Đồ Nhi chớ hoảng đã có Vi Sư

Chương 119: Trảm Tiên phi đao

Chương 119: Trảm Tiên phi đaoChương 119: Trảm Tiên phi đao
Theo Thẩm An Tại tràn đầy vui mừng chìm ý thức vào giao diện hệ thống, thuộc tính Trảm Tiên phi đao cũng hiện lên trước mắt.
Hồng hồ lô (Bên trong chứa Trảm Tiên phi đao): công cụ chém giết, bỏ qua cảnh giới, mẫn diệt thần hồn.
Điều kiện thi triển: Địch nhân nhất định phải xuất hiện trong tâm mắt ký chủ, chỉ cần có một tia kiêng kị, sợ hãi, chần chờ với ký chủ là có thể phán định chém giết, nếu không vô hiệu.
Chú ý: Không thể sử dụng liên tục, mỗi lần sử dụng đều cần một tháng không thể vận dụng để dưỡng kiếm, bởi vì cường độ linh hồn của ký chủ, không có hiệu quả đối với tôn tại trên cảnh giới thứ chín.
"Trên cảnh giới thứ chín?"
Thẩm An Tại sửng sốt một chút.
Hắn cũng không rõ về cảnh giới sau Chân Tổ.
Chẳng qua xem tình huống trước mắt, bảo bối này quả thực chính là lợi khí thần cản sát thần, phật cản giết phật!
Chỉ cần đạt đủ điều kiện phát động, dưới cảnh giới thứ chín, phất tay là có thể lấy đầu người trên cổi
Thẩm An Tại sờ cằm.
Trung tam cảnh thì dễ, dựa vào thẻ kỹ năng mình có thể rút thưởng hiện tại, hẳn là rất dễ hù dọa.
Có điều thượng tam cảnh chỉ sợ sẽ không dễ dàng như vậy, trò hề của mình, ở trong mắt bọn họ phỏng chừng so với trẻ con làm trò cũng không có gì khác nhau.
"Mặc kệ, còn có một cơ hội rút thưởng, xem có thể nhận được thứ gì tốt."
Ánh mắt Thẩm An Tại sáng ngời, trực tiếp gọi ra đĩa quay rút thưởng.
Theo quang mang trên luân bàn biến ảo, cuối cùng cây kim cũng dừng trên một quang đoàn màu tím.
[Chúc mừng kí chủ rút trúng thẻ tiêu hao Thiên Linh cảnh đỉnh phong, Phật Nộ Hoả Liên x1]
Thẩm An Tại trợn tròn mắt.
Phật Nộ Hỏa Liên!?
Thứ này thật sự có thể rút ra được?
Hơn nữa vừa vặn đúng lúc muốn đi đạp bảng hiệu Thiên Tuyết tông?
Con mẹ nó... Có chút quá hí kịch rồi.
Hắn luôn hoài nghi không biết có phải hệ thống có ý nghĩ khích lệ tinh thần vượt lên chính mình của hắn hay không...
Trước đó chỉ nói một câu như vậy mà thôi, không nghĩ tới lần này thật sự rút ra được.
Phật Nộ Hỏa Liên Thiên Linh cảnh đỉnh phong, trừ phi là tông chủ Thiên Tuyết tông ra tay, bằng không đã đủ để Thiên Tuyết tông nổ tung.
Hơn nữa...
Thẩm An Tại cảm thụ được sức nóng ẩn ẩn lưu chuyển trong lòng, rất là vừa lòng.
Chuyến đi đến Thương Ngô cảnh lần này, có thể nói chỉ có hai thầy trò bọn họ mới chân chính đạt được cơ duyên.
Đồ đệ tu vi tăng lên, trong giới chỉ còn thêm một lão gia gia.
Mà hắn không chỉ đạt được mảnh vỡ ký ức của luyện dược sư thất phẩm, mà còn thu được Thương Ngô tâm!
Bây giờ chỉ cần trở về tiêu hoá chuyện luyện dược trong đầu, hắn tin tưởng không bao lâu nữa bản thân sẽ có thể trở thành luyện dược sư thất phẩm duy nhất của Đại An triều hiện nay!
Mấu chốt nhất chính là!
Có sự tồn tại của Thương Ngô tâm, đại biểu cho sau này hắn có thể thao túng Niết Bàn thần hỏa, vả lại bây giờ với cường độ tinh thân của hắn, luyện đan đã không cần dùng lửa củi nữal Cũng sẽ không luyện thành một bãi bùn nữa.
Thứ kia đừng nói người, chó nhìn cũng không uống nổi!
Huyền Ngọc Tử nhìn người đứng bên cạnh đang vuốt cằm cười ngây ngô, không khỏi hồ nghi quay đầu, đối diện với Mộ Dung Thiên.
"Sư phụ ngươi... luôn như vậy sao?”
Mộ Dung Thiên gãi gãi đầu, cười chất phác nói: "Phỏng chừng sư phụ lại nghĩ đến chuyện gì vui vẻ."
Chuyện vui vẻ?
Huyền Ngọc Tử nửa tin nửa ngờ, sau đó lắc đầu, không để ý tới Thẩm An Tại cười ngây ngô bên cạnh, mà nghiêm túc nhìn về phía Mộ Dung Thiên.
"Hai tháng nữa là đến ba năm ước hẹn giữa ngươi và Tần Thiển Nguyệt, mặc dù ngươi thu hoạch được cơ duyên không nhỏ trong bí cảnh, nhưng vẫn không thể phớt lờ."
"Tần Thiển Nguyệt chính là võ giả Địa Linh cảnh, nắm giữ lực lượng đại địa, tuyệt không phải thứ lực lượng hạ tam cảnh có thể ngăn cản, ngươi nếu muốn có vốn liếng chống lại nàng, tốt nhất là mau chóng lĩnh ngộ kiếm ý."
Nghe hắn nói lời thấm thía, Mộ Dung Thiên gãi gãi đầu, đột nhiên rút kiếm đen ra.
Động tác mặc dù rất chậm, lại có kiếm quang trên mặt, tốc độ thay đổi nhanh chậm bất đồng khiến người ta khó lòng phòng bị.
"Chưởng môn, ngài nói đến cái này phải không?"
Mộ Dung Thiên thu kiếm vào vỏ, chớp chớp mắt, ngây ngô mở miệng.
Huyền Ngọc Tử sửng sốt, cúi đầu nhìn thoáng qua từng vết kiếm chém ra trên phi chu.
Trên đó tràn ngập phong duệ, làm cho đầu óc hắn hơi trống rỗng.
Kiếm còn chưa ra, lưỡi kiếm đã đến trước...
Đây là một loại kiếm ý về tốc độ.
Từ khi nào Mộ Dung Thiên đã lĩnh ngộ kiếm ý?
Đối diện với vẻ mặt sửng sốt của hắn, Mộ Dung Thiên vò đầu nói: "Lần trước sư phụ tùy ý chỉ điểm đệ tử một chút, đệ tử lĩnh ngộ ngay trong ngày."
Tùy ý chỉ điểm một chút... lĩnh ngộ ngay trong ngày...
Khóe miệng Huyền Ngọc Tử giật giật.
Hai sư đồ nhà ngươi, thật sự quả là không phải người một nhà sẽ không cùng vào một cửa.
Đều là thích dùng ngữ khí cùng biểu cảm bình thản nhất, nói ra lời khiến người ta kinh hãi đến rớt cằm.
Đây là kiếm ý đói
Toàn bộ Đại An triều, số người lĩnh ngộ ra không quá một bàn tay!
"Chưởng môn, ngài làm sao vậy, thân thể không thoải mái sao?"
Mộ Dung Thiên thấy Huyền Ngọc Tử nửa ngày không nói lời nào, vội vàng lấy một chậu bùn vàng từ trong nhẫn trữ vật ra.
"Có cần dùng một chút không, đây là thuốc chữa thương sư phụ ta cố ý luyện chế. Ngày đó lúc ở phòng bếp, hắn còn nói đang đau bụng nên có thể không luyện thành công, kết quả lại luyện ra được một chậu lớn như vậy, đệ tử đến bây giờ còn chưa dùng hết."
Huyền Ngọc Tử nhìn chậu "đan dược" trong tay hắn, khóe mắt giật giật, đưa mắt nhìn thiếu niên mà nói: "Thứ tốt như vậy ngươi nên giữ lại đi, tốt nhất đừng để linh khuyển trông cửa trong tông nhìn thấy."
"Vì sao?”
Mộ Dung Thiên vò đầu không hiểu.
"Đến lúc đó ngươi hỏi sư phụ ngươi đi." "Đúng rồi, vừa rồi ngươi chém hỏng phi thuyền của ta, không phát bổng lộc của Thanh Vân phong năm nay nữa, đến lúc đó ngươi nói cho sư phụ ngươi biết một tiếng."
"A2I"
Mộ Dung Thiên trợn tròn mắt, vụng trộm nhìn thoáng qua Thẩm An Tại còn đang toét miệng cười ngây ngô ở bên kia, sắc mặt lập tức đau khổ.
Xong rồi, với tính cách coi tiền như mạng của sư phụ, trở về lại bị quất.......
Sự tình Thương Ngô cảnh rất nhanh đã truyền ra, nhóm người Thẩm An Tại còn chưa trở lại Linh Phù sơn, Tiêu Thiên Sách liền truyên tin trở về trong hoàng cung trước.
Sau khi biết được tin tức này, An Hoàng cũng không tức giận dị thường, mà giống như đã sớm đoán trước được, chỉ thở dài liền sớm đã chuẩn bị xong pháp chỉ ban bố.
Bạch Ngọc đại tướng quân phụng mệnh, suất lĩnh năm ngàn ngân giáp, năm vị kim giáp, lập tức tiến về Thượng Quan gial
Lão thái gia Thượng Quan gia chỉ là Thiên Linh cảnh sơ kỳ mà thôi, sao có thể là đối thủ của Bạch Ngọc đại tướng quân?
Đám người Thượng Quan Báo khi nhìn thấy thiết ky lâm môn, sắc mặt trắng bệch.
Biết chuyện đã đổ vỡ, cả nhà không ngừng cầu xin một con đường sống.
Nhưng Bạch Ngọc tướng quân chính là thân tín của bệ hạ, đương nhiên sẽ không dao động, ngoại trừ một đám cao tầng, cả Thượng Quan gia bất luận gia quyến hay là con cháu, toàn bộ chém đầu, không chừa một ail
Về phần những cao tầng lưu lại đó, cũng không phải là vì An Hoàng mắt nhắm mắt mở, mà là để khảo vấn ra càng nhiều tin tức liên quan tới Ma giáo hơn từ trong miệng bọn họi
Dù sao việc này rất lớn, không phải là việc nhỏ.
Nếu như Ma giáo ngóc đầu trở lại, đến lúc đó nói không chừng Bình Thiên triều cũng sẽ phái binh tiến vào Lang uyên.
Quyết không thể mặc kệ!
An Hoàng rất coi trọng chuyện này, đừng nói Thượng Quan gia, ngay cả Hoàng Hậu đương triều cũng bị hắn ném thẳng vào Thiên Lao, do mấy tên cường giả Thiên Linh cảnh tự trông coil
Bạn cần đăng nhập để bình luận