Đồ Nhi chớ hoảng đã có Vi Sư

Chương 616: Bảy Đế phù

Chương 616: Bảy Đế phùChương 616: Bảy Đế phù
Thẩm An Tại im lặng hồi lâu, hắn ngắm nhìn những đám mây trôi trên bầu trời, dòng suy nghĩ bay rất xa.
Đây là lần đầu tiên, người quen biết ra đi theo cách bất lực như vậy.
Thọ nguyên đã hất...
Mặc dù không tận mắt nhìn thấy Ngọc Tâm Lan lúc lâm chung nhưng nghĩ lại, cho dù có nhìn thấy, mình cũng sẽ bất lực thôi?
Chẳng lẽ mình còn có thể giúp nàng, giúp tất cả những người quen biết bước vào cảnh giới Bất Tử, hưởng thọ vô biên hay sao?
"Nếu lúc đó Thẩm tiền bối ở đây, chắc chắn sẽ có cách nhưng mà..."
Ngọc Phong có chút kích động, lại có chút bất lực, đến sau cùng, hốc mắt thậm chí còn hơi đỏ.
"Cho nên mấy trăm năm sau đó ngươi đã bỏ bê Dược đạo, là vì chuyện này mà chán nản sao?"
Thẩm An Tại quay đầu nhìn hắn.
Ngọc Phong cười khổ, có chút tự giễu nói: "Cho dù trở thành dược sư Hoàng phẩm, thậm chí là dược sư Cực cảnh thì thế nào, đến cuối cùng... chẳng phải vẫn không cứu được a di sao."
Ngọc Tâm Lan, là chị em bạn tốt của cha mẹ hắn, theo vai vế, hắn nên gọi một tiếng cô.
Thẩm An Tại lắc đầu, không nói thêm gì.
Người thân thiết nhất qua đời, đổi lại là ai cũng sẽ bị đả kích rất lớn.
Dù sao Ngọc Tâm Lan vẫn luôn coi hắn như con trai mà chăm sóc, lúc trước ở Phượng Hoàng tộc, nàng cũng vì mình cứu Ngọc Phong nên đối xử với mình rất tốt.
"Long Chiến Thiên, Phượng Khuynh Tâm, Hà Bất Ngữ, những người quen cũ ở Thiên Huyền giới, giờ họ có khỏe không, có lên thượng giới không?”
Thẩm An Tại im lặng hồi lâu, vẫn mở miệng hỏi.
"Hầu hết bọn họ đều không chọn đến đây, mà ở lại Thiên Huyền giới an hưởng tuổi già... Mà giờ đã ba nghìn năm trôi qua...
Ngọc Phong chưa nói hết lời nhưng ý tứ trong đó, lại quá rõ ràng.
Sau khi Vạn Giới bi vỡ nát, mặc dù Thiên Huyền giới hồi sinh nhưng cũng mất đi linh khí, những người ở lại đó, dưới cảnh giới Càn Khôn, sau khi linh khí trong cơ thể cạn kiệt mà không thể bổ sung thì chỉ khỏe hơn thể chất của người thường một chút mà thôi.
Còn võ giả trên cảnh giới Càn Khôn, cũng sẽ dừng bước cả đời, không thể tiến thêm một bước nào nữa.
Ba nghìn năm trôi qua, hẳn là Thiên Huyền giới... thực sự đã tuyệt tích võ giả.
Cũng không biết... Thanh Vân phong thế nào rồi?
"Nếu có cơ hội, hãy đưa ta đến thắp hương cho Ngọc trưởng lão."
Nói đến đây, trong lòng Thẩm An Tại có muôn vàn suy nghĩ nhưng chỉ có thể nói ra một câu như vậy.
"Thẩm tiền bối, ba nghìn năm này, mọi người đều đang chờ ngài, rốt cuộc ngài đã đi đâu?"
Ngọc Phong không nhịn được mở miệng hỏi.
"Ta à... ta dường như đã ngủ rất lâu rất lâu, lại dường như chỉ trong chớp mắt, khi tỉnh lại thì đã ở trong cơ thể của tiểu tử này."
Người trước mặt cau mày: "Vậy nên vị tiểu huynh đệ này, thật sự là hậu duệ của Mộ Dung Thiên?"
Thẩm An Tại gật đầu, ánh mắt sâu xa.
"Bấy lâu nay, mọi người giờ ở đâu, những người khác thế nào?"
"Lúc mới đến đây, chúng ta đều theo đến Linh môn, sau đó dưới sự sắp xếp của Huyền chưởng môn, đã trải qua một khoảng thời gian có thể coi là yên ổn."
Ngọc Phong từ từ mở miệng, trong mắt thoáng qua vẻ hồi tưởng. "Sau đó mọi người hiểu được tình hình ở đây, liền tản ra khắp nơi, đi tìm cơ duyên của mình, dù sao thì sống nhờ người khác lâu dài cũng không tốt, để Huyền chưởng môn không khó xử, cũng để có thể tiến thêm một bước, mọi người vẫn rời đi."
"Giờ đây dần dần, liên lạc cũng không còn như trước, ta cũng không biết họ thế nào hay là đang ở đâu."
Hắn cảm khái nói.
Chín đại tinh vực thực sự quá lớn, những phương tiện truyền tin bình thường, căn bản không thể vượt qua khoảng cách xa như vậy.
Thẩm An Tại gật đầu, vốn định dò hỏi tin tức của lão Trịnh, xem ra vẫn phải đợi sau này rồi nói.
Chỉ hy vọng hắn không có chuyện gì, nhưng với thiên phú của Chính Nguyên, lại có Sinh Tử phù bên người, hẳn cũng đã gây dựng được chút danh tiếng, lão Trịnh hẳn sẽ không tệ.
"Được rồi, ngươi chuẩn bị cho tốt đi, Tam Mục yêu hoàng kia, hẳn là không bao lâu nữa sẽ đến."
Sau một hồi hàn huyên, Thẩm An Tại phất tay.
Ngọc Phong gật đầu, cảm khái muôn vàn, lui ra ngoài.
Người xưa gặp lại, dường như có vô số lời muốn nói nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu.
Có câu là gặp nhau khó mà chia tay cũng khó, không biết lân gặp mặt này, tương lai có lại một lần chia ly nữa không.
Đợi hắn rời đi, Thẩm An Tại mới hít sâu một hơi, ý thức chìm vào bảng hệ thống, bắt đầu xem xét kỹ lưỡng Phù đạo tổng cương.
Vạn loại phù lục khác của hắn tạm thời không nói đến, ánh mắt hắn chủ yếu dừng lại ở bảy Đế phù trên đó.
Trong đó, có Sinh Tử phù.
Phù này hắn đã lĩnh ngộ, còn sáu Đế phù khác...
Ngũ hành, thời không, tạo hóa, hỗn độn, thôn phệ và...
Vô Lượng phù đứng đầu bảy Đế phù.
Thẩm An Tại có cảm giác, bảy Đế phù này, nếu lĩnh ngộ hết, hắn hẳn sẽ bước vào một lĩnh vực hoàn toàn mới.
Chỉ vì bảy loại phù này, gần như bao hàm hết mọi quy tắc đại đạo trên thế gian.
Ngũ Hành phù, không chỉ có ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, mà còn có mưa gió sấm chớp và nhiều quy tắc tự nhiên khác.
Còn Tạo Hóa phù, bên trong chứa đựng muôn vàn võ đạo, tạo hóa của đại đạo.
Mỗi một Đế phù, đều vô cùng phức tạp, muốn lĩnh ngộ trong thời gian ngắn căn bản là không thể nhưng chỉ cần lĩnh ngộ một loại, cũng có thể khiến cảnh giới Phù đạo của mình đạt đến sự lột xác phi thường.
"Tổng cộng còn lại sáu giờ Vạn Đạo Thôi Diễn thuật, thử thôi diễn Ngũ Hành phù xem."
Ánh mắt Thẩm An Tại lóe lên, nhắm mắt xếp bằng.
Xung quanh hắn, gió nhẹ từ từ thổi, lay động ống tay áo.
Hắn đã lĩnh ngộ được quy tắc của gió, lĩnh ngộ Ngũ Hành phù, hẳn là dễ dàng nhất.
Mà khi hắn đang xếp bằng lĩnh ngộ trong Thiên Diệp tông, Vũ Huyên cũng theo lệnh hắn, nhỏ Thiên Sinh thủy vào hạt giống khô héo kia.
Như dự đoán, sau khi nhỏ giọt linh dịch vô hạn sinh cơ này vào, hạt giống dần dần khôi phục lại màu xanh tươi tốt, nảy mầm.
Nhưng muốn mọc lên hoàn toàn, vẫn cần một thời gian không ngắn.
Cùng lúc đó, bên ngoài Hạo Hải giới, trong biển sao vô biên, hai bóng người đang bay lướt nhanh.
Phía trước là một trung niên áo đen, mặt mày âm u, giữa trán còn có một đường dọc.
Mặc dù đã thu liễm khí tức nhưng vẫn có thể cảm nhận được từ trên người hắn một luồng yêu khí lạnh lẽo.
Còn bên cạnh hắn, còn có một lão già lưng gù, mắt sâu hoắm.
"Tam Mục, nếu sau khi qua đó, không có tin tức về Huyết Tế chi Lộ, lão phu sẽ nuốt máu thịt ngươi, giúp tăng tu vil" "Lão ca yên tâm, lần này nhất định sẽ không đi một chuyến tay không!" Ánh mắt Tam Mục yêu hoàng lóe lên, đáy mắt có sự phấn khích không che giấu. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận