Đồ Nhi chớ hoảng đã có Vi Sư

Chương 194: Tỉ võ bốn châu

Chương 194: Tỉ võ bốn châuChương 194: Tỉ võ bốn châu
Đại khái hơn một canh giờ sau, Tiêu Ngạo Hải đi ra từ trong phòng giam, đi vào giữa nhà thuỷ tạ trò chuyện với Thẩm An Tại.
"Lăng Phong vương rất cẩn thận, dùng hết các thủ đoạn cũng chỉ biết được bí pháp hóa yêu kia không phải là bí pháp của Bình Thiên triều mà là từ bên ngoài tới, còn có được từ đâu thì..."
Tiêu Ngạo Hải nói xong, lắc đầu.
"Nếu mười năm trước bọn họ có bí pháp hóa yêu này, chỉ sợ Vương gia năm đó không nhất định có thể bảo vệ được Lang Uyên này."
Thẩm An Tại nhíu mày, sau đó tiếp tục mở miệng: "Vậy chuyện liên quan tới ma giáo thì sao?"
"Không có manh mối, hắn một mực khẳng định Ma giáo là Ma giáo, không có bất kỳ quan hệ gì với Bình Thiên triều của hắn."
Giọng điệu của Tiêu Ngạo Hải phần lớn là không tin: "Hai lân Ma giáo xuất hiện, Bình Thiên triều của hắn cũng đều xuất quân áp sát biên giới, nếu nói Ma giáo không phải do bọn họ phái tới, bản vương quả quyết không tin."
Thẩm An Tại gật đầu, những đệ tử ma giáo kia ai cũng tín ngưỡng kiên định, giống như tử sĩ.
Nếu không phải là Bình Thiên triều bồi dưỡng, vậy chỉ có thể nói rõ Ma giáo có khả năng cao là không đơn giản như vậy.
Hơn nữa cho tới bây giờ bọn họ vẫn không biết giáo chủ Ma giáo là ai.
Bây giờ chỉ còn lại hai vị đại Tế Ti, tung tích không rõ, giáo chủ của bọn họ còn chưa xuất đầu lộ diện.
Ngay cả Tế T¡ cũng đã có thực lực của Càn Khôn cảnh, nếu thật sự có Giáo chủ này tồn tại thì e rằng thực lực của chúng đã bước vào thượng tam cảnh.
"Sứ thần của Bình Thiên triều đã khởi hành, sứ giả Nam Quyết điện đã tới hoàng thành của ta. Nếu lần này thành công, Đại An triều sẽ được an ổn trong một thời gian."
Nói xong, Tiêu Ngạo Hải lại thở dài.
Thẩm An Tại nhíu mày: "Đây không phải chuyện tốt sao, Vương gia vì sao lại thở dài?"
"Vương gia thở dài, hẳn là đang sầu về chuyện tỷ thí võ giữa bốn châu sau hai năm sau."
Huyền Ngọc Tử ở bên cạnh mở miệng.
"Tỉ võ bốn châu?"
Thẩm An Tại nhíu mày lại.
Điều này hắn cũng biết.
Tỉ võ bốn châu, mười năm một lần.
Những người đứng đầu, không chỉ được ban thưởng hậu hĩnh, còn có thể tiến vào Thiên Huyền điện hoặc là bốn điện khác, có thể nói là quyền lực ngập trời chân chính.
Cái gọi là bốn châu, thực ra chính là bốn vực.
Mà Thiên Huyền điện chính là thế lực cường đại nhất toàn bộ đại lục, ai cũng không dám dễ dàng đắc tội.
Nếu có thể đi vào Thiên Huyền điện hoặc bốn phân điện, đó chính là cá chép vượt long môn, ngay cả người của hoàng thất ba triều nhìn thấy cũng phải quỳ bái.
Đáng tiếc, bao năm qua, trong Nam Quyết vực chưa bao giờ có ai thật sự đạt được thứ hạng tốt trong tỷ thí võ bốn châu.
Thậm chí ngay cả tiếp cận cũng làm không được, đủ để thấy chiến đấu khốc liệt như thế nào.
Cũng đúng, Nam Quyết vực là nơi xa xôi hẻo lánh, muốn đến nơi khác, không phải có biển lớn ngăn cách thì cũng là Cực Bắc cảnh mênh mông những tuyết.
Dưới tình huống thiếu thốn tài nguyên, thực lực tổng thể cũng yếu hơn nhiều so với ba vực còn lại.
Đông Linh vực là thánh địa của kiếm tu, bên trong có Thần phù tháp, có thể nói nơi này tụ tập yêu nghiệt kiếm tu và phù tu, thực lực cường đại nhất trong bốn vực.
Tây Hoang vực, phong tình dị vực, tu sĩ trong đó thủ đoạn quỷ bí, có người giỏi cổ thuật khống tâm, có người giỏi mị công huyễn thuật, cũng có người y độc song tuyệt, giết người cứu người, kỳ trùng vô số, ở trong bốn vực, khiến người nhìn không thấu nhất chính là người vực này.
Mà Bắc Đạo vực, so với các loại kỳ thuật như kiếm và phù của Đông Linh Vực, Cổ độc y huyễn của Tây Hoang vực, thì bọn họ thì thuần túy hơn nhiều.
Bởi vì khu vực này tôn sùng việc luyện thể, quyền của võ giả nơi đây có thể mơt núi phá sông, cứng rắn lay động thân lôi, càng là nơi luyện khí sư hướng tới.
Chỉ có Nam Quyết vực không có gì đáng giá để lưu danh.
Nhưng không có nghĩa là Nam Quyết vực chưa từng xuất hiện cường giả gì, ngàn năm trước, Nam Quyết vực có một vị võ giả lấy phong thái cưỡng ép treo lên đánh những tồn tại đứng đầu võ giả tứ châu, đi vào Thiên Huyền điện, nghe nói còn thành tựu cảnh giới Chân Tiên.
Mà lúc trước vị cường giả kia còn am hiểu một môn châm pháp vô cùng cường đại vậy, cũng chính là Huyền môn Thập Tam châm hệ thống cho Thẩm An Tại.
Cường giả kia tên là Lâm Thanh, về sau được tôn xưng là Thanh tổ.
Đáng tiếc, mặc dù sau khi Thanh tổ tiến vào Thiên Huyền điện đã tranh thủ được không ít tài nguyên cho Nam Quyết vực, nhưng sau người này, cũng không còn cường giả danh chấn thiên hạ khác xuất hiện.
Hàng năm, tỉ võ bốn châu, ngay cả mười hạng đầu Nam Quyết vực còn không vào được.
"Chẳng lẽ lần này Bình Thiên triều có lòng tin tiến vào mười thứ hạng đầu khi tham gia thử võ?" Thẩm An Tại nhíu mày hỏi thăm.
"Vị Đạo tử Lý Trường Sinh kia của Tê Vân đạo tông, Thẩm phong chủ hẳn là biết chứ?"
Tiêu Ngạo Hải mở miệng.
Thẩm An Tại gật đầu: "Vị yêu nghiệt kia hai mươi tuổi đã là bán bộ Càn Khôn cảnh, đương nhiên biết."
"Không sai, nhưng hắn không phải bán bộ Càn Khôn cảnh, trước đó không lâu, hắn đã thật sự trở thành võ giả Càn Khôn cảnh."
Vẻ mặt Tiêu Ngạo Hải trở nên nghiêm túc: "Còn hai năm nữa, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn có thể đột phá vào cảnh giới Niết Bàn."
Lời này vừa nói ra, Thẩm An Tại cùng Huyền Ngọc Tử nhìn nhau, trong mắt đều lộ vẻ kinh hãi.
Hơn hai mươi tuổi đạt đến thượng tam cảnh, cái này cho dù đặt ở toàn bộ Thiên Huyền đại lục, cũng được xưng là thiên tài chân chính.
Năm đó Thanh tổ ở độ tuổi này, cũng có tu vi xấp xỉ với hắn.
"Hai năm sau là cảnh giới Niết Bàn..."
Thẩm An Tại lại cúi đầu, sắc mặt có chút ngưng trọng.
Nếu thật sự là vậy, sợ là đợi sau khi Lý Trường Sinh tiến vào Nam Quyết điện, Bình Thiên triều vẫn có thể ngóc đầu trở lại, thậm chí còn có thể có Nam Quyết điện trợ giúp.
Huyền Ngọc Tử thở dài: "Biện pháp giải quyết duy nhất, chính là đến lúc đó có người đi tranh đua với Lý Trường Sinh, nhưng như vậy thì dễ dàng gì."
"Nhìn chung toàn bộ Nam Quyết, những người có thể đuổi kịp Lý Trường Sinh hoàn toàn không có."
Thẩm An Tại lắc đầu: "Ai nói không cớ?"
Hai người đều sửng sốt, ghé mắt nhìn về phía hắn.
"ý của Thẩm phong chủ là?"
Hai người có chút khó hiểu, chẳng lẽ hắn muốn để Mộ Dung Thiên đi tranh với Lý Trường Sinh sao?
Nhưng hiện tại Mộ Dung Thiên mới chỉ là Địa Linh cảnh, khoảng cách với Càn Khôn cảnh còn xa hơn cả Thiên Linh cảnh.
Thời gian hai năm, cho dù một năm một đại cảnh giới cũng không thể đột phá Niết Bàn? Thẩm An Tại nhìn về phía Huyền Ngọc Tử, trầm giọng nói: "Chưởng môn chẳng lẽ đã quên Lăng sư điệt sao?"
Huyền Ngọc Tử ngẩn ra, sau đó lắc đầu cười khổ.
"Phi Sương không thể lên sân khấu, công pháp của nàmg đặc biệt, phải tích lũy qua rất nhiều năm mới được. Hơn nữa cho dù nàng có từ bỏ công pháp thì cũng khó mà đuổi kịp Lý Trường Sinh chỉ trong hai năm."
Ánh mắt Thẩm An Tại hơi trầm xuống, đây là lời nói thật.
Này quan hệ đến tiên đồ chân chính sau này của Lăng Phi Sương, không thể tùy tiện quyết định.
"Xe đến trước núi ắt có đường, thi võ bốn châu còn hai năm, Vương gia hiện tại lo lắng như vậy, cũng không làm nên chuyện gì."
Thẩm An Tại bưng chén lên uống một ngụm trà, trong lòng thì suy nghĩ.
Nếu Mộ Dung Thiên có thể đạt được cơ duyên ở Thăng Long trì, trở thành Chân Long đạo thể, lại lĩnh ngộ được kiếm đạo chân chính trở thành Kiếm tiên, thì còn có một tia hy vọng thắng được Lý Trường Sinh.
"Ai... Nếu lần hợp đồng này thành công, hoàng huynh sẽ cho Thiên Sách tiến vào trọng địa Hoàng triều tu luyện, xem trong hai năm này hắn có thể đạt đến cảnh giới gì!"
Hai người gật đầu, hiện giờ cũng chỉ có thể như thế.
Những ngày kế tiếp, Thẩm An Tại tạm thời ở lại Trấn Nam vương phủ, đi theo Trấn Nam vương mỗi ngày đến địa lao nghiên cứu Chu Tiếu, muốn nhìn một chút bí pháp hóa yêu trên người hắn có phương pháp phá giải gì không.
Đáng tiếc, cho dù y đạo Thẩm An Tại cao siêu, nhưng cũng không có nhiều manh mối.
Hắn chỉ biết bí pháp hóa yêu này dùng huyết khí của yêu thú để gia tăng thực lực của bản thân trong thời gian ngắn ngủi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận