Mang Theo Siêu Thị Lớn Đào Vong

Chương 1195: Cuộc chiến giành rương bảo vật - kết

Chương 1195: Cuộc chiến giành rương bảo vật - kếtChương 1195: Cuộc chiến giành rương bảo vật - kết
Chương 1195: Cuộc chiến giành rương bảo vật - kết
Cầm tấm bản đồ vé cửa hoàn chỉnh, Bạch Khương cẩn thận nghiên cứu các tuyến đường trên đó, rồi lấy ra chiếc la bàn mà cô đã lưu lại từ trước, một lát nữa có lẽ sẽ cần dùng đến.
Thân thể vẫn còn đau nhức, dù sao cuộc chiến tranh giành rương đỏ cũng rất khốc liệt, dù cố gắng giảm thiểu sự hiện diện của mình để lẻn vào, cô vẫn bị những người khác vô tình làm tổn thương.
Bạch Khương lấy thuốc xịt phun đều lên từng chỗ đau, rồi uống một viên thuốc, kiên nhẫn chờ vết thương dần dần lành lại.
Thời gian còn lại cô không lãng phí, lấy giấy vàng ra tiếp tục luyện tập.
Ba tiếng sau, Bạch Khương trở lại rìa khu phế tích.
Vừa đặt chân xuống đã nghe thấy những tiếng động kỳ quái, nghe đến đã rợn cả tóc gáy.
Bạch Khương nhanh chóng lùi lại, rời xa khu phế tích. Khi quay đầu nhìn lại, cô thấy hơn chục con sâu dài mảnh đang quan quại bò lổm ngổm, toàn thân chúng đỏ sậm gần như đen, bụng chỉ chít chân.
Chân của chúng có vẻ có lực hút rất mạnh, khi bám vào các khối bê tông phát ra âm thanh "rop rốp rốp', đó là tiếng của vô số chân nhỏ hút và nhả khỏi các khối bê tông.
Khó có thể tưởng tượng cảm giác thế nào nếu những chân đó bám vào cơ thể người, nghĩ thôi đã thấy ghê người.
Không nhìn thêm nữa, Bạch Khương quay người chạy ngay.
Trên đường đầy rẫy sâu, có lẽ nhờ có nhiều chân, chúng di chuyển như gắn lò xo, nhảy bổ vào mặt khiến cô không kịp phản ứng.
Bạch Khương phải mặc áo mưa để che chắn đơn giản, tay không ngừng vung đao, xác sâu phủ đầy lưỡi đao.
Cô từng thử dùng xăng đốt sâu, hiệu quả rất tốt, nhưng cô tiếc xăng, không đến lúc cấp bách sẽ không dùng cách này.
Chỉ dùng đuốc không thể xua đuổi hết đàn sâu, thà dùng đao còn hơn.
Cô cũng thử bôi bùn đầm lầy lên người, quả nhiên không có tác dụng với lũ sâu này. Không thể tránh né, chỉ còn cách đối mặt, Bạch Khương vừa giết sâu vừa tránh những núi thịt lớn nhỏ và quái vật bọ ngựa, không thể tránh thì chui vào nhà an toàn nghỉ ngơi.
Buổi tối nhanh chóng buông xuống, bên ngoài gần như không còn thấy bóng dáng người sống sót chạy trốn, Bạch Khương nỗ lực đi tiếp, mở đèn pin để chiếu sáng.
Ban đêm quá nguy hiểm, gần như không thể đi lại, cô phải dừng kế hoạch đi đêm và trốn vào nhà an toàn, chờ đến sáng sớm hôm sau khi trời vừa hừng sáng lại lập tức xuất phát.
Những người sống sót ra ngoài ngày càng nhiều theo thời gian, Bạch Khương không còn đi cướp bóc nữa, cũng cố gắng tránh xa dấu vết con người, toàn tâm toàn ý tập trung vào việc đi đường.
Đúng mười hai giờ, lân này Bạch Khương không còn tâm trí cho rương báu vật, chỉ tập trung vào tuyến đường trọng điểm trên bản đồ.
Tranh thủ vài phút trống vắng khi quái vật tạm thời biến mất lúc rương báu rơi xuống, Bạch Khương lấy xe máy ra chạy hết tốc lực, cuối cùng cũng đến được điểm đến khi làn sóng quái vật mới từ hố đen xuất hiện. Trước mặt cô có hai bóng người lần lượt chạy vào căn nhà an toàn màu xanh lá, Bạch Khương thu xe máy lại rồi nhanh chóng chạy theo.
Những con quái vật mới xoắn vặn cơ thể từ trên không trung dân dân hạ xuống mặt đất, khi Bạch Khương cầm tấm vé dán lên cánh cửa an toàn màu xanh lá, quái vật chỉ cách đầu cô không đến ba mét, cô gần như có thể ngửi thấy mùi tanh từ miệng chúng.
Tấm vé dán lên cửa phát sáng, cánh cửa không có tay nắm không có khóa điện tử lập tức nuốt chửng Bạch Khương vào trong.
[Người chơi Bạch Khương đã vượt qua phó bản bình thường: Cuộc chiến giành rương báu, nhận được 14 điểm]
Đứng tay không trong rừng cột đá, Bạch Khương theo bản năng ngước đầu lên, nhưng nơi này đã là ngoài phó bản, cô không thể nhìn rõ hình dáng những con quái vật mới, chúng cũng không thể làm hại cô.
Phó bản lần này khá mới lạ, Bạch Khương nhìn những sản phẩm rơi ra từ rương báu được bày trên kệ trong siêu thị, không thể chờ đợi muốn thử xem liệu có thể sử dụng chúng ngoài phó bản [Cuộc chiến giành rương báu] hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận