Đồ Nhi chớ hoảng đã có Vi Sư

Chương 337: Nhìn như tên... Thiên Nhạc?

Chương 337: Nhìn như tên... Thiên Nhạc?Chương 337: Nhìn như tên... Thiên Nhạc?
"Đã sắp đến giờ rồi. Người của Thiên gia nếu không vào thì phải bỏ lỡ trận đầu rồi."
Trương Nhất Triết sờ sờ cằm mở miệng.
Ngay khi hắn vừa dứt lời, bên ngoài Đạo Tràng truyền đến tiếng cười to.
"Ha ha ha, Thác Bạt huynh, trên đường đi có một số việc chậm trễ, cũng may là còn kịp!"
Theo tiếng nhìn lại, Thiên Cương đang mang theo một người trẻ tuổi cất bước đi đến, cười chắp tay vê phía Thác Bạt gia bên kia.
Gia chủ Thác Bạt gia cũng cười tiến lên tiếp đón, tựa hồ hai nhà có chút giao tình.
Nhìn thấy Thiên Cương tới, đám người Đoan Mộc Khung cùng Long Cửu Cực đều khẽ nhíu mày.
Đã mấy năm rồi Thiên gia không tới tham gia Đại hội Luyện Khí, không ngờ năm nay lại tới.
Hơn nữa... quả đúng như lời đồn, gia chủ đã đổi vị, Thiên Quan Tinh thì không biết tung tích.
Nếu người kia không đến đây, vậy đây hẳn là Thiên Cương.
Nhìn thấy đội ngũ Thiên gia, Thiên Nhạc theo bản năng muốn đứng dậy.
Nhưng Tiêu Cảnh Tuyết giơ tay nhẹ nhàng đè hắn lại, không để hắn có dị động.
"Chúng ta không phải sư huynh, luôn có sư phụ ở bên cạnh, đi ra bên ngoài không cần hấp tấp như vậy, chuyện của ngươi cũng không vội nhận được đáp án ngay bây giờ."
Nghe thanh âm nhu hòa bên tai, lúc này Thiên Nhạc mới gật đầu, ánh mắt chăm chú nhìn về phía Thiên gia.
Hắn tìm kiếm tới lui rất lâu, nhưng vẫn không nhìn thấy người mình muốn thấy.
Mà ở phía xa xa, trang chủ Thần Hỏa sơn trang, Tô Lưu Ly vẫn luôn chú ý đến bên đây, đang hơi nhíu mày.
Thằng nhóc này... Tựa hồ rất để ý người của Thiên gia?
"Nương, có tin tức."
Tô Hiểu ở bên cạnh sau khi nhận được tin tức của đệ tử nội trang thì nhanh chóng bước lên phía trước, thấp giọng nói.
"Nói." Tô Lưu Ly hơi liếc mắt.
"Hai người bọn họ là người của Thiết đường Đại An, lần này tới đây là dùng thân phận khách khanh, tuy rằng Thiết đường rất tốt trong việc giữ bí mật, nhưng hai người này rất nổi tiếng, cho nên rất dễ điều tra ra."
"ồ?"
Nghe thấy hai người đều rất nổi danh như vậy, nàng không khỏi nảy sinh hứng thú.
"Bọn họ đều là đệ tử của Thẩm An Tại của Thanh Vân phong, một người là đệ tử thứ hai, đồng thời cũng là Thanh Thủy Quận chúa của Đại An triều, Tiêu Cảnh Tuyết, một người khác là đệ tử thứ ba, xuất thân không nhiều người biết, nhưng gân đây hắn thanh danh vang dội ở Thiết đường Đại An, đã trở thành luyện khí sư thủ tịch bên kia."
Tô Hiểu nói ra tin tức mình biết, trên mặt Tô Lưu Ly không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Thiếu niên này thoạt nhìn chỉ mười hai mười ba tuổi, vậy mà đã đảm nhiệm thủ tịch Luyện Khí Sư ở Thiết đường một phương?
Cho dù ở độ tuổi này, Tô Hiểu cũng chỉ có thể phô bày ra thiên phú luyện khí mà thôi.
"Tên của hắn là gì?"
"Hình như tên là... Thiên Nhạc?”
Đôi mắt đẹp của Tô Lưu Ly ngẩn ra, nước trà bên môi đều quên uống, kinh ngạc nhìn vê phương xa, nhìn thiếu niên áo xám thần sắc lạnh lẽo, lại rất nhu thuận đứng bên cạnh Tiêu Cảnh Tuyết.
Thiên Nhạc, Thiên Nhạc...
"Nương, người làm sao vậy?” Thấy mẫu thân ngẩn người, Tô Hiểu không khỏi nghi hoặc hỏi thăm, cũng nhìn sang Thiết đường bên kia vài lần. Nàng thầm nghĩ rốt cuộc hai người này có gì đáng để chú ý, không ngờ lại khiến mẫu thân chú ý như vậy.
"Nương, người yên tâm, Thẩm tiền bối mặc dù tinh thông dược đạo cùng kiếm đạo, nhưng luận luyện khí chi đạo, hắn chưa chắc tinh thông như con gái ngài. Yên tâm đi, so với hắn, còn không bằng chú ý Đoan Mộc Bất Cùng."
Tô Lưu Ly khôi phục tinh thần, lắc đầu không nói, dáng vẻ đầy tâm sự nặng nề.
Sau khi biết được tam đồ đệ của Thẩm An Tại tên là Thiên Nhạc, ánh mắt nàng lại nhìn vào Thiên Cương thêm một chút, dường như đang lo lắng điều gì.
Một bên khác, Đoan Mộc Khung thấy người đã đến không sai biệt lắm, ho khan hai tiếng liền đứng lên, bắt đầu nói ra các loại lời khách sáo.
Phía sau hắn, Long Cửu Cực có vẻ đứng ngồi không yên, lâu lâu sờ sờ mũi, thi thoảng lại nhấp một ngụm rượu.
Mà Huyền Vu bên cạnh, thủy chung lẳng lặng nhìn hắn.
Chỉ là ánh mắt kia lại không phải là dịu dàng hay là tình ý miên man của nữ tử, mà là có chút lãnh ý, khiến người ta như rơi vào hầm băng.
Bị nhìn chằm chằm hồi lâu, Long Cửu Cực hơi không chịu nổi, quay đầu lại hỏi.
"Này... Hai ta quen nhau à?”
Huyền Vu sửng sốt, có chút nghiến răng nghiến lợi hẳn lên.
"Được lắm Long Điểm Thương, bây giờ giả vờ không biết để quyt nợ phải không hả?"
"Trộm Tuý Tiên nhưỡng của ta, trốn đã mấy chục năm, hôm nay khó khăn lắm mới bắt được ngươi, giờ ngươi còn dám giả ngu nữa à!"
Huyền Vu lộ vẻ tức giận, tiến lên muốn đưa tay véo tai hắn.
Mà Long Cửu Cực cũng né tránh vô cùng thuần thục, không ngừng kêu khổ mở miệng: "Cô nãi nãi, rốt cuộc ngươi tìm tới Đại hội Luyện Khí này bằng cách nào vậy?"
"Ngươi quản ta làm sao tìm được hả, hôm nay không trả đồ lại, ta sẽ giúp cho bộ xương già này của ngươi giãn gân giãn cốt!"
Mắt thấy đầu ngón tay Huyền Vu có màu đen, Long Cửu Cực vội vàng xua tay.
"Đừng đừng, chuyện của chúng ta rất bí mật lắm. Nơi này là sân nhà của Đoan Mộc huynh, nếu ngươi đập bảng hiệu hắn sẽ không ổn."
Trên đầu Đoan Mộc Khung không khỏi lấm tấm mồ hôi lạnh.
Nếu hai người này đánh nhau, đừng nói đạo tràng này, toàn bộ Cố Tây thành đều sẽ gặp nạn.
Huyền Vu hừ lạnh một tiếng, lúc này mới dừng tay mở miệng.
"Nói, ngươi náo loạn Luận Kiếm sơn xong biến mất nhiều năm như vậy là đi nơi nào, hiện tại lại chạy tới Đại hội Luyện Khí làm cái gì? Nhắm vào Nguyệt Vô Khuyết của Thần Hỏa sơn trang? Nhưng đây không phải là đao sao, ngươi là Kiếm tiên, có quan hệ với ngươi sao?"
Một tràng c6au hỏi bị bắn ra, Bạch Diệu Linh bên cạnh đã há to miệng.
Vì sao... Trong ấn tượng của mình vị này đặc biệt cao quý lãnh diễm, người lạ chớ gần, đối mặt lão đầu lôi thôi này vậy mà biến thành lắm lời?!
Hơn nữa bộ dáng vừa rồi... sao cứ có cảm giác như là thiếu nữ hờn dỗi!?
"Một ít chuyện cũ, không đề cập tới cũng được, lần này ta đến là muốn nhờ Đoan Mộc huynh tìm xem có Luyện Khí Sư cao phẩm am hiểu luyện chế Khôi Lỗi hay không, tốt nhất là có thể phong ấn tất cả lực lượng."
Ánh mắt Long Cửu Cực lóe lên, mở miệng.
"Luyện chế Khôi Lỗi?"
Huyền Vu nhíu mày, sau đó rất nhanh nghĩ tới cái gì.
"Đồ nhi của ngươi đã tẩy sạch hiềm oan, nghe nói hiện tại hắn không còn thân thể, chỉ còn hồn thể, ngươi muốn luyện chế cho hắn một bộ khôi lỗi nhục thân?”
Nhưng rất nhanh, nàng lại lắc đầu. "Không đúng, khôi lỗi thì thôi đi, nhưng tại sao ngươi còn muốn gia tăng phong ấn?"
Nghe nàng hỏi, Long Cửu Cực lại lựa chọn đổi chủ đề.
"Tây Hoang vực ngươi cũng có am hiểu luyện chế dược khôi, không biết có Luyện khí sư thích hợp để đề cử?"
"Không có, khôi lỗi cũng chia rất nhiều loại, Dược Khôi chỉ là một trong số đó, còn chia làm thuật khôi, khí khôi, phù khôi..."
Huyền Vu mở miệng giải thích sự khác nhau giữa các loại con rối.
Dược khôi, đại bộ phận đều là độc khôi, thân mang kịch độc, người sử dụng thường xuyên thao túng con rối này tiến hành tập kích.
Mà thuật khôi, tên như ý nghĩa, chính là cường giả lưu lại một đạo thuật pháp phong ấn bên trong, sau đó giao cho vãn bối làm át chủ bài cứu mạng.
Về phần khí khôi, cũng giống như cơ quan khôi lỗi, bê ngoài cứng rắn, lực lớn vô cùng, có thể làm linh khí phòng ngự, linh khí công kích.
Phù khôi cuối cùng là một trong những khôi lỗi phức tạp nhất, bởi vì cần sự liên thủ cùng luyện khí sư.
Mà yêu cầu trình độ của hai bên đều rất cao, cực kỳ hi hữu, nhưng một khi luyện chế ra, uy lực cũng kinh khủng nhất trong các loại khôi lỗi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận