Mang Theo Siêu Thị Lớn Đào Vong

Chương 827: Sơn Trang Cổ Giá

Chương 827: Sơn Trang Cổ GiáChương 827: Sơn Trang Cổ Giá
Một bàn tay từ bên cạnh nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay cô, đó là Cốc Hinh.
Bạch Khương rời mắt khỏi người hầu nữ, nhìn vào Cốc Hinh, nhưng thấy mặt cô ấy tái nhợt, bằng ánh mắt không lời ra hiệu cho Bạch Khương nhìn ra cửa.
Tiếng pháo vang bên tai, mảnh vụn pháo nổ tung trong không trung, rơi lả tả như tuyết, khói thuốc nổ lan tỏa, cửa ra vào bị bao phủ trong một đám khói trắng dày đặc.
Trong đám khói cay nồng ấy, một đội ngũ lướt vào.
Đúng vậy, họ đang lướt vào.
Bạch Khương tập trung nhìn, nhận ra đó là những người giấy!
Một đội người giấy cầm giỏ hoa, rải cánh hoa bay lượn vào trong.
Khách mời trong phòng không ai tỏ ra ngạc nhiên hay sợ hãi, Thu Nghị Nhiên hoảng sợ tột độ nhưng lại không thể kêu lên, điều này khiến Đặng Thiệu chuẩn bị bịt miệng anh ta thở phào nhẹ nhõm...
Không, anh ta không thể nào thả lỏng được!
Khuôn mặt anh ta tái nhợt không một chút máu, mắt trợn tròn, sợ hãi nhìn người giấy bay vào.
Đầu óc anh ta trống rỗng, không thể suy nghĩ tại sao khi nhìn thấy cảnh kinh hoàng bên ngoài cửa, phản ứng đầu tiên của anh ta là che miệng Thu Nghị Nhiên lại, không để đối phương phát ra tiếng động.
Phản ứng bản năng ấy như khắc sâu vào xương tủy, xa lạ mà quen thuộc.
Anh ta cũng không thể hiểu tại sao lại có người giấy bay vào: Mặc dù biết trước rằng biệt thự này có ma, anh ta cũng đã từng thấy tài xế kỳ lạ như người giấy, nhưng ít nhất lúc đầu tài xế vẫn có hình dáng người sống!
Đám cưới bắt đầu, cô dâu chú rể nhập tràng, tại sao lại là những người giấy kỳ quái dẫn đường?
Nhưng rất nhanh, Đặng Thiệu đã hiểu tại sao.
Một đội người giấy rải hoa vào, tiếng pháo nổ bên ngoài không ngừng, cô dâu chú rể cùng xuất hiện.
Khi nhìn thấy cô dâu chú rể, Đặng Thiệu thở ra một hơi lạnh, sặc vào khí quản không kìm được muốn ho, anh ta chặt chẽ bịt miệng mình không dám phát ra tiếng động.
Bạch Khương cũng từ từ ngồi thẳng, cơ thể căng cứng, cảnh giác đến cực điểm.
Đi vào cửa là một quan tài, quan tài cũng được người giấy khiêng, mấy người giấy dường như nhẹ nhàng nhưng sức mạnh không nhỏ, đưa quan tài lớn qua ngưỡng cửa một cách vững vàng.
Nhìn kích thước của quan tài, Bạch Khương nảy sinh một ý nghĩ, không lẽ đây là quan tài chôn cùng?
Là quan tài chôn cùng của Bội Trân và thiếu gia sao?! Khi quan tài vào tràng, khách mời võ tay nhiệt liệt, có người còn hò reo, khen ngợi "tài tử giai nhân "trời sinh một cặp.
Dường như họ không nhìn thấy quan tài, mà là thực sự hai người trời sinh một đôi, chàng tài gái sắc.
Từ xa, khí tức kinh hoàng phát ra từ quan tài vẫn cuốn lấy toàn hội trường, Bạch Khương cảm thấy hơi rợn người, nhớ lại quá trình gặp gỡ liên tiếp hôm nay với thiếu gia Dự Hành và cô dâu Bội Trân.
Dù đã biết họ có vấn đề, nhưng một loại sợ hãi mới mẻ từ xương cụt lan lên, lòng bàn tay Bạch Khương vì căng thẳng mà đổ mồ hôi lạnh, siết chặt, lạnh lẽo.
"Rầm""
Quan tài được đặt xuống đất, phát ra tiếng động nặng nề trâm đục.
Trong tiếng chúc mừng vui vẻ của khách mời, Bạch Khương dường như vẫn nghe thấy tiếng thở dài âm u, thậm chí còn có tiếng móng tay cào cấu vào tấm ván.
Trong môi trường ồn ào xung quanh, Bạch Khương lẽ ra không thể nghe thấy những âm thanh này, dù năm giác quan của cô đã mạnh mẽ hơn trước đây một chút, nhưng không thể mạnh mẽ đến mức này.
Những âm thanh đó, giống như chúng đang chủ động xâm nhập vào linh hồn cô.
Chúng đang thể hiện sự tôn tại của mình.
Một cảm xúc lạ lãm nhưng quen thuộc bất ngờ bùng phát từ sâu trong linh hồn, không phù hợp với hoàn cảnh nghiêm túc và căng thẳng này, xâm nhập vào trái tim Bạch Khương, khiến cô không kìm được mà rùng mình.
Ánh mắt cô ban đầu dán vào quan tài không xa, nhưng một ánh nhìn nóng bỏng khác đã thu hút sự chú ý của cô, khiến ánh mắt cô quay lại, rơi vào người Thu Nghị Nhiên đối diện bàn.
Thu Nghị Nhiên đang nhìn cô bằng ánh mắt nóng rực và mãnh liệt, như thể đang nhìn người yêu trong mơ.
Bạch Khương trong lòng giật mình, lập tức hiểu ra.
Giả thuyết của Cốc Hinh và cô đã được xác nhận thêm, Tung Văn Tâm và Khang Khải gặp chuyện, thực sự liên quan đến mối quan hệ tình cảm của họ.
Dù Khang Khải tối qua không ở lại viện Hồng Mai cũng không chắc sẽ an toàn.
Bạch Khương, với trí nhớ đầy đủ đang tỉnh táo chống lại cảm xúc này.
Phó bản lần này thực sự rất quái dị, trước tiên là chèn thêm ký ức mới vào tên gốc của người chơi, khiến dấu hiệu gợi lại ký ức bằng tên họ trên cơ thể người chơi hoàn toàn mất tác dụng.
Sau đó lại khiến sáu cặp nam nữ trẻ tuổi phát sinh tình cảm...
Cô có ký ức, chắc chắn không thể dễ dàng yêu một người khác, nhưng những người khác chưa hồi phục ký ức thì sao?
Bạch Khương căng thẳng, quay đầu nhìn Cốc Hinh.
Cốc Hinh cũng nhíu mày, vẻ mặt có chút hoang mang, sau đó là tức giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận