Đệ Nhất Danh Sách

Chương 932: Bí Mật Hành Động

Sau khi tây nam trải qua tai nạn chiến tranh đã dần bắt đầu khôi phục phồn vinh ngày xưa.
Ngoại giới đều cảm thấy, e rằng lúc này Tây nam đã hoàn toàn nằm trong sự khống chế của Khánh thị.
Nhưng trên thực tế, hơn ba mươi tòa hàng rào Khánh thị nắm trong tay ở tây nam, không hề tăng thêm thuế phú, cũng không có quá độ gì cả..
Tại khu vực tây nam, nhiều nhân vật lớn trong giới chính trị và kinh doanh từng cho rằng Khánh thị sẽ tự mình bành trướng, tất cả các ngành công nghiệp ở tây nam sẽ kiệt quệ vì chiến tranh.
Nhưng Khánh thị cũng không làm như vậy, chuyện đầu tiên Khánh Chẩn làm lại là chấn hưng Tây nam.
Đầu tiên là thống nhất tiền tệ, sau đó tới giao thông.
Toàn bộ khu vực tây nam được kết nối với nhau bằng các con đường cơ bản.
Khánh Chẩn cũng thành lập một bộ phận đặc biệt để duy trì kiểm soát lưu thông giữa các con đường đó.
Đợi cho công lộ thông suốt, Khánh Chẩn lại bắt đầu cổ vũ thông thương giữa các hàng rào.
Thương nhân cảm thấy, Khánh thị tiêu phí cái giá lớn như vậy để xây dựng công lộ, như vậy lộ phí đi đường nhất định rất đắt đỏ a.
Kết quả mọi chuyện lại ngược lại, phí qua đường thu tiêu chuẩn so với trong tưởng tượng của bọn họ thì tốt hơn nhiều.
Thời điểm này, các thương nhân mới ý thức được, Khánh thị thật sự làm mọi chuyện tây nam.
Đương nhiên, mọi người vẫn còn đang quan sát.
Sau đó, Khánh thị xác nhập ngành nông nghiệp họ sở hữu thành lập bộ phát triển nông nghiệp, cũng nghiên cứu làm thế nào giúp lưu dân trồng trọt nhiều hơn, trong đó phương án được tranh luận là đem quyền sử dụng đồng ruộng phân cho lưu dân.
Trước đó, những tập đoàn vẫn một mực nắm giữ ruộng đồng cũng như lưu dân trong tay mình.
Chẳng ai ngờ Khánh thị thân là tập đoàn lại làm ra loại quyết định này.
Không riêng gì ngoại giới kinh ngạc, ngay cả nội bộ Khánh thị cũng có nhiều người lên tiếng ngăn cản.
Đáng tiếc là hiện giờ Khánh thị nằm trong tay Khánh Chẩn, tất cả quân đội tây nam cũng đều nằm trong tay hắn, nh âm cản trở tha rất nhanh đã lắng lại.
Chung quy, tất cả mọi người hiểu rõ Khánh Chẩn làm thế nào để trở thành chủ nhân của Khánh.
Vị chủ nhân này cũng không phải hạng người mềm yếu gì.
Cả vùng đất này là người ta một mình đánh xuống.
Số người chết trong quá trình đó nghe nói có thể nhuộm đỏ của nước sông.
Chuyện Khánh thị cải cách rất nhiều, nếu Khánh thị ở Trung Nguyên, e rằng tạp chí hi vọng đã sớm tới phỏng vấn.
Ngay sau đó, thương lộ của Khánh thị cùng tây bắc đã được đả thông, thương nhân không chỉ có thể mượn cơ hội này bán hàng hóa tới tây bắc cùng Trung Nguyên, họ còn có thể mua hàng hóa tây bắc cùng Trung Nguyên quay về tây nam mà bán.
Trong lúc nhất thời quan hệ cung cầu liên kết, hàng hóa của tây nam đi khắp tất cả liên minh hàng rào, thậm chí còn có phần cung không đủ cầu, điều này cũng sâu sắc kích thích công nghiệp Tây nam phát triển hơn.
Vì vậy, các thương nhân chờ mong cải cách công nghiệp đã lâu, thậm chí bọn họ còn được phép được xây dựng nhà xưởng của mình ở ngoài hàng rào.
Có thể nói, trong thời gian hơn một năm, người có dã tâm ở khu vực tây nam đều vô cùng phấn khởi, tin tức tốt mỗi ngày bọn họ gần như nhận một cái.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều tán thưởng Khánh Chẩn, nói hắn là minh chủ.
Chỉ là, lúc mọi người muốn tìm Khánh Chẩn để ca tụng công đức của hắn thì lại chẳng thấy Khánh Chẩn đâu, đối phương hoặc là quanh năm ở trong quân doanh, hoặc là đi cùng binh sĩ.
Mọi người có thể gặp được, chỉ có bảy thư ký riêng của Khánh Chẩn.
Từ từ tất cả mọi người dần nghi hoặc, vị này chủ nhân Khánh thị này đang làm gì thế? Sao đột nhiên thần bí như vậy.
Có đôi khi Khánh Chẩn sẽ đi thị sát nông nghiệp, nhưng lúc mọi người nhận được tin tức và tới nơi thì Khánh Chẩn đã ly khai.
Hơn nữa luôn có một đội tinh nhuệ hộ tống hắn cứ như đang phòng bị cái gì đó.
Mọi người đang suy nghĩ, vị này chủ nhân Khánh thị này cũng quá tiếc mệnh a, chẳng lẽ tây nam còn có nguy hiểm gì sao?
Kết quả là người có chút nhạy bén đều sẽ phát hiện, Khánh thị nhiều lần điều động binh sĩ, thấy thế nào cũng giống như sắp đánh trận tới nơi vậy vậy.
Lúc này, một chỗ núi non trùng điệp ở biên giới tây nam có bốn người đang tại di chuyển ở nơi sơn dã.
Nếu Nhâm Tiểu Túc ở đây nhất định sẽ kinh ngạc, bởi vì hắn đều nhận thức tất cả bốn người này.
Trình Vũ từng tiến vào Thánh sơn thì bị Nhâm Tiểu Túc lĩnh đội, là người chứng kiến hành trình đi Thánh sơn vừa múa vừa hát.
Lạc Hinh Vũ, bạn nối khố của Dương Tiểu Cận.
Đông Phụ Nam, thức tỉnh giả có năng lực Hấp Huyết bị Hoàng Kim Tỏa Tử Giáp của Trần Vô Địch làm cho gãy răng.
Sau hơn một năm, hiện giờ rốt cục răng cũng lần nữa dài ra rồi.
Dương An Kinh, cô cô Dương Tiểu Cận, chủ nhân của An Kinh Tự, Tên Côn Đồ.
"Chủ nhân… "
Trình Vũ nói với Dương An Kinh đang đi ở phía trước:
"Đường Họa Long cùng Hương Thảo đâu, sao hai người bọn họ không có tới?"
Hôm nay Dương An Kinh vẫn mặc một thân y phục tác chiến màu đen, tóc chạm vai được cột lại, nhìn qua cực kỳ gọn gàng.
Nàng đáp:
"Đường Họa Long cùng Hương Thảo tạm thời có nhiệm vụ, hai người bọn họ đi Lạc thành, không có cách nào tham gia hành động lần này."

Trình Vũ gật gật đầu, trong lòng của hắn đang suy nghĩ, rốt cuộc Lạc thành có nhiệm vụ gì lại khiến Đường Họa Long cùng Hương Thảo không tham gia hành động trọng yếu lần này?
Lúc này, Dương An Kinh lấy tai nghe từ trong ba lô phân cho ba người còn lại:
"Xa hơn trước 800 mét sẽ tiến nhập khu vực cảnh giới của Khánh thị, lần hành động này lấy việc nhiễu loạn binh sĩ đóng quân làm chủ, nhiệm vụ cuối cùng sẽ có những người khác hoàn thành, hiểu chưa? Một khi đụng phải truy kích không được ham chiến, dựa theo kế hoạch tác chiến ta đã chế định lúc trước mà chấp hành."

"Đã rõ."

"Đã rõ."

"Đã rõ."

Đợi đến khi mọi người đeo tai nghe xong, Dương An Kinh kiểm tra đơn giản một chút, xác nhận máy móc đều ổn thì với Trình Vũ:
"Bắt đầu đi."

Nói xong, con mắt màu đen của Trình Vũ bỗng nhiên hóa thành bảy màu rực rỡ, nhìn từ khoảng cách gần tựa như kính vạn hoa vậy,
Ngay sau đó, cả bốn người trong sơn dã đều bỗng nhiên biến mất.
Nếu có người ngoài tới thì chỉ thấy được thân núi mà không có bất luận bóng người nào.
Đây là năng lực của Trình Vũ, chế tạo ảo giác.
Hơn nữa năng lực siêu phàm này thực sự không phải thôi miên con người mà là thay đổi hình ảnh.
Dù có người thông qua camera quan sát nơi này cũng sẽ bị mê hoặc.
Nguyên bản phương thức chiến đấu của Trình Vũ vô cùng hùng vĩ, cực kỳ am hiểu việc tạo ra quái vật.
Nhưng sau chuyến đi tới Thánh sơn, nhắc nhở của Vương Uẩn đã giúp Trình Vũ giác ngộ, ảo giác của hắn càng dựa vào thực tế có thể tráo giả thành thật chứ không cần khoe khoang như trước.
Dương An Kinh đánh giá xung quanh rồi bình tĩnh nói:
"Có tiến bộ, bất quá không muốn lơi lỏng, binh sĩ Khánh thị đóng quân ở nơi này nhất định được trang bị kính nhiệt, chút ảo giác không thể gạt được bọn họ.
Hinh Vũ, ngươi tìm vị trí tiếp ứng chúng ta, lúc cần ta sẽ thông báo ngươi."
"Đã rõ…. "
Lạc Hinh Vũ quay người rời đi.
Giờ khắc này, trong căn cứ thí nghiệm khổng lồ được ẩn giấu trên núi, vẫn chưa có ai nhận ra bản thân sắp phải đối mặt với những gì.
Dương An Kinh đánh giá xung quanh, nếu không phải Linh xuất thủ, e rằng bọn họ thật sự khó lòng mà tìm được vị trí bí mật như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận