Đồ Nhi chớ hoảng đã có Vi Sư

Chương 261: Tất cả đều chết

Chương 261: Tất cả đều chếtChương 261: Tất cả đều chết
Một nơi hoang dã quạnh hiu, thân mang áo tím, nữ tử đeo mạng che mặt cất bước đi bộ.
Quanh người nàng lúc đi mang từng trận gió độc, vô số độc điệp, độc phong đi theo, nhất là cặp mắt màu tím đen yêu dị kia, khiến cho người nhìn thấy phát lạnh trong lòng.
Trên đường chợt có người trúng kịch độc chạy trốn đến đây, nhưng lại không còn sức lực cất bước nhắn xuống đất.
Bọn họ trơ mắt nhìn nữ tử toàn thân độc đi về phía mình, mặt lộ vẻ sợ hãi, chỉ cảm thấy phải bỏ mạng rồi.
Nhưng sự thật lại hoàn toàn ngược lại.
Thiếu nữ áo tím ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn bọn họ một cái, chỉ trực tiếp cất bước đi qua.
Độc phong quét qua, những bá tánh nhắn ở ven đường phát hiện độc tố trên người mình đã biến mất hoàn toàn.
Tất cả đau khổ đều tan thành mây khói, không còn cảm giác gì nữa.
Nhưng bọn họ chỉ ngạc nhiên nhìn lướt qua thiếu nữ áo tím đã biến mất ở phía xa, cũng không ai dám tiến lên dò hỏi.
Chỉ là cách làm đạm mạc của đối phương, cuối cùng lại để lại ấn tượng cực sâu trong lòng bọn họ. ...
Tiêu Cảnh Tuyết đi thẳng về phía trước, ánh mắt bình tĩnh như biển.
Càng đến càng gần, càng ngày càng gần...
Ánh mắt nàng càng phát ra xa, rất nhanh liền thấy được hai bóng người bên một dòng suối nhỏ.
Một người trong đó toàn thân là khe hở rậm rạp, chưa từng mở mắt, còn người khác lại khiến lông mi Tiêu Cảnh Tuyết khẽ run.
Ngược lại, oan gia ngõ hẹp.
Không nghĩ tới mới mấy ngày không gặp, hôm nay đã gặp lại tại nơi này!
Tân Thiển Nguyệt!
Xem ra sau khi Tứ trưởng lão Thiên Tuyết tông bị Thiên Nhạc giết, nàng lại dùng Thiên Mục trùng tìm một ký chủ khác.
Có thể có nhiều Thiên Mục trùng như vậy, tất nhiên nàng cấu kết với Ma giáo không cạn.
Giờ phút này, Tân Thiển Nguyệt đang hấp thu huyết khí nông đậm từ trong cơ thể Thiên Mục độc thể.
Vô tận huyết sát khí tuôn ra từ trong cơ thể độc, tiến vào thân thể của nàng.
Mà cái cảm giác tu vi tăng lên kia khiến Tân Thiển Nguyệt cảm nhận được sự say mê vô tận.
Đây chính là tư vị của sự cường đại.
Hiện tại nàng có thể cảm giác được, nếu như mình và Mộ Dung Thiên đánh một trận, mình chỉ dùng một đầu ngón tay cũng có thể nghiền chết hắn.
Nàng thật sự có chút nôn nóng muốn nhìn đến một màn kia.
"Thêm một chút nữa, hấp thu thêm một số khí huyết của võ giả, ta có thể đột phá Càn Khôn cảnh!"
Tân Thiển Nguyệt bỗng nhiên mở hai mắt ra, ánh mắt lập loè.
Nếu không phải là hiện giờ huyết khí của người thường cũng chẳng có tác dụng gì với nàng, ngược lại còn phải loại bỏ tạp chất rất phiên phức.
Thì nàng tuyệt đối sẽ không buông tha cho nhân mạng nhiều người trong Đại Ngọc thành như vậy.
"Phía trước tựa hồ có cứ điểm của đệ tử Dược Vương cốc, đi qua xem một chút."
Tân Thiển Nguyệt hưng phấn nhìn phương xa, trong mắt tràn ngập huyết sát khí.
Hiển nhiên, tu vi nhanh chóng tăng lên như thế, lại thêm giết chóc quá nhiều, đã khiến tâm thần nàng bị dục vọng che đậy, lý trí tạm thời bị thiếu vắng.
"Ai" Bỗng nhiên, Tân Thiển Nguyệt biến sắc, cảnh giác quay đầu lại nhìn.
Một thiếu nữ áo tím, chẳng biết từ lúc nào đã đứng trên ngọn cây, đang đứng từ trên cao lạnh lùng nhìn xuống dưới.
"Ngươi là...
Tân Thiển Nguyệt nhíu mày, nhìn nữ tử đeo mạng che mặt nhưng vẫn không che hết được vết bớt trên mặt, cảm thấy có chút quen thuộc.
Hình như đã gặp ở đâu rồi.
Tiêu Cảnh Tuyết không nói chuyện ngay, mà đưa mắt nhìn về phía Thiên Mục độc thể, ánh mắt ngưng lại.
Thiên Mục độc thể kia mặc dù không ra hình người, toàn thân đều là kế mắt, nhưng cặp mắt hí đến độ dù che kín hết khuôn mặt cũng có thể nhận ra này, lại khiến cho người ta liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được.
"Từ đường chủ..."
Đây không phải ai khác, chính là người đi cùng đám đệ tử Linh Dược đường do Huyền Ngọc Tử phái tới giúp nàng tiếp tế Dược Vương cốc, giải quyết nguy hiểm của bệnh dịch, Đường chủ Linh Dược đường Từ Hoan.
Chỉ là lúc mới vào Bắc Minh triều, đoàn người bọn họ đã bị đệ tử Ma giáo tách ra.
Không ngờ tới thời điểm gặp lại, đường chủ Từ Hoan, đã thành Thiên Mục độc thể.
Nghe được nữ tử áo tím phía trên lẩm bẩm, Tần Thiển Nguyệt tâm tư khẽ động, kinh ngạc mở miệng.
"Ngươi là Tiêu Cảnh Tuyết??"
Nói xong, nàng càng nhìn càng cảm thấy thân hình kia tương tự nữ tử mặc áo trắng khí chất nhu nhược lúc trước.
Chỉ là bây giờ... hai người đã hoàn toàn như hai người khác nhau.
Nghe nàng gọi tên mình, ánh mắt Tiêu Cảnh Tuyết bình tĩnh, chậm rãi tháo khăn che mặt xuống.
Khuôn mặt quen thuộc xuất hiện ở trước mắt, cùng với độc văn đầy mặt kia, Tân Thiển Nguyệt đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là kinh ngạc vô cùng.
"Không ngờ Thanh Thủy quận chúa được khen là mỹ nhân bệnh tật, hôm nay lại thành bộ dáng quỷ như vậy, ha ha hat"
Tân Thiển Nguyệt nhìn khuôn mặt của nàng, không chút che giấu vẻ trào phúng của mình.
"Thật là đáng tiếc, nếu Mộ Dung Thiên nhìn thấy bộ dạng này của ngươi, không biết hắn sẽ ghét bỏ như thế nào đây!"
Đối mặt với nàng trào phúng, trong lòng Tiêu Cảnh Tuyết không hề gợn sóng, chỉ lắng lặng nhìn nàng.
Nhìn thấy lời nói của mình không có tác dụng, Tân Thiển Nguyệt suy nghĩ một chút, lại động tới suy nghĩ khác.
"Xem ra ngươi đã từ Đại Ngọc thành đi tới đây, cứu bao nhiêu người? Còn nữa, lựa chọn lúc trước cho ngươi, rốt cuộc là ngươi đã giết sư đệ của ngươi, hay là trơ mắt nhìn đám đệ tử Dược Vương cốc kia chết thảm?"
Vừa nghĩ tới lựa chọn của mình lúc trước, Tần Thiển Nguyệt liên không nhịn được muốn cất tiếng cười to trong lòng.
Quả thực là hoàn mỹ, bất kể Tiêu Cảnh Tuyết lựa chọn thế nào cũng sẽ có một bên chết đi, khiến tâm ma của nàng nảy sinh.
Có phải bộ dạng quỷ quái này của nàng có liên quan tới lựa chọn của mình hay không?
Nghĩ đến khả năng này, nàng cười càng thêm đắc ý.
"Đều đã chết."
Cuối cùng Tiêu Cảnh Tuyết cũng mở miệng, giọng nói bình thản như đang nói đến một chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.
Nụ cười của Tần Thiển Nguyệt dừng lại, hoài nghi có phải mình nghe lầm rồi không.
"Ngươi nói cái gì?"
"Ta nói, tất cả đều chết rồi." Tiêu Cảnh Tuyết bước ra một bước, thân hóa thành khói độc màu tím, biến mất, lúc xuất hiện lại, đã đến trước mặt Tần Thiển Nguyệt.
Người sau kinh hãi, vội vàng rút kiếm chém xuống.
Nhưng Tiêu Cảnh Tuyết chỉ khẽ nâng tay phải lên.
Đinh!
Hai ngón tay của nàng dễ dàng kẹp lấy thanh trường kiếm kia.
Con ngươi Tân Thiển Nguyệt co rút lại, linh khí độ nhập vào trường kiếm của mình không ngờ lại bị độc tố cực kỳ mạnh mẽ ăn mòn, độc tố kia còn có dấu hiệu tiến vào trong cơ thể mình!
Không chút do dự, Tân Thiển Nguyệt buông chuôi kiếm ra, trong nháy mắt lui lại.
Ngay lúc nàng khó khăn lùi lại, thanh trường kiếm bị Tiêu Cảnh Tuyết kẹp trong tay đã bị ăn mòn thành một đống nước thép, tí tách rơi xuống đất.
"Độc công!"
Rốt cuộc Tân Thiển Nguyệt cũng thấy rõ khí tức trên người Tiêu Cảnh Tuyết, sắc mặt khẽ biến.
Linh khí Huyền giai vậy mà tan rã trong nháy mắt!
Nàng nhớ rõ, không phải Tiêu Cảnh Tuyết tu luyện công pháp ôn dưỡng kinh mạch đặc hữu của Dược Vương cốc, để áp chế chất độc Thực Cốt sao?
Vì sao hiện tại...
Trong giây lát, nàng phảng phất nghĩ tới cái gì, nhìn độc văn đầy mặt kinh nghi mở miệng.
"Chẳng lẽ ngươi tạm thời chuyển tu độc công gì đó, hút sạch toàn bộ độc dược và huyết khí trong cơ thể những đệ tử Dược Vương cốc và bách tính Đại Ngọc thành vào cơ thể mình hay sao?"
Tựa hồ chỉ có lời giải thích này mới có thể giải đáp vì sao vừa rồi Tiêu Cảnh Tuyết nói là tất cả đều mất mạng, đồng thời tu vi tăng nhanh như vậy.
"Không phải ngươi muốn thấy dáng vẻ bây giờ của ta à, như ngươi mong muốn, ngươi đã thấy rồi đấy."
Tiêu Cảnh Tuyết nhẹ giọng mở miệng, đưa tay ra. Thiên Mục độc thể ở bên cạnh lập tức bị nàng nắm trong tay, giãy giụa không thôi.
"Đó chính là đường chủ Linh Dược đường của các ngươi, là Từ Hoan, ngươi ra tay được sao?"
Tân Thiển Nguyệt nhắm mắt lại, vẫn có chút không tin.
Nhưng ngay sau đó con ngươi nàng hơi co lại, thấy Tiêu Cảnh Tuyết chẳng những không dừng tay, ngược lại khí độc toàn thân Thiên Mục độc thể đang cuồn cuộn chảy vào trong cơ thể nàng.
Con mẫu trùng màu đen kia, cũng kêu thảm thiết rồi hóa thành khói đen, bị Tiêu Cảnh Tuyết hút vào trong cơ thể.
Hai mắt Từ Hoan trắng dã, toàn thân co quắp nhắn trên mặt đất, không nhúc nhích.
Một thân linh khí của hắn đã bị độc tố hút sạch, tim ngừng đập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận