Đệ Nhất Danh Sách

Chương 825: Vồ Hụt

Nhâm Tiểu Túc nói rõ với đại lừa dối:
- Lúc rời khỏi hàng rào, các ngươi ngàn vạn lần phải tránh khỏi khu vực đánh nhau của Khổng thị và Hỏa Chủng.
Hiện tại tường thành phương bắc vừa bị Hỏa Chủng phá hủy.
Có điều ta cảm thấy mục đích của họ không chỉ có thế.
Các ngươi cẩn thận một chút, tránh đụng vào bọn họ đi.
- Ừ, ta sẽ chú ý.
Đại lừa dối nói.
Bấy giờ, thủ hạ của Vương Uẩn đã lấy được xe buýt, hơn nữa còn có thiết bị truyền tin của giám ngục.
Năm chiếc xe chạy trên đường không sợ mất liên lạc.
Bất quá Vương Uẩn nghi ngờ hỏi:
- Thiếu soái, ý của ngươi là ngươi không đi cùng chúng ta?
Nhâm Tiểu Túc giải thích:
- hàng rào còn một đội ngũ bác sĩ của Vương thị.
Họ rất đáng kính, ta không thể trơ mắt nhìn họ diệt vong theo hàng rào 31.
- Vì Vương thị, đáng không?
Vương Uẩn có chút nghi ngờ.
Nhâm Tiểu Túc nghiêm túc nói:
- Trong số đội ngũ đó có người vì bệnh nhân mà cả đời hành y.
Ta không thể nhìn họ chịu khổ chiến hỏa.
Ta không biết Vương thị thế nào, ta chỉ biết họ đáng được tôn kính.
Đại lừa dối muốn nói lại thôi, thủy chung không có cách nào mở miệng khuyên bảo.
Quý Tử Ngang thì vỗ vai đại lừa dối, kêu hắn lên xe:
- Không cần biết ngươi có lừa ta không, thế nhưng hiện tại ta cảm thấy Tây bắc rất đáng đi.
Xuất phat thôi, Thiếu soái, hẹn gặp lại ở Tây bắc!
Trước khi tác ra, Nhâm Tiểu Túc nói với đại lừa dối:
- Xe buýt rời khỏi hàng rào tốt nhất nên đi về phía nam.
Phương bắc không chỉ có Hỏa Chủng, hiện tại còn có tân địch.
Ta nghi ngờ sự đáng sợ của họ vượt xa tưởng tượng của chúng ta.
- Ừ, ta sẽ chú ý…
Đại lừa dối nói xong thì leo lên xe.
Nhâm Tiểu Túc nhìn năm chiếc xe buýt đi xa rồi quay người cùng Dương Tiểu Cận lên xe việt dã, chuẩn bị nghĩ cách cứu viện đám Vương Kinh.
Cũng không biết Vương Nhuận có làm theo lời hắn, tới bảo hộ đám Vương Kinh không nữa.
Theo lý mà nói Vương Kinh là thái đẩu đức cao vọng trọng ở Vương thị, hẳn Vương Nhuận sẽ cố gắng bảo vệ chứ nhỉ?
...
Cùng lúc đó, Hỏa Chủng cũng đột phá được phòng tuyến phương bắc của Khổng thị, một đường lẫn bên trong nạn dân tiến về phía nam tập kích.
Không thể không nói, sách lược của Hỏa Chủng rất sáng suốt.
Họ phá hủy tường thành khiến cư dân hoảng loạn.
Kết quả đám nạn dân liền trở thành lá chắn cho họ.
Nạn dân sẽ cản một phần hỏa lực của Khổng thị, Khổng thị cũng cố kỵ người mình.
Mãi tới khi Hỏa Chủng liên tục đột phá hai phòng tuyến, Khổng thị mới quyết định mạnh tay, bỏ qua cư dân hàng rào.
Thế nhưng lúc này đã trễ.
Trận chiến trở thành chiến đấu trên đường phố, cảnh vệ và binh sĩ Khổng thị mất đi sự che chở của phòng tuyến, không cách nào chống nổi sức uy hiếp của binh sĩ tinh nhuệ Hỏa Chủng.
Lúc này, nhóm người Hỏa Chủng chia thành từng nhóm nhỏ, có người nói với máy truyền tin:
- Trưởng quan, mục tiêu hiện tại là gì?
T5 lạnh giọng nói:
- Binh sĩ chủ lực muốn tới nơi cần một khoảng thời gian.
Binh sĩ đồn trú ngoài 40 ki lô mét của Khổng thị hẳn đã sắp tới.
Trước khi trời sáng chúng ta phải khiến hàng rào 31 loạn càng thêm loạn.
Để họ không cách nào có sức chống cự thêm.
- Chúng ta nên làm sao?
Một người hỏi.
T5 suy tư 10 giây, cuối cùng quyết định:
- Tập kích cục tình báo của Khổng thị.
Trước tiên che mờ ánh mắt họ, hai quân đối chọi cần nhất là tình báo.
Chỉ cần tiêu diệt cục tình báo, trận chí này Khổng thị thua không thể nghi ngờ!
Nói xong, T5 nhất thời di chuyển tới cục tình báo của Khổng thị.
Lúc này họ đụng phải hai đội ngũ của Khổng thị.
Có điều cả hai lần đều được họ giải quyết gọn.
Bấy giờ Khổng thị mới phát hiện, năng lực cơ động của Hỏa Chủng chẳng khác nào bộ đội đặc chủng.
Trong chiến đấu đường phố thật sự không có đối thủ.
Hơn nữa Khổng thị quan sát quỹ tích vận động của Hỏa Chủng thì phát hiện đám người này đang chạy tới chỗ của cục tình báo.
Hỏa Chủng thật vất vả xông tới chỗ của cục tình quá thì lại thấy thi thể đầu đường, hơn nữa còn có xe bị phá hủy, trong cao ốc của cục tình báo trống không…
- Đây là sao?
T5 có chút sửng sốt, lần này Hỏa Chủng chỉ cử một chi tới hàng rào 31 mà thôi.
Họ muốn tiêu diệt tổ chức tình báo trước, khiến Khổng thị không còn cục tình báo nữa!
Thủ hạ thấy thi thể thì tới kiểm tra thân phận người chết.
Trước khi đến họ đã chuẩn bị kỹ lưỡng.
Một phút sau:
- Báo cáo trưởng quan, Vương Tử Dương đã bỏ mình.
- Trưởng phòng phòng 1 tử vong.
- Trưởng phòng phòng 2 tư vong.
T5 nói:
- Tất cả đơn vị chú ý, khả năng cao trong hàng rào còn một chi đội rất mạnh, đã tiến hành tiêu diệt thành viên cấp cao của cục tình báo.
E rằng cục tình báo Khổng thị đã tan tành mây khói!
- Rốt cục là ai làm…
Có người nghi ngờ nói.
- Chỉ sợ là binh sĩ tinh nhuệ của Vương thị.
Mọi người cẩn thận chút, nếu đụng phải họ thì tránh đi.
Lúc này hủy diệt Khổng thị mới là quan trọng nhất!
T5 nghiêm túc nói.
May lực lượng hắn mang theo rất mạnh mà nhân số cũng không ít.
Bằng không căn bản sẽ không đủ tự tin tiêu diệt cục tình báo!
Điều này khiến T5 thầm suy nghĩ, lúc trước hắn từng nghe nói có một chi đội tinh nhuệ của Vương thị ở gần đây.
- Làm sao bây giờ?
Một T4 nói với máy truyền tin.
- Tới nhà giam cơ mật…
T5 suy tư trả lời:
- Thả hết người bên trong ra, gây náo loạn cho Khổng thị.
Có điều sau nửa canh giờ chạy, lúc tới nhà giam cơ mật thì nơi đó chỉ còn là phế tích.
Nhất thời trong lòng T5 dâng lên một cỗ khí lạnh.
Vì sao binh sĩ của Vương thị luôn nhanh hơn họ một bước thế này?
Hơn nữa đến cùng Vương thị tới bao nhiêu người mà tiêu diệt cục tình báo xong vẫn còn sức phá hủy nhà giam cơ mật? Mắt thấy nhà giam cơ mật bị hủy không còn hình dáng gì, mấy trăm giám ngục chết thả, T5 suy đoán chỉ sợ Vương thị cử cả một quân đoàn tới cũng không chừng!
Tưởng thành chỉ bị phá hủy ở phương bắc, những nơi khác vẫn không sao.
Vì thế Vương thị chắc chắn không phải tiến từ đó vào, hẳn đã sớm mai phục trong hàng rào.
- Đi, tới một nhà tù khác…
T5 không chút do dự ra quyết định.
Dù sao nhiệm vụ của họ là kiềm chế vệ binh Khổng thị, khiến Khổng thị không còn khả năng phòng ngự.
Trong hàng rào 31 này, Vương thị cũng không phải kẻ địch của họ.
Nhưng mà, khi T5 đứng bên ngoài nhà tù bình thường, hắn không khỏi chấn kinh.
Có lúc, hắn thậm chí còn cảm thấy Vương thị đã phái cả một chi đoàn tới hàng rào 31 ấy chứ…
T5 kinh ngạc:
- Cục tình báo của Khổng thị làm ăn kiểu gì vậy.
Vương thị ẩn núp nhiều người trong hàng rào mà họ cũng chẳng biết?
Bất quá di chứng từ việc hai hàng rào bị phá hủy khiến Khổng thị thật sự nhức đầu.
Số tù nhân được thả ra đã cho nổ năm tiệm vàng.
Hàng rào 31 thật sự đã tan tành mây khói!
Bạn cần đăng nhập để bình luận