Mang Theo Siêu Thị Lớn Đào Vong

Chương 1070: Đường hầm núi Tiểu Yến

Chương 1070: Đường hầm núi Tiểu YếnChương 1070: Đường hầm núi Tiểu Yến
Nhưng khi ánh đèn được bật lên, Bạch Khương lập tức nhận ra hành động của bốn người đó.
Phía sau cánh cửa là một căn phòng, hóa ra là một phòng thí nghiệm, hai bên đây những thiết bị thí nghiệm cũ kĩ, mặt đất lát đầy những rãnh nhỏ hẹp.
Những rãnh nhỏ này tập trung ở giữa phòng thí nghiệm, và ngay chính giữa có một chiếc lông sắt lớn, bên trong không phải là thứ gì khác, đó là một cái đầu cương thil
Bốn người dân NPC đang dùng cái nĩa nhét từng miếng vào trong lông sắt, những thứ đó nhìn rất đẫm máu, mùi tanh tưởi nồng nặc, là thịt tươi!
Cô nhanh chóng nhìn rõ mọi thứ, cũng thấy rõ dưới ánh đèn, cái đầu cương thi lớn hơn bình thường với đôi mắt đỏ ngầu đang há miệng ra...
Dù không nghe thấy tiếng kêu, nhưng đầu óc Bạch Khương vẫn vang lên tiếng "ong", ý thức lập tức sa vào hỗn loạn.
Cô quên hết mọi thứ, suy nghĩ chìm vào một đám bông ướt nhẹp, nhưng cuối cùng với kinh nghiệm dày dặn, tình huống tương tự đã trải qua nhiều, tất nhiên cũng được ma luyện đi ra.
Lắc lắc đầu, Bạch Khương nhanh chóng hồi phục tinh thần, phát hiện bàn tay mình đang đặt trên công tắc đèn trên trán.
CạchI
Ba tia sáng, một tia tắt, Bạch Khương nhìn qua, là ánh sáng của Ngô Hải Bạch tắt, anh ta mở to mắt, đồng tử giãn ra, miệng hơi há, sau khi tắt đèn trên trán anh ta bước dần về phía lồng.
Bạch Khương vội vàng kéo Ngô Hải Bạch lại, lại kéo Vương Tòng Hằng đang muốn tắt đèn trán, cô gắng sức thử dùng đau đớn kích thích họ tỉnh lại: "Nhanh lên, tỉnh lại đi!"
Cơ thể run lên một cái, Vương Tòng Hằng và Ngô Hải Bạch lần lượt tỉnh lại, Bạch Khương mới buông tay ra.
Nhìn về phía lồng sắt, cô thấy bốn NPC chất đống trên đó, trông như một bức tường người.
"Đầu cương thi này không thể gặp ánh sáng!"
Ngô Hải Bạch vội vàng bật đèn trán, tim đập thình thịch: "Trời ơi, cái đầu cương thi này thật hung dữ, tôi cảm giác như đầu mình vừa bị búa đập, lúc nãy tôi quên mất mọi thứ-"
May mắn là có đồng đội bên cạnh, nếu không thì mình đã xong đời.
"Hãy hạ gục bốn NPC kia trước." Bạch Khương tiến lên, hai người Vương Tòng Hằng ngay lập tức theo sau.
Đi được vài bước, tinh thân của cô lại rối loạn, cô dừng lại định quay lại, ánh mắt bỗng nhiên sáng tỏ.
Bạch Khương bước tiếp, lần này cô gần như chạy tới, trong ba hai bước đã đến trước mặt các NPC, họ quay lưng lại không hề động đậy.
Ánh mắt trầm xuống, Bạch Khương phát hiện hai tay họ đưa vào lồng sắt, những thứ dạng xúc tu từ miệng mũi đầu cương thi đang quấn quanh cổ tay họ hút máu. Bốn NPC đều mất ý thức, ba người Bạch Khương không thể rút tay họ ra nên dùng đạo cụ để chặt những thứ giống như rễ cây kia.
"Chặt không đứt! Chặt tay đi!" Bạch Khương vung đao, tay của NPC bị cắt rơi xuống đất.
Ngô Hải Bạch nhìn mà rùng mình, có vẻ như lúc Bạch Khương chặt tay mình cũng dứt khoát như vậy, sau đó nhớ lại lúc mình ngã ngoài cửa có lẽ cũng bị những rễ cây này cắn và hút máu, lòng cảm thấy ghê tởm, vội lắc đầu không dám nghĩ nhiều, cũng chặt đứt tay của một NPC.
Bốn NPC bị chặt tay, dù đau đớn nhưng họ vẫn không thể tỉnh lại.
"Hãy mang họ ra ngoài trước, đừng để cái đầu này tiếp tục được truyên máu." Vương Tòng Hằng đề xuất.
"Tôi sẽ làm!" Ngô Hải Bạch nói: "Các cô tiếp tục chiếu sáng cái đầu này, hình như nếu có ánh sáng chiếu vào, khả năng tạo ảo giác của nó sẽ yếu đi."
"Đúng vậy, có vẻ như nó đang làm trò ma quái."
Bạch Khương nhìn vào lồng, ánh sáng của đèn trên trán tự nhiên cũng chiếu vào bên trong.
Đôi mắt của cương thi mở to hơn, trong mắt lộ rõ nỗi sợ hãi và phẫn nộ như có tính người, đôi mắt đỏ lên như có ánh sáng đỏ chảy tràn, nó chỉ còn lại một chiếc răng nanh bên trái, chiếc răng nanh đó dài và phủ một lớp đỏ, là dấu vết của việc vừa ăn xong.
Động tác của Bạch Khương chợt lung lay một chút, sau đó cô ổn định cơ thể và ôm một chậu nếp từ siêu thị ra.
Cô đã thử trước đó, nếp có tác dụng với cương thi nhưng chỉ hạn chế, không thể làm chậm bước đi của chúng, sau đó cô cũng không sử dụng nữa.
Nhưng bây giờ đối mặt với cái đầu cương thi bị nhốt trong lồng sắt, rõ ràng rất thích hợp để dùng nếp dọn dẹp đối phương.
Nếp từ kẽ hở của lồng sắt rơi vào, bao trùm lấy cả cái đầu cương thi.
Nếp trắng ngay lập tức chuyển thành màu đen, trong chớp mắt dưới cái đầu cương thi đã chất đầy một vòng nếp đen, nó cũng bong ra một lớp da thịt, như quả cà chua đỏ bị bóc vỏ, lộ ra phần thịt đỏ chín quá mức bên trong.
"Sssl" Vương Tòng Hằng phát ra tiếng kêu ngạc nhiên.
Nhìn vào lồng, lại nhìn vào tay Bạch Khương, đây là phép thuật gì vậy? Không đúng, là đạo cụ chứa đồi
Đôi mắt của cương thi mở to hơn, miệng mở rộng tới mức tối đa, một cuộc tấn công tỉnh thân mạnh mẽ hơn lao về phía Bạch Khương, cô cắn răng chịu đựng, trán lấm tấm mồ hôi lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận