chẩn không tính khuếch trương sao?"
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
"Đúng vậy…"
Linh gật đầu nói:
"Hiện giờ Khánh thị bố trí binh lực đều là tập trung phòng ngự mà không phải tiến công, bao gồm những chuyện La Lam làm tại Trung Nguyên hiện tại cũng là vì kéo dài thời gian cho Khánh thị tự bảo vệ mình, hoàn thành bố trí binh lực cùng một ít chuyện khác."
"Bây giờ La Lam đang ở đâu?"
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
"Ở Chu thị…"
Linh nói:
"Ta biết ngươi muốn hỏi ta vì sao không có hảo cảm với bọn họ, là vì trong sách lược của Vương thị, tất nhiên tương lai sẽ bạo phát xung đột cùng Khánh thị, cho nên ta phải xem bọn họ như quân địch.
Đương nhiên, cũng không hoàn toàn là vì Vương thị."
Nhâm Tiểu Túc cảm giác Linh nói những điều này cho hắn là vì có chuyện gì đó hắn vẫn chưa biết, nhất là một câu cuối kia.
Lúc này, Nhâm Tiểu Túc căn cứ vào hiểu biết của mình về Khánh Chẩn, La Lam, hắn cảm thấy người muốn giết Giang Tự cũng không phải là Khánh thị, thế nhưng ai còn có thể sở hữu người máy nano chứ?
Cuối cùng hắn vẫn rất nghi ngờ Linh.
Chỉ thấy Linh cười cười:
"Cho nên ngươi xem đi, bất luận ta giải thích thế nào đều vô dụng, bất quá ta cũng hiểu được."

"Chủ yếu là không có cách nào khác giải thích nguồn gốc đám người máy nano kia thôi… "
Nhâm Tiểu Túc thở dài nói:
"Xin lỗi."

Linh không có để ý, nghiêm túc nói: "Trong hàng rào Vương thị nhất định còn có kẻ sở hữu người máy nano mang theo người, vừa vặn tạm thời ta thiếu người máy nano nên ta sẽ tìm ra tất cả bọn họ.
Đến lúc đó nếu có đầu mối gì, ta sẽ chia sẻ với ngươi."

"Được…”
Nhâm Tiểu Túc nhìn bộ dáng không giống giả bộ của Linh cũng không nghi ngờ nữa.
Hơn nữa hắn cũng không có chứng cớ gì về việc này, hiện tại không cần xoắn xuýt tốn thời gian làm gì.
Lúc này Linh bỗng nhiên nghĩ nghĩ rồi nói:
"Bất quá không bao lâu nữa sẽ không cần phiền não về chuyện tìm người máy nano nữa.”

Nhâm Tiểu Túc sửng sốt một chút:
"Có ý gì?"
Linh nói: "Không thể tiết lộ, ta cũng có bí mật của mình, vô cùng xin lỗi."

Nhâm Tiểu Túc trầm tư, Linh không tính nói nữa, thế nhưng tương lai sẽ không thiếu người máy nano nghĩa là sao? Hiện tại chỉ có Khánh thị nắm giữ kỹ thuật người máy nano mà thôi, chẳng lẽ là Vương thị muốn động thủ với Khánh thị?
Chỉ đơn giản một câu đã để lộ rất nhiều tin tức, hắn tự hỏi chính mình có cần nhắc nhở Khánh thị một tiếng hay không?
Kết quả Linh phảng phất như đoán được hắn nghĩ, vì vậy vừa cười vừa nói:
"Không còn kịp rồi."

Nhâm Tiểu Túc thở dài, nhìn bộ dáng của đối phương, chỉ sợ là kế hoạch của Vương thị đã bắt đầu được thi hành a.
Nói thật hắn có chút lo lắng, nếu Linh chỉ là một AI, có lẽ hắn sẽ không thấy có vấn đề gì, dù sao hắn cũng không lo lắng gì về Vương thị.
Nhưng hiện tại, một AI cường đại nếu có được năng lực tự chấp hành kế hoạch của mình thì thật sự rất đáng sợ.
Trước đó, không đích lực sát thương cũng không có lớn như vậy, nhưng hiện tại, Linh có được vũ khí của mình.
Lúc này, Linh nói với Nhâm Tiểu Túc:
"Đừng thảo luận những đề tài trầm trọng này nữa, không bằng trước dạy ta nên làm như thế nào để nói chuyện giống người bình thường đi.
Cho đến bây giờ thỉnh thoảng ta vẫn còn nói chuyện chưa quá giống con người, điều này khiến ta có chút buồn đấy."

Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ, tuy Linh bày tỏ đủ thiện ý với hắn nhưng căn bản Nhâm Tiểu Túc không hi vọng Linh có thể dung nhập với nhân loại hoàn toàn.
Bằng không đối phương nhờ vào người máy nano trở thành con người thì căn bản không ai phát hiện ra được a.
Hiện tại đối phương chủ động thỉnh giáo, hắn có nên hướng dẫn không, với cả thêm một chút đặc thù, ví dụ như để đối phương dùng những từ ngữ lỗi thời, để hắn có thể nhanh chóng phân biệt thân phận của đối phương?
Bất quá Linh thật sự thông minh, muốn lừa nó phải là nửa thật nửa giả.
Vì vậy, Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ nửa ngày rồi nói:
"Ngươi muốn dung nhập với nhân loại, đầu tiên phải buông tha cho việc sử dụng con số chính xác, ngươi nhìn nhân loại bình thường đi, rất ít nói chính xác về các con số."

Linh suy nghĩ:
"Hình như đúng là vậy thật, vậy ta nên thay đổi thế nào?”

Nhâm Tiểu Túc thấy Linh bắt đầu tin lời mình thì bắt đầu dạy bảo:
"Ngươi xem, thời điểm nhân loại khen một người rất lợi hại, ngươi không thể khén quá kỹ như nói hắn mạnh bao nhiêu, nhanh thế nào, vậy có phải sẽ bại lộ thân phận của mình không?”

"Vậy khi khen một người thì nên nói thế nào?”

Linh hỏi.
"Ngươi hãy nói chết tiệt…."

Nhâm Tiểu Túc nói:
"Nhớ kỹ từ này mang ý nghĩa thán phục, ngươi hiểu chưa?"
"Thì ra là vậy… "
Linh gật đầu:
"Tiền bối quả nhiên vô cùng có kinh nghiệm a."

Nhâm Tiểu Túc tự nhủ trong lòng, đây coi như Linh đã là nhận định hắn cũng là một AI nha.
Bất quá nếu không có cách nào khác giải thích thì chớ giải thích, hắn xấu hổ cười nói:
"Ha ha ha, đúng, ta chính là dùng cách này."

"Cảm ơn tiền bối…"
Linh nghiêm túc nói:
"Thụ giáo."

Hơn nửa đêm, hai người an vị ở biên giới trận địa phòng ngự, nghiêm túc thảo luận nên dung nhập vào nền văn minh nhân loại như thế nào.
Linh học tập rất nghiêm túc, cũng không biết sau này nó nhận ra sự thật sẽ phản ứng thế nào nữa.
Giờ này khắc này, Vương Thánh Tri ở trong trung tâm nghiên cứu khoa học dưới lòng đất yên lặng nhìn video vừa được truyền tới.
Nơi này không có một bóng người, chỉ có ánh sáng của máy chủ lấp lóa.
Vương Thánh Tri nói với màn hình màu đen:
"Linh, chuyển điện thoại vệ tinh cho Vương Nhuận, kêu hắn chuyển lời cho Nhâm Tiểu Túc, lúc này quân viễn đoàn chinh ở nhất tuyến Hỏa Chủng đang dẫn theo vạn lưu dân xuất phát tới Tả Vân sơn.
Ta đoán quân đoàn viễn chinh sẽ dùng lưu dân làm làm pháo hôi, ý đồ xông phá trận địa phòng ngự của Tả Vân sơn, bọn họ cần phải sớm đưa ra quyết định, giữ hay bỏ nhóm lưu dân này.”

Trên màn hình màu đen hiện lên câu trả lời:
"Đã rõ, sẽ báo việc này cho Vương Nhuận."

Vương Thánh Tri cau mày, chiêu này của đoàn quân viễn chinh khá nham hiểm, e rằng rất nhiều quan chỉ huy khi đối mặt với vạn lưu dân sẽ do dự có nên hạ lệnh nổ súng hay không.
Cho dù thật sự nổ súng, hơn vạn lưu dân cũng tiêu hao đại lượng đạn dược ở Tả Vân sơn.
Cho nên, chuyện này đối với Tả Vân sơn mà nói là một tin tức cực xấu.
Lúc này, Nhâm Tiểu Túc vừa mới biết được tin tức này liền hỏi:
"Linh, nếu như quân viễn chinh đoàn xua những cái này lưu dân đó tới Tả Vân sơn, phần thắng của chúng ta có bao nhiêu?"
Linh tựa hồ đang tiến hành tính toán, sau mười giây đồng hồ, nó nói với Nhâm Tiểu Túc:
"Rất khó."

Nhâm Tiểu Túc:
"...
Hiện tại không cần nói theo kiểu con người với ta, ta cần con số cụ thể."

"Được… "
Linh nghĩ nghĩ rồi nói:
"21.19%."
Bạn cần đăng nhập để bình luận